Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Ðức Chúa Trời Là Nơi Ẩn Núp của Dân Ngài
Một thi ca do con cháu Cô-ra cảm tác theo điệu A-la-mốt
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Ðức Chúa Trời là nơi ẩn náu và sức mạnh của chúng ta;
Ngài là nguồn giúp đỡ trong lúc rắc rối khó khăn.
2 Vì thế chúng ta chẳng sợ dù trái đất chuyển lay,
Dù các núi đồi tuột vào lòng biển;
3 Dù đại dương gầm thét và sủi bọt,
Dù núi non chuyển động và chực nổ tung. (Sê-la)
4 Có một dòng sông làm vui thành Ðức Chúa Trời,
Nơi ngự thánh của Ðấng Tối Cao.
5 Ðức Chúa Trời ngự giữa thành, nó sẽ không bị rúng động;
Ðức Chúa Trời sẽ phù hộ thành từ khi bình minh ló dạng.
6 Các dân nổi dậy, các nước chuyển mình;
Ngài đằng hắng một tiếng, đất liền tan chảy.
7 Chúa các đạo quân ở với chúng ta;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp là thành lũy của chúng ta. (Sê-la)
8 Hãy đến và xem những công việc của Chúa,
Ðấng đã làm cho mặt đất tan hoang.
9 Ngài chấm dứt chiến tranh trên toàn thế giới;
Ngài bẻ gãy cung và chặt giáo ra từng khúc;
Ngài thiêu rụi các chiến xa trong lửa.
10 “Hãy yên lặng và biết rằng Ta là Ðức Chúa Trời!
Ta sẽ được tôn cao giữa các dân.
Ta sẽ được tôn cao trên khắp đất.”
11 Chúa các đạo quân ở với chúng ta;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp là đồn lũy của chúng ta. (Sê-la)
Tạo Dựng Trời Ðất
1 Ban đầu Ðức Chúa Trời dựng nên trời và đất. 2 Thuở ấy đất hoang vắng và trống không. Bóng tối bao phủ trên mặt vực thẳm. Thần[a] của Ðức Chúa Trời vận hành trên mặt nước.
3 Ðức Chúa Trời phán, “Phải có ánh sáng,” thì có ánh sáng. 4 Ðức Chúa Trời thấy ánh sáng là tốt đẹp. Ðức Chúa Trời phân rẽ giữa ánh sáng và bóng tối. 5 Ðức Chúa Trời gọi ánh sáng là ngày và bóng tối là đêm. Vậy có hoàng hôn và bình minh – ngày thứ nhất.
6 Ðức Chúa Trời phán, “Phải có bầu trời ở giữa nước; hãy để nó phân cách nước với nước.” 7 Vậy Ðức Chúa Trời tạo dựng bầu trời và phân cách nước ở dưới bầu trời với nước ở trên bầu trời, thì có như vậy. 8 Ðức Chúa Trời gọi bầu trời là không trung. Vậy có hoàng hôn và bình minh – ngày thứ nhì.
9 Ðức Chúa Trời phán, “Nước ở dưới không trung phải tụ lại một chỗ, và phải có đất khô xuất hiện,” thì có như vậy. 10 Ðức Chúa Trời gọi nơi khô cạn là đất và nơi nước tụ lại là biển. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp.
11 Ðức Chúa Trời lại phán, “Ðất phải sinh thảo mộc; cây cỏ phải có hạt giống, cây ra trái phải sinh trái có hạt giống tùy theo loại trên mặt đất,” thì có như vậy. 12 Ðất sinh thảo mộc: cây cỏ đều có hạt giống tùy theo loại, và cây ra trái đều sinh trái có hạt giống tùy theo loại. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp. 13 Vậy có hoàng hôn và bình minh – ngày thứ ba.
14 Ðức Chúa Trời phán, “Phải có các vì sáng trên không trung trong bầu trời để phân rẽ ngày và đêm;[b] chúng phải trở thành những dấu hiệu để quy định mùa, ngày, và năm; 15 chúng phải trở thành những vì sáng trong bầu trời để soi sáng trái đất,” thì có như vậy. 16 Ðức Chúa Trời tạo dựng hai vì sáng lớn; vì sáng lớn hơn chi phối ban ngày, vì sáng nhỏ hơn chi phối ban đêm. Ngài cũng dựng nên các vì sao. 17 Ðức Chúa Trời đặt chúng trên không trung trong bầu trời để soi sáng trái đất, 18 để chi phối ban ngày và ban đêm, và để phân rẽ ánh sáng và bóng tối. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp. 19 Vậy có hoàng hôn và bình minh – ngày thứ tư.
20 Ðức Chúa Trời phán, “Nước phải có đầy các sinh vật; trên mặt đất phải có chim bay trên không trung trong bầu trời.” 21 Vậy Ðức Chúa Trời tạo dựng các đại thủy quái,[c] các sinh vật di động và sinh sản trong nước tùy theo loại, và các loài chim có cánh tùy theo loại. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp. 22 Ðức Chúa Trời ban phước cho chúng rằng, “Hãy sinh sôi nảy nở cho nhiều và làm đầy dẫy trong nước các đại dương; các chim chóc cũng hãy sinh sôi nảy nở cho nhiều trên đất.” 23 Vậy có hoàng hôn và bình minh – ngày thứ năm.
