Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Cầu xin Chúa diệt kẻ thù
Bài ca ngợi của A-sáp.
83 Thượng Đế ôi, xin chớ làm thinh và bất động.
2 Kẻ thù Ngài đang tự phụ,
những kẻ ghét Ngài đang chuẩn bị tấn công.
3 Chúng âm mưu chống lại dân Ngài;
chúng định tâm nghịch những kẻ Ngài yêu dấu.
4 Chúng bảo, “Chúng ta hãy tiêu diệt toàn quốc gia nầy đi
để không ai còn nhớ tên ‘Ít-ra-en’ nữa.”
5 Chúng liên kết lập mưu.
Bọn đó đã lập ước nghịch Ngài:
6 các gia tộc Ê-đôm cùng người Ích-ma-ên, Mô-áp và Ha-ga-rít,
7 các dân Ghê-banh [a], Am-môn, A-ma-léc,
Phi-li-tin và Tia.
8 Đến cả A-xy-ri cũng nhập chung
với chúng để giúp Am-môn
và Mô-áp,
là dòng dõi của Lót. Xê-la
9 Thượng Đế ôi, xin ra tay đánh chúng nó như Ngài đã ra tay đánh Mi-đi-an,
và như Ngài đã làm cho Si-sê-ra và Gia-bin ở sông Kít-sôn.
10 Chúng ngã chết tại Ên-đô-rơ,
thây chúng mục nát trên đất.
11 Xin đối xử với các lãnh tụ chúng
như Ngài đã làm cho Ô-rép
và Xê-ép.
Xin phạt các lãnh tụ chúng
như Ngài đã làm cho Xê-ba
và Xanh-mu-na.
12 Chúng bảo, “Chúng ta hãy chiếm lấy các đồng cỏ của Thượng Đế.”
13 Lạy Thượng Đế, xin hãy khiến chúng như cỏ rơm,
như trấu bị gió thổi bay.
14 Xin Ngài hãy thiêu đốt chúng như lửa đốt rừng,
như các luồng lửa thiêu rụi các đồi núi.
15 Xin dùng giông bão của Ngài rượt đuổi chúng,
và dùng gió lốc khiến chúng hoảng sợ.
16 Xin lấy sỉ nhục bao phủ chúng.
Lạy Chúa, bấy giờ chúng sẽ tìm kiếm Ngài.
17 Xin khiến chúng sợ hãi và sỉ nhục mãi mãi.
Xin hãy sỉ nhục và tiêu diệt chúng đi.
18 Bấy giờ chúng sẽ biết Ngài là Chúa,
và rằng chỉ một mình Ngài là Đấng Chí Cao cai trị khắp thế gian.
Đa-vít muốn thưởng cho Bát-xi-lai
31 Bát-xi-lai người miền Ghi-lê-át cũng từ Rô-ghê-lim cũng đến giúp vua băng qua sông Giô-đanh. 32 Bát-xi-lai đã tám mươi tuổi, già lắm rồi. Ông đã chăm lo cho vua từ khi Đa-vít còn ở Ma-ha-na-im, vì Bát-xi-lai rất giàu. 33 Đa-vít bảo Bát-xi-lai, “Hãy băng qua sông ở với ta tại Giê-ru-sa-lem, ta sẽ lo cho ngươi.”
34 Nhưng Bát-xi-lai thưa, “Bệ hạ có biết tôi bao nhiêu tuổi không? Bệ hạ có nghĩ rằng tôi có thể đi nổi với bệ hạ đến Giê-ru-sa-lem không? 35 Tôi đã tám mươi rồi! Ăn uống không còn biết mùi vị gì. Tôi già rồi đâu còn nghe tiếng hát của nam nữ ca sĩ được nữa. Sao bệ hạ bận tâm về tôi làm gì? 36 Tôi không đáng nhận phần thưởng gì từ bệ hạ nhưng tôi sẽ băng qua sông Giô-đanh với bệ hạ. 37 Xong rồi để tôi đi về chết trong thành tôi, gần mồ mả của cha mẹ tôi. Nhưng đây là Kim-ham, tôi tớ tôi. Để nó đi theo hầu vua chúa tôi. Bệ hạ cần dùng nó việc gì cũng được.”
38 Vua đáp, “Thôi được, Kim-ham sẽ đi với ta. Ta sẽ làm cho nó bất cứ điều gì ngươi muốn, và ta sẽ làm cho ngươi bất cứ điều gì ngươi ao ước.”
Đa-vít trở về nhà
39 Tất cả quân sĩ băng qua sông Giô-đanh trước, vua còn ở lại. Rồi vua hôn Bát-xi-lai và chúc phước cho ông. Bát-xi-lai trở về nhà mình.
40 Khi vua qua đến Ghinh-ganh thì Kim-ham đi theo. Tất cả các quân sĩ của Giu-đa và phân nửa quân sĩ Ít-ra-en hộ tống vua qua sông Giô-đanh.
Người Ít-ra-en và người Giu-đa cãi nhau
41 Người Ít-ra-en liền đến gặp vua hỏi, “Tại sao thân nhân chúng tôi là người Giu-đa, cướp vua đi? Tại sao họ mang bệ hạ và gia đình bệ hạ cùng những người theo bệ hạ băng qua sông Giô-đanh?”
42 Tất cả người Giu-đa trả lời người Ít-ra-en rằng, “Chúng tôi làm như thế nầy vì vua là thân nhân cật ruột của chúng tôi. Sao các ngươi tức giận làm gì? Chúng tôi không có ăn nhờ gì của vua hay lấy vật gì riêng cho chúng tôi cả!”
43 Người Ít-ra-en đáp với người Giu-đa, “Chúng tôi có mười chi tộc [a] của Đa-vít, cho nên chúng tôi có nhiều quyền đối với Đa-vít hơn các ngươi! Nhưng các ngươi không thèm đếm xỉa gì đến chúng tôi cả! Chính chúng tôi là những người đầu tiên bàn định việc mang vua trở về!”
Nhưng người Giu-đa ăn nói gay gắt hơn người Ít-ra-en.
10 Còn những người mong được trở nên công chính bằng cách vâng giữ luật pháp thì bị nguyền rủa như Thánh Kinh viết, “Người nào không bền lòng vâng giữ mọi điều đã được ghi chép trong Sách Luật sẽ bị nguyền rủa.” [a] 11 Như thế rõ ràng là không ai có thể trở thành công chính trước mặt Thượng Đế qua luật pháp vì Thánh Kinh viết, “Những ai trở nên công chính nhờ đức tin sẽ sống.” 12 Luật pháp không dựa trên đức tin. Luật pháp chỉ nói phương cách duy nhất để con người tìm được sự sống qua luật pháp là vâng giữ các điều luật ấy. [b] 13 Chúa Cứu Thế đã giải thoát chúng ta khỏi sự nguyền rủa của luật pháp. Ngài đổi địa vị thay cho chúng ta và tự đặt mình dưới sự nguyền rủa ấy. Như Thánh Kinh viết, “Người nào bị treo lên cây thật đáng rủa.” [c] 14 Chúa Cứu Thế đã làm điều ấy để phúc lành hứa cho Áp-ra-ham sẽ được thực hiện qua Chúa Cứu Thế cho những người không phải Do-thái; do đó nhờ đức tin chúng ta sẽ nhận được Thánh Linh mà Thượng Đế đã hứa.
© 2010 Bible League International