Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Ca Ngợi Ðấng Tạo Hóa và Ðấng Bảo Tồn
1 Hỡi những người ngay lành, hãy vui vẻ ca ngợi Chúa;
Sự ca ngợi Ngài thật thích hợp với người ngay thật.
2 Hãy dùng hạc cầm dâng lời cảm tạ Chúa;
Hãy dùng thập huyền cầm ca hát tôn vinh Ngài.
3 Hãy hát cho Ngài một bài ca mới;
Khá đàn thật hay, hòa nhịp với tiếng reo mừng,
4 Vì lời Chúa rất chân thật;
Mọi việc Ngài làm đều thành tín.
5 Ngài yêu mến công chính và công lý;
Cả thế gian đầy dẫy tình thương của Chúa.
6 Nhờ lời Chúa, các tầng trời được dựng nên;
Bởi hơi thở của miệng Ngài, các thiên thể[a] liền hiện hữu.
7 Ngài gom nước biển lại thành một khối;
Ngài chứa nước trong các vực sâu.
8 Hỡi cả thế gian, hãy kính sợ Chúa;
Hỡi các dân tộc trên thế gian, hãy khiếp sợ Ngài,
9 Vì khi Ngài phán, muôn vật[b] liền hiện hữu;
Ngài ra lịnh, tất cả[c] được đứng vững vàng.
10 Chúa làm bại mưu các nước;
Ngài khiến kế hoạch của các dân ra hư không.
11 Còn ý định của Chúa cứ được vững lập đến đời đời;
Các ý chỉ của lòng Ngài còn từ đời nọ đến đời kia.
12 Phước cho nước nào có Chúa là Thần[d] của mình,
Phước cho dân nào được Ngài chọn làm cơ nghiệp Ngài.
Giao Ước của Ðức Chúa Trời với Áp-ram
15 Sau các việc đó lời của Chúa đã đến với Áp-ram trong một khải tượng, “Hỡi Áp-ram, đừng sợ. Ta là thuẫn che chở ngươi. Phần thưởng của ngươi sẽ rất lớn.”
2 Nhưng Áp-ram thưa lại, “Lạy Chúa Ðức Chúa Trời,[a] Ngài sẽ ban cho con điều gì, vì con vẫn còn sống cuộc đời của kẻ không con nối dõi, và người sẽ thừa kế gia tài của con sẽ là Ê-li-ê-xe người Ða-mách?” 3 Áp-ram thưa tiếp, “Nầy, cho đến bây giờ Ngài vẫn chưa cho con có con nối dõi, nên một người nô lệ sinh ra trong nhà con sẽ thừa hưởng gia tài của con.”
4 Nhưng lời Chúa đến với ông, “Kẻ ấy không phải là người thừa kế của ngươi đâu, nhưng đứa con do chính ngươi sinh ra mới là người thừa kế của ngươi.” 5 Ngài dẫn ông ra bên ngoài và phán, “Ngươi hãy nhìn lên trời và đếm các vì sao, liệu ngươi có thể đếm hết chăng.” Ðoạn Ngài phán với ông, “Dòng dõi ngươi rồi cũng sẽ đông như vậy.” 6 Ông tin Chúa, bởi thế ông được Ngài xem là công chính.
7 Ðoạn Ngài phán tiếp với ông, “Ta là Chúa, Ðấng đã dẫn ngươi ra khỏi U-rơ xứ của người Canh-đê, để ban cho ngươi vùng đất nầy, hầu ngươi làm chủ.”
8 Ông thưa, “Lạy Chúa ĐỨC CHÚA TRỜI,[b] làm sao con biết được con sẽ làm chủ miền đất nầy?”
9 Ngài phán với ông, “Hãy mang đến cho Ta một con bò cái ba tuổi, một con dê cái ba tuổi, một con chiên đực ba tuổi, một con chim gáy, và một con bồ câu con.” 10 Ông mang tất cả những con vật ấy đến Ngài. Ông sả thịt chúng ra làm đôi, xẻ ngay ở giữa, rồi đặt một nửa bên nầy và một nửa bên kia, đối diện với nhau, nhưng ông không sả thịt các con chim ra. 11 Hễ những chim săn mồi sà xuống gần xác những con thú được dâng làm những con vật hiến tế thì Áp-ram đuổi chúng đi.
12 Bấy giờ mặt trời đang từ từ lặn xuống, Áp-ram đột nhiên buồn ngủ và chìm vào một giấc ngủ mê man. Nầy, một cơn kinh hãi và bóng tối mịt mùng bao trùm lấy ông. 13 Bấy giờ Ngài phán với Áp-ram, “Hãy biết rõ điều nầy: Dòng dõi ngươi sẽ làm kiều dân trong một xứ không phải là xứ của chúng. Chúng sẽ làm tôi mọi cho người ta, và người ta sẽ hành hạ chúng trong bốn trăm năm. 14 Nhưng Ta sẽ thi hành sự đoán phạt trên đất nước mà chúng sẽ làm tôi mọi. Sau đó chúng sẽ ra đi với rất nhiều của cải. 15 Còn ngươi, ngươi sẽ quy về với các tổ tiên ngươi trong bình an; ngươi sẽ được chôn cất sau khi đã tận hưởng tuổi già đầy phước hạnh. 16 Ðến thế hệ thứ tư, dòng dõi ngươi sẽ trở về đây, vì tội ác của dân A-mô-ri chưa đầy trọn.”
17 Khi mặt trời đã lặn hẳn và bóng đêm bao trùm vạn vật, kìa, một lò lửa tỏa khói nghi ngút đột nhiên xuất hiện, rồi một ngọn lửa từ lò lửa đó loè ra, xuyên qua hai đống thịt các con vật hiến tế. 18 Ngày hôm đó Chúa đã lập một giao ước với Áp-ram rằng, “Ta ban cho dòng dõi ngươi đất nầy, từ Sông Ai-cập đến Sông Cả, tức Sông Ơ-phơ-rát, 19 đó là xứ của dân Kê-ni, Kê-ni-xi, Cát-mô-ni, 20 Hít-ti, Pê-ri-xi, Rê-pha-im,
Chúa Chữa Lành Hai Người Mù
27 Ðức Chúa Jesus rời nơi đó ra đi; có hai người mù đi theo Ngài và kêu lớn, “Lạy Con Vua Ða-vít, xin thương xót chúng tôi.”
28 Khi Ngài vào trong nhà, hai người mù đến với Ngài. Ngài nói với họ, “Các ngươi tin Ta có thể làm được việc ấy sao?”
Họ đáp, “Lạy Chúa, đúng vậy.”
29 Ngài sờ vào mắt họ và nói, “Các ngươi tin thế nào, việc phải xảy ra cho các ngươi thế ấy.”
30 Mắt họ liền được mở ra. Ðức Chúa Jesus nghiêm dặn họ, “Hãy coi chừng, đừng để ai biết việc này.” 31 Nhưng họ đi ra và đồn rao về Ngài khắp cả xứ.
Chúa Chữa Lành Người Câm
32 Sau khi họ ra đi, này, người ta đem đến Ngài một người câm bị quỷ ám. 33 Khi quỷ bị đuổi ra, người câm nói được. Ðám đông kinh ngạc nói, “Chưa bao giờ thấy có việc như thế xảy ra trong I-sơ-ra-ên.” 34 Nhưng những người Pha-ri-si bôi bác, “Ông ấy cậy quyền của quỷ vương để trừ quỷ đó thôi.”
Copyright © 2011 by Bau Dang