Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Ca Tụng Chúa và Nhận Xét về Thần Tượng
1 Hãy ca ngợi Chúa! Hãy ca ngợi danh Chúa!
Hỡi các tôi tớ Chúa, hãy ca ngợi Ngài.
2 Hỡi các bạn, những người đứng trong nhà Chúa,
Những người đứng trong sân đền thờ Ðức Chúa Trời chúng ta,
3 Hãy ca ngợi Chúa, vì Chúa thật tốt;
Hãy ca tụng danh Ngài, vì danh Ngài đáng kính yêu;
4 Vì Chúa đã chọn Gia-cốp cho Ngài,
I-sơ-ra-ên làm tài sản riêng của Ngài.
5 Vì tôi biết rằng Chúa thật vĩ đại;
Chúa của chúng ta vĩ đại hơn tất cả thần thánh của loài người.
6 Bất cứ điều gì Chúa muốn, Ngài làm điều ấy,
Bất kể trên trời hay dưới đất, trong lòng biển hay trong các vực sâu.
7 Ngài khiến mây trồi lên từ những nơi tận cùng trái đất;
Ngài làm cho sấm sét nổ vang khi trời đổ cơn mưa;
Ngài sai gió bay ra từ các kho lẫm của Ngài.
8 Ngài đánh hạ các con đầu lòng của Ai-cập,
Con của loài người và con của súc vật.
9 Hỡi Ai-cập, Ngài sai các dấu kỳ và phép lạ đến giữa ngươi,
Ðể trừng phạt Pha-ra-ôn và các tôi tớ của ông ta.
10 Ngài đánh bại nhiều dân tộc,
Và tiêu diệt các vua mạnh mẽ;
11 Si-hôn vua dân A-mô-ri, Óc vua Ba-san,
Và tất cả các vương quốc ở Ca-na-an.
12 Ngài ban xứ của họ để làm sản nghiệp,
Một sản nghiệp cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài.
13 Chúa ôi, danh Ngài sẽ trường tồn mãi mãi;
Chúa ôi, công ơn Ngài sẽ được ghi nhớ từ đời nọ đến đời kia,
14 Vì Chúa sẽ xét đoán dân Ngài;
Ngài sẽ tỏ lòng thương xót đối với các tôi tớ Ngài.
15 Các thần tượng của các dân chẳng qua là bạc và vàng;
Chúng chỉ là sản phẩm do tay người làm ra.
16 Chúng có miệng mà chẳng nói;
Chúng có mắt mà chẳng thấy;
17 Chúng có tai mà chẳng nghe;
Không có chút hơi thở nào trong miệng chúng.
18 Nguyện những kẻ làm thần tượng sẽ trở nên như chúng,
Và những ai tin cậy vào thần tượng cũng giống như vậy.
19 Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, hãy chúc tụng Chúa!
Hỡi nhà A-rôn, hãy chúc tụng Chúa!
20 Hỡi nhà Lê-vi, hãy chúc tụng Chúa!
Hỡi các bạn, những người kính sợ Chúa, hãy chúc tụng Chúa!
21 Hỡi những người sống ở Si-ôn, hãy chúc tụng Chúa, Ðấng ngự tại Giê-ru-sa-lem!
Hãy ca ngợi Chúa!
