Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
CHÚA Vĩ Đại Và Nhân Từ
33 Hỡi những người trung tín, hãy reo mừng trong CHÚA.
Ca ngợi Ngài là điều thích đáng cho người ngay thẳng.
2 Hãy dùng đàn hạc ca ngợi CHÚA,
Hãy ca tụng Ngài với đàn lia mười dây.
3 Hãy hát cho Ngài một bài ca mới.
Hãy gảy đàn dây thật hay với tiếng reo vang.
4 Vì lời CHÚA là ngay thẳng,
Mọi công việc của Ngài đều thành tín.
5 CHÚA yêu công bình và chính trực,
Đất đầy dẫy tình yêu thương của Ngài.
6 Các tầng trời do lời CHÚA làm nên,
Tất cả các thiên thể nhờ hơi thở của miệng Ngài mà có.
7 Ngài dồn nước biển thành từng khối,
Ngài chứa nước các vực sâu trong kho.
8 Cả trái đất hãy kính sợ CHÚA,
Cả nhân loại hãy khiếp sợ Ngài.
9 Vì chính Ngài phán, mọi vật liền có,
Ngài truyền, mọi vật được lập vững bền.
10 CHÚA phá tan mưu kế của các nước,
Làm hỏng chương trình của các dân.
11 Mưu của CHÚA đứng vững muôn đời,
Chương trình của Ngài còn từ đời này đến đời kia.
12 Phước cho nước nào có CHÚA làm Đức Chúa Trời mình,
Dân tộc nào được Ngài chọn làm cơ nghiệp.
Mên-chi-xê-đéc
17 Sau khi chiến thắng Kết-rô-lao-me và các vua đồng minh, Áp-ram quay về. Vua Sô-đôm ra đón người tại thung lũng Sa-vê, tức là thung lũng Vua.
18 Mên-chi-xê-đéc, vua Sa-lem và là thầy tế lễ của Đức Chúa Trời Tối Cao, đem bánh và rượu ra đón. 19 Mên-chi-xê-đéc chúc phước cho Áp-ram rằng:
“Cầu Đức Chúa Trời Tối Cao ban phước lành cho Áp-ram,
Ngài là Đấng sáng tạo trời đất.
20 Đức Chúa Trời Tối Cao đáng được ca ngợi.
Vì Ngài đã giao phó quân thù vào tay ngươi!”
Áp-ram dâng cho người một phần mười tất cả chiến lợi phẩm.[a]
21 Vua Sô-đôm nói với Áp-ram: “Cho tôi xin lại người, còn tài vật xin ông cứ giữ lại!”
22 Nhưng Áp-ram đáp: “Tôi đã đưa tay lên thề với CHÚA là Đức Chúa Trời Chí Cao, Đấng đã sáng tạo trời đất, 23 rằng tôi không lấy vật gì của vua cả, dù một sợi chỉ hay dây giầy cũng không, để vua sẽ chẳng bao giờ nói được là: ‘Ta đã làm cho Áp-ram giàu.’ 24 Tôi không lấy gì cả, ngoại trừ những gì mà đám gia nhân[b] đã ăn và phần chiến lợi phẩm chia cho những người đã đi với tôi. Hãy để cho A-ne, Ết-côn và Mam-rê lấy phần của họ đi!”
28 Thoát nạn rồi, chúng tôi mới biết đây là đảo Man-ta. 2 Thổ dân tỏ lòng tử tế khác thường với chúng tôi. Họ nhóm một đám lửa để hoan nghênh tất cả chúng tôi vì trời đang mưa và lạnh lẽo. 3 Phao-lô lượm một bó củi chất vào lửa, bỗng một con rắn độc bị nóng bò ra quấn chặt vào bàn tay ông. 4 Thấy con rắn đeo trên tay Phao-lô, thổ dân bảo nhau: “Anh này đúng là tay giết người nên dù thoát chết ngoài khơi mà công lý vẫn không cho sống nữa!” 5 Nhưng Phao-lô rảy con rắn vào lửa mà không hề hấn gì cả. 6 Thổ dân chắc rằng ông sẽ bị sưng phù lên hoặc ngã chết tức khắc; nhưng đợi đã lâu mà không thấy ông bị hại gì, họ lại đổi ý, tôn xưng ông là một vị thần.
7 Cạnh nơi này có đất đai của tù trưởng đảo Man-ta, tên là Búp-li-u. Tù trưởng đón chúng tôi về nhà và tiếp đãi thân mật trọn ba ngày. 8 Thân phụ của Búp-li-u bị sốt nặng và kiết lỵ, phải nằm liệt giường. Phao-lô vào thăm, cầu nguyện và đặt tay chữa lành. 9 Sau việc đó, những người đau yếu khác trên đảo cũng kéo đến và đều được chữa lành. 10 Họ cho chúng tôi nhiều quà. Khi rời đảo, chúng tôi được họ cung cấp đầy đủ mọi thứ cần dùng.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)