Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Dân Ít-ra-en bị lưu đày
137 Chúng tôi ngồi bên các sông Ba-by-lôn và khóc khi tưởng nhớ đến Giê-ru-sa-lem.
2 Chúng tôi treo đờn cầm trên cây dương liễu gần đó.
3 Những kẻ bắt chúng tôi làm tù binh bảo chúng tôi hát;
Kẻ thù chúng tôi muốn nghe bài ca vui.
Chúng bảo,
“Hãy hát cho chúng ta nghe một bài về Giê-ru-sa-lem đi!”
4 Nhưng chúng tôi làm sao hát về Chúa được trong khi chúng tôi đang bị lưu đày ở nước người?
5 Giê-ru-sa-lem ơi, nếu ta quên ngươi,
nguyện tay phải ta mất khả năng đi.
6 Nếu ta không còn nhớ ngươi nữa
hay nếu ta không nghĩ đến ngươi như là niềm vui nhất của ta
thì nguyện lưỡi ta kẹt dính nơi vòm họng.
7 Lạy Chúa, xin hãy nhớ lại điều dân Ê-đôm làm trong ngày Giê-ru-sa-lem thất thủ.
Chúng bảo, “Hãy phá sập nó đi!
Hãy phá sập cho đến tận nền nó đi!”
8 Hỡi dân Ba-by-lôn,
các ngươi sẽ bị tiêu diệt.
Những kẻ báo trả các ngươi về điều các ngươi làm cho chúng ta sẽ vui mừng.
9 Chúng sẽ bắt con nhỏ các ngươi ném vào tảng đá.
Lời cầu nguyện cùng Chúa
5 Lạy Chúa, xin hãy nhớ lại những điều chúng tôi đã gánh chịu.
Xin hãy đoái nhìn sự sỉ nhục chúng tôi.
2 Xứ chúng tôi đã bị trao vào tay kẻ lạ;
nhà cửa chúng tôi bị giao vào tay người ngoại quốc.
3 Chúng tôi như trẻ mồ côi không cha;
mẹ chúng tôi như đàn bà góa.
4 Chúng tôi phải mua nước uống;
phải trả tiền mua củi.
5 Những kẻ rượt đuổi chúng tôi muốn túm cổ chúng tôi.
Chúng tôi mệt mỏi, không được nghỉ ngơi chút nào.
6 Chúng tôi lập ước với Ai-cập
và với A-xy-ri để kiếm thức ăn.
7 Tổ tiên chúng tôi đã phạm tội cùng Ngài,
nhưng họ không còn nữa;
nay chúng tôi phải chịu khổ vì tội lỗi họ.
8 Kẻ tôi mọi đã trở thành chủ nhân chúng tôi,
không ai cứu tôi khỏi tay chúng.
9 Chúng tôi liều mạng để kiếm thức ăn;
chúng tôi đối đầu với cái chết trong sa mạc.
10 Da thịt chúng tôi nóng như lò lửa;
chúng tôi cháy vì chết đói.
11 Kẻ thù ngược đãi phụ nữ Giê-ru-sa-lem
và các cô gái trong những thành phố Giu-đa.
12 Kẻ thù treo các quan trưởng chúng tôi trên cây.
Chúng không kính nể các bô lão chúng tôi.
13 Chúng bắt các thanh niên chúng tôi xay bột bằng cối,
còn các chàng trai ngã quỵ dưới các gánh củi nặng.
14 Các bô lão không còn ngồi nơi cửa thành;
các thanh niên không còn ca hát nữa.
15 Lòng chúng tôi không còn niềm vui nào;
điệu nhảy múa của chúng tôi trở thành buồn thảm.
16 Mão triều đã rơi khỏi đầu chúng tôi.
Vì chúng tôi phạm tội nên hậu quả thật gớm ghê.
17 Vì lý do đó mà chúng tôi sợ hãi,
mắt chúng tôi mờ.
18 Núi Xi-ôn hoang vắng,
chỉ có chó rừng đi rông quanh nó.
19 Nhưng Lạy CHÚA, Ngài trị vì đời đời.
Từ nay cho đến đời đời Ngài là Vua.
20 Sao Ngài quên chúng tôi lâu vậy?
Ngài bỏ chúng tôi luôn sao?
21 Lạy CHÚA, xin hãy mang chúng tôi trở về cùng Ngài, thì chúng tôi sẽ trở về.
Xin hãy làm cho chúng tôi được như ngày trước,
22 hay là Ngài đã từ bỏ chúng tôi đời đời rồi?
Ngài vẫn còn giận dữ với chúng tôi sao?
Chúa Giê-xu quở cây vả(A)
12 Hôm sau, khi Chúa Giê-xu rời làng Bê-tha-ni thì Ngài đói. 13 Thấy một cây vả có lá ở đàng xa, Ngài đến gần xem thử có trái không, nhưng chẳng thấy, chỉ có lá thôi, vì lúc ấy chưa phải mùa vả. 14 Chúa Giê-xu liền bảo cây vả, “Sẽ không có ai ăn trái của mầy nữa.” Các môn đệ đều nghe lời ấy.
Quyền năng của đức tin(A)
20 Sáng hôm sau khi Chúa Giê-xu và các môn đệ đi ngang qua thì thấy cây vả đã chết khô tận rễ. 21 Phia-rơ nhớ lại chuyện liền thưa với Ngài, “Thầy xem kìa. Cây vả thầy rủa, bây giờ chết khô rồi!”
22 Chúa Giê-xu bảo họ, “Các con hãy có lòng tin nơi Thượng Đế. 23 Ta bảo thật, ai bảo hòn núi nầy, ‘Hãy bứng lên và nhào xuống biển đi!’ Nếu người ấy không có gì ngờ vực trong lòng, nhưng tin chắc điều mình nói sẽ thành sự thật, thì việc ấy sẽ xảy ra. 24 Nên ta bảo các con, hãy tin rằng mình đã nhận được điều mình khẩn xin trong khi cầu nguyện, thì sẽ nhận được điều ấy.
© 2010 Bible League International