Những Thứ Gớm Ghiếctrong Ðền Thờ
8 Vào ngày mồng năm, tháng sáu, năm thứ sáu, khi tôi đang ngồi trong nhà, có các vị trưởng lão của dân Giu-đa đang ngồi trước mặt tôi, tay của Chúa Hằng Hữu đè nặng trên tôi ngay tại đó. 2 Tôi nhìn, và kìa, có một hình dáng trông giống như một người bằng lửa; từ ngang lưng người ấy trở xuống trông giống như lửa; từ ngang lưng trở lên trông giống như hào quang rực sáng, giống như ánh sáng màu hổ phách lóng lánh. 3 Ðoạn một cái gì có hình thù giống như một bàn tay từ người đó đưa ra, nắm lấy tóc trên đầu tôi. Thần cất tôi lên lơ lửng giữa đất và trời, và mang tôi về Giê-ru-sa-lem trong khải tượng của Ðức Chúa Trời, đem tôi đến cổng hướng bắc của sân trong đền thờ, nơi người ta dựng một tượng thần ghen tương khiến cho ghen tương. 4 Và kìa, ngay tại đó, vinh quang của Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên tỏa rạng, giống như trong khải tượng tôi đã thấy trong thung lũng.
5 Bấy giờ, Ngài phán với tôi, “Hỡi con người, bây giờ hãy ngước mắt lên và nhìn về hướng bắc.”
Tôi ngước mắt lên và nhìn về hướng bắc; và kìa, nơi cổng bắc để vào nơi có bàn thờ, kề bên lối vào, có một tượng thần ghen tương đứng sờ sờ ở đó. 6 Ngài phán với tôi, “Hỡi con người, ngươi có thấy chúng đang làm gì chăng? Ngươi có thấy trọng tội gớm ghiếc nhà I-sơ-ra-ên đã phạm ở đây khiến Ta phải lìa xa nơi thánh của Ta chăng? Nhưng chưa hết đâu; hãy quay lại đây, ngươi sẽ thấy những điều còn gớm ghiếc hơn nữa.”
7 Sau đó Ngài đem tôi đến cổng vào sân đền thờ. Tôi nhìn, và kìa, có một lỗ hổng trên tường. 8 Ngài phán với tôi, “Hỡi con người, bây giờ hãy phá lớn lỗ hổng ấy để chui qua tường.”
Tôi phá lớn lỗ hổng ấy, và kìa, có một lối vào. 9 Ngài phán với tôi, “Hãy vào và xem những điều xấu xa gớm ghiếc chúng làm ở đây.”
10 Tôi vào và thấy, kìa, đầy trên mặt tường chung quanh đền, người ta đã chạm khắc các hình dáng của mọi loài bò sát, các thú vật gớm ghiếc, và mọi thần tượng của nhà I-sơ-ra-ên. 11 Ðứng trước các hình tượng đó là bảy mươi trưởng lão của nhà I-sơ-ra-ên, có Gia-a-xa-ni-a con của Sa-phan đứng giữa họ. Người nào cũng cầm lư hương của mình trong tay, và khói hương nghi ngút từ các lư hương đó bay lên. 12 Ngài phán với tôi, “Hỡi con người, ngươi có thấy những gì các trưởng lão của nhà I-sơ-ra-ên đang làm trong bóng tối, mỗi người đều làm trong phòng riêng của chúng, phòng có khắc đầy các hình tượng gớm ghiếc đó chăng? Chúng nói, ‘Chúa không thấy chúng ta đâu, vì Chúa đã bỏ đất nước của chúng ta rồi.’”
13 Ngài lại phán với tôi, “Ngươi sẽ còn thấy những điều gớm ghiếc hơn những gì chúng đang làm.”
14 Kế đó, Ngài đem tôi đến cổng bắc của nhà Chúa, tại đó có các bà đang ngồi khóc lóc cầu xin Thần Tam-mu.[a] 15 Ngài phán với tôi, “Hỡi con người, ngươi có thấy điều ấy chăng? Ngươi sẽ còn thấy những điều gớm ghiếc hơn các điều ấy nữa.”
