Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Mười Ðiều Răn
(Phục 5:1-33)
20 Bấy giờ Ðức Chúa Trời phán mọi lời nầy, 2 “Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, Ðấng đã đem ngươi ra khỏi xứ Ai-cập, tức khỏi nhà nô lệ:
3 Trước mặt Ta ngươi chớ có các thần khác.
4 Ngươi chớ làm hình tượng cho mình để thờ, bất kể hình tượng của vật gì trên trời, hoặc vật gì dưới đất, hoặc vật gì trong nước dưới mặt đất.
7 Ngươi chớ dùng danh Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, một cách bất kính, vì Chúa sẽ không kể vô tội kẻ nào dùng danh Ngài một cách bất kính.
8 Hãy nhớ ngày Sa-bát mà biệt riêng ngày ấy ra thánh. 9 Ngươi sẽ lao động và làm mọi việc của mình trong sáu ngày,
12 Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi, để ngươi được sống lâu trên đất mà Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, ban cho ngươi.
13 Ngươi chớ sát nhân.
14 Ngươi chớ ngoại tình.
15 Ngươi chớ trộm cắp.
16 Ngươi chớ làm chứng dối để hại người lân cận ngươi.[a]
17 Ngươi chớ tham nhà của người lân cận ngươi; ngươi chớ tham muốn vợ của người lân cận ngươi, hoặc tôi trai, tớ gái, bò, lừa, hay bất cứ vật chi thuộc về người lân cận ngươi.”
18 Khi toàn dân chứng kiến cảnh sấm nổ vang trời, sét chớp liên hồi, tiếng kèn trỗi lên vang lừng, và núi bốc khói mịt mù, thì sợ hãi và đứng cách xa. 19 Họ nói với Môi-se, “Xin chính ông nói với chúng tôi, và chúng tôi sẽ nghe lời ông, nhưng xin đừng để Ðức Chúa Trời nói với chúng tôi, e chúng tôi chết mất.”
20 Môi-se nói với dân, “Ðừng sợ, vì Ðức Chúa Trời đến chỉ để thử anh chị em, hầu anh chị em kính sợ Ngài mà đừng phạm tội.”
Tác Phẩm của Ðức Chúa Trời
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Các tầng trời rao truyền vinh hiển Ðức Chúa Trời;
Bầu trời công bố công việc tay Ngài làm.
2 Ngày ngày truyền rao sứ điệp;
Ðêm đêm bày tỏ tri thức.
3 Không dùng lời, chẳng cần tiếng;
Chẳng ai nghe giọng nói chúng ra sao;
4 Nhưng âm thanh chúng đã lan truyền khắp đất,
Lời chúng đã vang ra đến cùng tận địa cầu.
Ngài đã lập một chỗ ở[a] cho mặt trời trong chúng.
5 Mặt trời như một tân lang ra khỏi loan phòng,
Như một lực sĩ hân hoan chạy trên tuyến đường mình.
6 Mặt trời mọc lên từ phương trời này,
Chạy vòng đến phương trời kia;
Không vật gì tránh khỏi hơi nóng của nó được.
7 Luật pháp của Chúa thật trọn vẹn, làm linh hồn hồi sức;
Quy tắc của Chúa thật vững chắc, khiến kẻ dại khôn ra.
8 Luật lệ của Chúa thật phải lẽ, làm tâm hồn vui vẻ;
Ðiều răn của Chúa thật minh bạch, khiến mắt lòng thấy rõ.
9 Ðộng cơ kính sợ Chúa thật trong sạch, nên còn lại đời đời;
Phán quyết của Chúa thật chính đáng, thảy đều công bình cả.
10 Những điều ấy quý hơn vàng, thật báu hơn vàng ròng;
Chúng ngọt hơn mật, thật ngọt hơn mật nhểu từ tàng ong.
11 Hơn nữa nhờ những điều ấy, đầy tớ Ngài được cảnh giác;
Nhờ giữ những điều ấy, tôi tớ Ngài được ban thưởng lớn lao.
12 Nào ai có thể tự mình biết hết mọi lầm lỗi mình?
Cầu xin Ngài tha thứ con vì những lỗi lầm con không biết.
13 Xin giữ tôi tớ Ngài khỏi cố ý phạm tội;
Xin đừng để tội lỗi cầm quyền trên con;
Ðể con sẽ không có chỗ nào đáng trách,
Và con sẽ không phạm tội nặng.
14 Nguyện lời nói của miệng con và sự suy gẫm của lòng con được đẹp ý Ngài,
Lạy Chúa, Vầng Ðá của con và Ðấng Cứu Chuộc của con.
4 mặc dù chính tôi, tôi có đủ điều kiện để có thể cậy vào xác thịt.
