Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng. Bài Hát
68 Lạy Đức Chúa Trời, xin hãy đứng dậy, khiến kẻ thù Ngài chạy tan tác,
Đuổi những kẻ ghét Ngài trốn khỏi trước mặt Ngài.[a]
2 Như khói tan đi thể nào,
Xin Ngài đánh tan chúng nó thể ấy,
Như sáp tan chảy trong lửa thể nào,
Những kẻ ác cũng sẽ bị hủy diệt trước mặt Đức Chúa Trời thể ấy.
3 Nhưng người công chính sẽ vui mừng,
Hân hoan trước mặt Đức Chúa Trời.
Họ sẽ vô cùng vui mừng.[b]
4 Hãy hát mừng Đức Chúa Trời, hãy ca ngợi danh Ngài.
Hãy cất tiếng hát cho Đấng cưỡi trên các tầng mây.[c]
Danh Ngài là CHÚA,
Hãy vui mừng trước mặt Ngài.
5 Đức Chúa Trời ở trong Nơi Thánh, Ngài là cha của những trẻ mồ côi
Và là Đấng bảo vệ những người góa bụa.
6 Đức Chúa Trời làm cho kẻ cô đơn có gia đình để ở,
Dẫn kẻ bị cầm tù ra chỗ thịnh vượng.[d]
Nhưng những kẻ phản nghịch phải ở nơi đồng hoang cỏ cháy.
7 Lạy Đức Chúa Trời, khi Ngài đi ra trước dân Ngài,
Khi Ngài đi băng qua sa mạc, Sê-la
8 Thì đất rung chuyển,
Các tầng trời đổ mưa xuống trước mặt Đức Chúa Trời,
Núi Si-nai rúng động, trước mặt Đức Chúa Trời,
Là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
9 Lạy Đức Chúa Trời, Ngài ban mưa dồi dào,
Ngài phục hồi sản nghiệp Ngài khi đã điêu tàn.[e]
10 Dân Ngài sinh sống tại đó.
Lạy Đức Chúa Trời, vì lòng nhân từ, Ngài cung cấp cho kẻ khốn cùng.
19 Hãy ca ngợi Chúa, Ngài mang gánh nặng cho chúng ta hằng ngày,
Tức là Đức Chúa Trời cứu rỗi chúng ta.
20 Đức Chúa Trời của chúng ta là Đức Chúa Trời cứu rỗi.
Nhờ CHÚA là Chúa mà chúng ta thoát khỏi sự chết.
Ê-li-pha Buộc Tội Gióp Bóc Lột Người Nghèo
22 Ê-li-pha người Thê-man, đáp lời:
2 Người phàm có ích gì cho Đức Chúa Trời?
Người khôn ngoan hẳn nhiên được lợi cho chính mình.
3 Đấng Toàn Năng có vui thích gì nếu anh sống công chính?
Có lợi gì cho Ngài nếu đường lối anh trọn vẹn?
4 Có phải vì anh kính sợ Ngài mà Ngài sửa trị anh,
Đem anh ra xét xử?
5 Không phải vì anh gian ác quá bội,
Tội ác anh nhiều vô số sao?
6 Vì anh bắt anh em mình nộp của cầm vô cớ,
Lột trần ngay cả tấm áo che thân;
7 Người mệt lả, anh không cho nước uống,
Kẻ đói kiệt, anh không phát bánh ăn;
8 Bọn cường hào anh cho chiếm đất,
Kẻ được nể vì ở luôn nơi đó;
9 Người góa bụa, anh đuổi về tay trắng,
Kẻ mồ côi, anh chà đạp chốn nương thân;
10 Vì thế, cạm bẫy bao vây anh,
Sự kinh hoàng thình lình chụp lấy anh,
11 Ánh sáng tối mờ đến nỗi anh không thấy,
Và nước lũ ngập chìm anh.
Đức Chúa Trời Có Nhìn Thấy Tội Ác Không?
12 Không phải Đức Chúa Trời ở trên cao, tận trên các tầng trời sao?
Anh hãy nhìn xem các vì sao cao nhất, chúng cao biết bao!
13 Vì thế anh nói: “Đức Chúa Trời biết gì?
Làm sao Ngài xét xử được xuyên qua đám mây đen kịt?
14 Mây bao phủ Ngài, nên Ngài chẳng thấy,
Và Ngài bước đi trên vòm trời.”
Gióp Noi Theo Đường Kẻ Ác
15 Anh có muốn tiếp tục đi theo đường cũ,
Đường kẻ ác vẫn thường đi?
16 Chúng bị chụp bắt đi trước giờ định,
Nền tảng chúng sụp đổ trôi theo dòng sông.
17 Chúng nói với Đức Chúa Trời: “Xin lìa xa chúng tôi.
Đấng Toàn Năng có thể làm gì chúng tôi được?”
18 Tuy nhiên, chính Ngài đã ban phước lành đầy nhà chúng.
Mưu đồ kẻ ác thật xa tôi lắm.
19 Người công chính vui mừng thấy kẻ ác bị phạt,
Người vô tội nhạo cười chúng:
20 “Kẻ thù chúng ta chắc chắn bị tiêu diệt,
Lửa thiêu nuốt vật gì chúng để lại.”
Các Sứ Đồ Tại Giê-ru-sa-lem Nhìn Nhận Phao-lô
2 Mười bốn năm sau, tôi lại lên thành phố Giê-ru-sa-lem cùng với Ba-na-ba, cũng có Tích đi theo nữa. 2 Tôi theo lời mạc khải đi lên đó và đã trình bày Phúc Âm mà tôi đã truyền giảng giữa người ngoại quốc cho họ, nhưng chỉ trình bày riêng cho những người được tôn trọng, vì e rằng cuộc chạy đua của tôi trước đây và bây giờ trở nên vô ích chăng. 3 Dù Tích, người cùng đi với tôi là một người Hy Lạp cũng không bị ép buộc phải chịu cắt bì.[a] 4 Sở dĩ như thế là vì mấy người giả mạo xâm nhập; len lỏi dò thám sự tự do mà chúng tôi có trong Chúa Cứu Thế Giê-su để bắt chúng tôi làm nô lệ. 5 Đối với những kẻ đó, chúng tôi không chịu nhượng bộ chút nào, dù chỉ trong giây phút, để chân lý của Phúc Âm được vững bền giữa anh chị em.
6 Còn về những người được coi là quan trọng đi nữa thì cũng không quan hệ gì đến tôi. Đức Chúa Trời không thiên vị ai hết. Vì những người dù được coi là quan trọng lắm cũng không giúp gì cho tôi. 7 Trái lại khi thấy việc truyền bá Phúc Âm cho người không cắt bì đã được ủy nhiệm cho tôi cũng như việc truyền bá Phúc Âm cho người cắt bì đã được ủy nhiệm cho Phê-rơ, 8 vì Đấng đã tác động trong Phê-rơ, đề cử ông làm sứ đồ cho người cắt bì cũng tác động trong tôi, đề cử tôi làm sứ đồ cho người ngoại quốc. 9 Khi nhận biết ân sủng Đức Chúa Trời đã ban cho tôi thì Gia-cơ, Sê-pha và Giăng là những người được tôn trọng như cột trụ, trao tay hữu kết thân với tôi và Ba-na-ba, để chúng tôi đi đến cùng dân ngoại quốc còn họ thì lo cho người cắt bì. 10 Chỉ có điều họ muốn chúng tôi phải giúp người nghèo, điều đó tôi vẫn tích cực làm.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)