16 Sau đó Ngài đem tôi vào sân trong của nhà Chúa. Tại đó, nơi lối vào đền thờ Chúa, trong sân ở khoảng giữa hành lang phía trước và bàn thờ, có hai mươi lăm người đàn ông đang xây lưng về đền thờ Chúa, mặt hướng về phía đông; họ sụp lạy mặt trời ở phương đông. 17 Ngài phán với tôi, “Hỡi con người, ngươi thấy điều đó chăng? Nhà Giu-đa đã phạm những điều gớm ghiếc ấy ở đây mà vẫn chưa đủ sao? Sao chúng còn làm cho đất nước nầy đầy dẫy sự bạo ngược, rồi quay lại chọc giận Ta thêm? Này, chúng đã để một nhánh cây ngang mũi chúng rồi. 18 Vì thế, Ta sẽ đối xử với chúng theo cơn giận của Ta. Mắt Ta sẽ không đoái thương chúng. Ta sẽ không thương xót chúng. Dù chúng có khóc lóc van xin lớn tiếng vào tai Ta, Ta cũng sẽ không nghe chúng.”
Quan Thái Giám Người Ê-thi-ô-pi Tin Chúa
26 Bấy giờ một vị thiên sứ của Chúa nói với Phi-líp rằng, “Hãy đứng dậy và đi xuống con đường dẫn về phía nam, tức con đường từ Giê-ru-sa-lem đi xuống Ga-xa.” Ðó là một con đường vắng vẻ.
27 Vậy Phi-líp đứng dậy và đi. Kìa, có một quan thái giám người Ê-thi-ô-pi, một triều thần của Can-đác nữ hoàng nước Ê-thi-ô-pi, là người cai quản tất cả kho tàng của bà; ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng. 28 Trên đường về ông ngồi trong xe và đọc sách của Tiên Tri Ê-sai.
29 Ðức Thánh Linh phán với Phi-líp, “Hãy tiến gần và theo kịp xe đó.” 30 Phi-líp chạy lại gần và nghe ông ấy đọc trong sách của Tiên Tri Ê-sai; ông hỏi, “Ngài có hiểu những gì ngài đọc đó không?”
31 Ông ấy đáp, “Làm sao tôi hiểu được, nếu không ai giảng giải cho tôi.” Rồi ông ấy mời Phi-líp lên xe ngồi với ông. 32 Vả, đoạn Kinh Thánh ông đang đọc là chỗ này,
“Như con chiên bị đưa đi làm thịt,
Như chiên con im lặng trước mặt thợ hớt lông,
Người chẳng hề mở miệng,
33 Trong khi Người chịu nhục, công lý dành cho Người bị tước đoạt.
Ai có thể lên tiếng gì trong thế hệ của Người?
Vì mạng sống Người bị cất đi khỏi đất.”
34 Quan thái giám hỏi Phi-líp, “Tôi xin hỏi ông, đấng tiên tri nói điều ấy để chỉ về ai, về ông ta hay về một người nào khác?”
35 Phi-líp mở miệng nói và bắt đầu từ chỗ Kinh Thánh đó giảng giải cho ông ấy về Ðức Chúa Jesus.
36 Trong khi xe chạy dọc đường, gặp chỗ có nước, quan thái giám nói, “Xem kìa, chỗ này có nước, có gì ngăn trở tôi chịu báp-têm không?”
37 Phi-líp đáp, “Nếu ngài hết lòng tin thì có thể được.”
Ông trả lời và nói, “Tôi tin rằng Ðức Chúa Jesus Christ là Con Ðức Chúa Trời.”[a]
38 Ông truyền cho xe dừng lại, rồi cả hai người, Phi-líp và quan thái giám, cùng bước xuống nước, và Phi-líp làm báp-têm cho ông.
39 Khi họ lên khỏi nước, Ðức Thánh Linh của Chúa cất Phi-líp đi mất; quan thái giám không thấy ông ấy nữa, và ông hớn hở tiếp tục cuộc hành trình của mình. 40 Còn Phi-líp, người ta thấy ông tại A-xô-tốt.[b] Ông rao giảng Tin Mừng cho tất cả các thành phố ông đi qua, cho đến khi ông đến Sê-sa-rê.
Copyright © 2011 by Bau Dang