Khuyên Ðừng Cậy vào Xác Thịt
Nếu ai nghĩ rằng mình có lý do để cậy vào xác thịt, tôi có lý do nhiều hơn: 5 Tôi chịu cắt bì vào ngày thứ tám, thuộc chủng tộc I-sơ-ra-ên, chi tộc Bên-gia-min, là một người Hê-bơ-rơ, con của người Hê-bơ-rơ; về phương diện Luật Pháp, tôi là một người Pha-ri-si; 6 về lòng nhiệt thành, tôi là kẻ bắt bớ Hội Thánh; còn đối với sự công chính theo Luật Pháp, tôi được xem như không gì có thể chê trách. 7 Nhưng những điều có lợi cho tôi, vì cớ Ðấng Christ tôi xem như lỗ lã. 8 Không những thế, tôi cũng xem mọi sự như lỗ lã, vì đối với tôi, được biết Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa của tôi, là điều cao quý vô vàn. Vì cớ Ngài tôi chịu mất tất cả; tôi xem mọi sự như rác rến để có thể được Ðấng Christ 9 và được tìm thấy trong Ngài, không nhờ vào sự công chính của tôi đến từ Luật Pháp, nhưng nhờ đức tin nơi Ðấng Christ, tức sự công chính đến từ Ðức Chúa Trời đặt nền tảng trên đức tin, 10 để tôi được biết Ngài và quyền năng phục sinh của Ngài, được hiệp thông trong sự đau khổ của Ngài, được giống như Ngài trong sự chết của Ngài, 11 để nhờ đó tôi có thể đạt được sự sống lại từ cõi chết.
12 Dĩ nhiên không phải tôi đã đạt được mọi điều ấy, hoặc đã được vẹn toàn, nhưng tôi đang đeo đuổi để đạt cho được, vì chính tôi đã được Ðức Chúa Jesus Christ đoạt lấy rồi.
13 Thưa anh chị em, tôi không nghĩ rằng tôi đã đạt đến đích, nhưng tôi cứ làm một điều: quên đi những việc đã qua và bươn tới những việc đằng trước. 14 Tôi đeo đuổi mục đích để được phần thưởng của sự kêu gọi thiên thượng của Ðức Chúa Trời trong Ðức Chúa Jesus Christ.
Những Tá Ðiền Gian Ác
(Mác 12:1-12; Lu 20:9-19)
33 “Hãy nghe một chuyện ngụ ngôn khác. Một điền chủ kia trồng một vườn nho, dựng hàng rào chung quanh, đào một hầm ép rượu, và xây một tháp canh trong vườn. Ông cho các tá điền thuê, rồi đi phương xa. 34 Ðến mùa hái nho, ông sai các đầy tớ của ông đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 35 Nhưng các tá điền ấy bắt các đầy tớ của ông, đánh người này, giết người nọ, và ném đá người kia. 36 Ông lại sai các đầy tớ khác, đông hơn toán trước, và họ cũng đối xử với những đầy tớ ấy như vậy. 37 Cuối cùng ông sai con trai ông đến gặp họ, vì ông nghĩ, ‘Họ sẽ nể con ta.’ 38 Nhưng khi các tá điền thấy con trai ông, họ nói với nhau, ‘Con thừa kế đây rồi. Chúng ta hãy giết nó và đoạt lấy sản nghiệp của nó.’ 39 Vậy họ bắt con trai ông, quăng cậu ấy ra ngoài vườn nho, và giết đi. 40 Bấy giờ chủ của vườn nho sẽ đến. Chủ ấy sẽ làm gì với bọn tá điền đó?”
41 Họ đáp, “Ông ấy sẽ thẳng tay tiêu diệt bọn gian ác đó để chúng chết một cách khủng khiếp, rồi ông sẽ cho các tá điền khác mướn vườn nho của ông để họ nộp hoa lợi đúng mùa.”
42 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Các ngươi chưa đọc khúc Kinh Thánh này sao?
‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại ra đã trở thành tảng đá góc nhà.
Ðây quả là công việc của Chúa;
Thật quá diệu kỳ đối với mắt chúng ta.’
43 Vì lẽ đó Ta nói với các ngươi, vương quốc Ðức Chúa Trời sẽ bị cất khỏi các ngươi và ban cho một dân biết đem kết quả về cho vương quốc ấy. 44 Ai ngã nhằm đá này sẽ bị tan nát, còn đá này rơi trúng ai, kẻ ấy sẽ bị nát thành bụi.”[a]
45 Khi các trưởng tế và những người Pha-ri-si nghe ngụ ngôn ấy, họ hiểu rằng Ngài nói về họ. 46 Họ muốn bắt Ngài, nhưng lại sợ dân, bởi vì dân công nhận Ngài là một đấng tiên tri.
Copyright © 2011 by Bau Dang