24 Ðức Chúa Trời phán, “Ðất phải sinh các sinh vật tùy theo loại; các súc vật, các sinh vật bò sát mặt đất, và các thú rừng trên đất tùy theo loại,” thì có như vậy. 25 Ðức Chúa Trời dựng nên các thú rừng trên đất tùy theo loại, các súc vật tùy theo loại, và mọi sinh vật bò sát mặt đất tùy theo loại. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp.
26 Ðức Chúa Trời phán, “Chúng Ta hãy dựng nên loài người theo hình ảnh Chúng Ta, và theo hình dạng Chúng Ta, để chúng quản trị các cá biển, các chim trời, các súc vật, các thú rừng trên đất, và mọi sinh vật bò sát mặt đất.” 27 Vậy Ðức Chúa Trời dựng nên loài người theo hình ảnh Ngài. Ngài dựng nên loài người theo hình ảnh Ðức Chúa Trời. Ngài dựng nên người nam và người nữ. 28 Ðức Chúa Trời ban phước cho họ. Ngài phán với họ, “Hãy sinh sôi nảy nở cho nhiều, hãy làm cho loài người đầy dẫy khắp đất, và hãy chế ngự nó. Hãy quản trị cá biển, chim trời, và mọi sinh vật di động trên đất.” 29 Ðức Chúa Trời phán, “Nầy, Ta ban cho các ngươi mọi thứ thảo mộc có hạt giống trên mặt đất, mọi thứ cây ra trái và có hạt giống; các ngươi sẽ dùng chúng làm thức ăn. 30 Còn mọi thú vật trên đất, mọi loài chim trên trời, và mọi sinh vật bò sát mặt đất, tức mọi loài có sinh khí, Ta ban cho chúng mọi thứ cây cỏ xanh tươi làm thức ăn,” thì có như vậy. 31 Ðức Chúa Trời thấy mọi việc Ngài đã làm đều rất tốt đẹp. Vậy có hoàng hôn và bình minh – ngày thứ sáu.
Ðức Chúa Trời Biệt Riêng Ngày Thứ Bảy Ra Thánh
2 Ấy vậy công cuộc tạo dựng trời, đất, và muôn loài thọ tạo đã hoàn tất. 2 Ðến ngày thứ bảy Ðức Chúa Trời hoàn tất công việc Ngài đã làm, và ngày thứ bảy Ngài nghỉ, không làm mọi việc Ngài đã làm. 3 Ðức Chúa Trời ban phước cho ngày thứ bảy và biệt riêng ngày ấy ra thánh, vì trong ngày đó Ðức Chúa Trời đã nghỉ, không làm những việc Ngài đã làm trong cuộc sáng tạo.
4 Ấy là gốc tích của trời và đất khi chúng được dựng nên.
Một Số Chi Tiết Khác về Công Cuộc Tạo Dựng
Trong ngày Chúa Ðức Chúa Trời[d] dựng nên đất và trời
Người Do-thái Sẽ Bị Phán Xét Dù Ðã Có Luật Pháp của Môi-se
17 Còn bạn, nếu bạn mang danh là người Do-thái, ỷ lại vào Luật Pháp, tự hào về mối liên hệ với Ðức Chúa Trời, 18 cho rằng mình hiểu biết ý muốn Ngài, biết phân biệt đúng sai nhờ đã được dạy dỗ từ Luật Pháp, 19 và cho mình là người dẫn đường cho người mù, ánh sáng cho người đi trong tối tăm, 20 giáo sư của người khờ dại, thầy cô của người ấu trĩ, và có Luật Pháp là hiện thân của tri thức và chân lý, 21 vậy tại sao bạn dạy người khác mà không dạy mình? Bạn giảng chớ trộm cắp, mà bạn có trộm cắp không? 22 Bạn cấm người ta ngoại tình, mà bạn có ngoại tình không? Bạn gớm ghiếc sự thờ lạy thần tượng, mà bạn có cướp đồ trong các đền miếu không? 23 Bạn tự hào về Luật Pháp, mà bạn có làm nhục Ðức Chúa Trời vì đã vi phạm Luật Pháp không? 24 Như có chép,
“Vì cớ các ngươi, danh Ðức Chúa Trời đã bị nói phạm giữa các dân ngoại.”
Người Do-thái Sẽ Bị Phán Xét Dù Ðã Ðược Cắt Bì
25 Thật vậy phép cắt bì rất có giá trị nếu bạn giữ trọn Luật Pháp; nhưng nếu bạn là người vi phạm Luật Pháp thì dù đã được cắt bì, bạn cũng trở nên như người không được cắt bì thôi. 26 Như vậy nếu một người không được cắt bì nhưng vâng giữ những đòi hỏi của Luật Pháp thì tuy không được cắt bì nhưng người ấy chẳng thể được xem như đã được cắt bì rồi sao?
27 Vậy những người không được cắt bì trên thân xác nhưng luôn vâng giữ Luật Pháp sẽ xét đoán bạn là người có văn bản của Luật Pháp và được cắt bì, vì bạn đã vi phạm Luật Pháp. 28 Vì một người chỉ có bề ngoài là người Do-thái thì không phải là người Do-thái thật; cũng thế, sự cắt bì chỉ ở bên ngoài và trên thân xác, sự cắt bì đó không phải là sự cắt bì thật. 29 Nhưng một người bên trong là người Do-thái mới thật sự là người Do-thái. Sự cắt bì thật là sự cắt bì trong lòng, bằng Ðức Thánh Linh,[a] chứ không bằng văn tự. Một người như thế sẽ được khen ngợi không phải từ loài người, nhưng từ Ðức Chúa Trời.
Copyright © 2011 by Bau Dang