Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Ðức Chúa Trời của Nơi Thánh
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Nguyện Ðức Chúa Trời trỗi dậy;
Nguyện những kẻ chống nghịch Ngài tản lạc;
Nguyện những kẻ ghét Ngài chạy trốn trước mặt Ngài.
2 Như khói bị tan biến thể nào,
Nguyện chúng bị tan đi thể ấy;
Như sáp bị tan chảy trước ngọn lửa thể nào,
Nguyện những kẻ ác bị diệt mất trước mặt Ðức Chúa Trời thể ấy.
3 Nguyện những người ngay lành hân hoan,
Nguyện họ vui vẻ trước mặt Ðức Chúa Trời;
Thật vậy nguyện họ hớn hở và vui mừng.
4 Hãy ca ngợi Ðức Chúa Trời;
Hãy hát ca chúc tụng danh Ngài;
Khá tôn ngợi Ðấng ngự trên các tầng mây;[a]
Danh Ngài là Chúa;
Khá reo vui trước mặt Ngài.
5 Cha kẻ mồ côi,
Ðấng binh vực người góa bụa,
Chính là Ðức Chúa Trời,
Ðấng ngự trong nơi thánh của Ngài.
6 Ðức Chúa Trời là Ðấng làm cho kẻ cô đơn có mái ấm gia đình;
Ngài dẫn đưa những kẻ bị tù đày đến nơi sung mãn;
Còn những kẻ bội nghịch phải ở trong xứ khô khan.
7 Ðức Chúa Trời ôi, khi Ngài đi ra trước mặt con dân Ngài,
Khi Ngài đi qua sa mạc, (Sê-la)
8 Ðất rúng động, các tầng trời ào ạt đổ cơn mưa,
Trước mặt Ðức Chúa Trời, Thần[b] của Núi Si-nai,
Trước mặt Ðức Chúa Trời, Thần của I-sơ-ra-ên.
9 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài đã ban mưa xuống cách dồi dào,
Khi sản nghiệp của Ngài bị khô khan, Ngài đã bồi bổ nó lại.
10 Con dân Ngài đã định cư trong sản nghiệp đó;
Ðức Chúa Trời ôi, do lòng tốt của Ngài, Ngài đã chu cấp cho những người nghèo khó.
19 Tôn ngợi Chúa, Ðấng hằng ngày cưu mang chúng ta;
Ðức Chúa Trời là Ðấng Giải Cứu của chúng ta. (Sê-la)
20 Ðức Chúa Trời chúng ta là Ðức Chúa Trời giải cứu;
Nhờ Chúa Hằng Hữu,[a] chúng ta được thoát chết.
9 Bọn gian ác bắt đi trẻ mất cha khi nó còn bú sữa mẹ;
Giữ nó làm của thế chân cho nợ của người mẹ nghèo nàn.
10 Chúng bóc lột người nghèo đến nỗi không còn manh áo;
Họ vác lúa cho chúng rồi về nhà không hạt gạo nấu cơm ăn.
11 Họ ép trái ô-liu để làm dầu trong vựa của chúng;
Họ đạp nho trong bồn cho chúng mà cổ họng khát khô.
12 Tiếng rên rỉ của những người hấp hối vang lên khắp thành,
Linh hồn của những người bị thương kêu cứu khắp nơi,
Nhưng dường như Ðức Chúa Trời chẳng nghe tiếng kêu cầu của họ!
13 Có những kẻ chống lại ánh sáng;
Chúng không biết đường lối của ánh sáng,
Và chúng không ở trong đường lối của ánh sáng.
14 Kẻ sát nhân thức dậy từ lúc rạng đông để tìm giết người nghèo và người cùng khốn;
Ðêm về nó hoạt động như một tên trộm.
15 Con mắt của kẻ ngoại tình đợi cho trời sụp tối;
Nó tự nhủ, “Không ai sẽ thấy ta.”
Nó hóa trang che mặt để không ai có thể nhận ra.
16 Trong đêm tối chúng đào tường khoét vách,
Nhưng ban ngày chúng đóng cửa ngủ li bì;
Chúng chẳng biết ánh sáng mặt trời là gì cả.
17 Ðêm tối mịt mùng đối với chúng là bình minh mỗi sáng;
Vì chúng quá quen gây các cuộc khủng bố trong đêm đen.
18 Chúng tan biến mau như bọt nước vỡ tan trên mặt nước;
Phần sản nghiệp của chúng trong xứ đã bị nguyền rủa;
Không ai quay bước trở vào vườn nho của chúng nữa.
19 Hạn hán và khí trời nóng bức làm tuyết tan thể nào,
Âm phủ cũng làm tan chảy những kẻ có tội thể ấy.
20 Dạ của mẹ nó sẽ quên nó; giòi bọ sẽ rúc rỉa thịt nó;
Rồi sẽ không ai nhớ đến nó nữa;
Kẻ gian ác sẽ bị bẻ gãy như cây non gặp cơn bão tố.
21 Nó ăn nuốt người đàn bà hiếm muộn không con;
Nó chẳng tử tế với người góa phụ.
22 Ngài gia hạn cho bọn có quyền bằng quyền năng của Ngài;
Chúng trỗi lên, nhưng đời chúng chẳng có gì chắc chắn.
23 Ngài cho chúng được an ổn, và chúng ỷ lại vào đó;
Nhưng mắt Ngài luôn theo dõi các đường lối của chúng.
24 Chúng được dấy lên chẳng bao lâu, rồi không còn nữa;
Chúng bị tàn rụi và bị dứt đi như bao kẻ khác;
Chúng bị cắt đứt như những đầu gié lúa.
25 Nếu không phải như thế, ai có thể chứng minh rằng tôi đã nói dối,
Và chứng tỏ rằng những điều tôi vừa nói chẳng có giá trị gì?
Phao-lô Trách Sê-pha
11 Nhưng khi Sê-pha đến An-ti-ốt, tôi đã trực tiếp bày tỏ nỗi bất bình với ông, vì ông thật đáng trách. 12 Số là trước khi những người do Gia-cơ phái đi đến nơi, ông vẫn dùng bữa chung với những anh chị em tín hữu thuộc các dân ngoại, nhưng khi những người ấy đến, thì ông lui ra và giữ mình cách biệt với các dân ngoại, vì ông sợ những người đã được cắt bì. 13 Những tín hữu Do-thái khác cũng hiệp với ông trong cách sống hàng hai như vậy, đến nỗi Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn và làm theo cách đạo đức giả đó. 14 Khi tôi thấy họ không sống ngay thẳng theo chân lý của Tin Mừng, tôi đã nói với Sê-pha trước mặt mọi người, “Nếu ngài là người Do-thái mà sống giống như một người trong các dân ngoại, và không như người Do-thái, thì làm sao ngài đòi các dân ngoại phải sống như người Do-thái được?”
Copyright © 2011 by Bau Dang