Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Phi-rơ Rao Giảng về Chúa
14 Bấy giờ Phi-rơ đứng ra với mười một sứ đồ, cất tiếng và nói với họ,
“Thưa đồng bào Do-thái và mọi người đang ở Giê-ru-sa-lem, xin hãy biết rõ điều này và xin lắng tai nghe tôi nói:
36 Vậy hỡi toàn thể nhà I-sơ-ra-ên, xin hãy biết một cách chắc chắn rằng: Ðức Chúa Jesus, Ðấng anh chị em đóng đinh trên cây thập tự, đã được Ðức Chúa Trời lập làm Chúa và Ðấng Christ.”[a]
Dân Ðáp Ứng
37 Bấy giờ khi nghe như thế, họ cảm thấy đau nhói trong lòng; họ nói với Phi-rơ và các vị sứ đồ còn lại, “Thưa các anh em, chúng tôi phải làm gì?”
38 Phi-rơ nói với họ, “Hãy ăn năn. Mỗi người trong anh chị em phải chịu báp-têm trong danh Ðức Chúa Jesus Christ để được tha tội, và anh chị em sẽ nhận món quà là Ðức Thánh Linh. 39 Vì lời hứa ấy đã dành cho anh chị em, cho con cháu của anh chị em, và cho mọi người ở xa, tức mọi người mà Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, sẽ gọi.”
40 Phi-rơ còn dùng nhiều lời khác để làm chứng và kêu gọi họ rằng, “Anh chị em hãy cứu lấy mình khỏi thế hệ gian tà này.”
41 Vậy những người tin nhận lời ông đều chịu báp-têm, và hôm đó có khoảng ba ngàn linh hồn thêm vào số các môn đồ.
Cảm Tạ Chúa Cứu Khỏi Chết
1 Tôi yêu mến Chúa,
Vì Ngài nghe tiếng tôi và lời khẩn nguyện của tôi.
2 Vì Ngài đã nghiêng tai nghe lời cầu nguyện của tôi,
Nên hễ tôi còn sống bao lâu, tôi sẽ kêu cầu Ngài bấy lâu.
3 Dây sự chết đã quấn lấy tôi,
Nỗi sợ hãi chốn âm phủ đã bắt lấy tôi;
Tôi đã bị nguy khốn và sầu khổ.
4 Bấy giờ tôi kêu cầu danh Chúa,
“Chúa ôi, con cầu xin Ngài, xin cứu linh hồn con.”
12 Tôi sẽ lấy gì báo đáp Chúa,
Về những ơn lành Ngài làm cho tôi?
13 Tôi sẽ nâng chén cứu rỗi,
Và kêu cầu danh Chúa.
14 Tôi sẽ trả cho Chúa những gì tôi đã khấn nguyện,
Trước sự hiện diện của toàn thể con dân Ngài.
15 Trước mặt Chúa, quý báu thay là cái chết của các thánh đồ Ngài.
16 Chúa ôi, con đây là tôi tớ Ngài,
Con là đầy tớ Ngài, đứa con của tớ gái Ngài,
Ngài đã tháo gỡ những dây trói buộc con.
17 Con sẽ dâng lên Ngài một của lễ tạ ơn,
Và kêu cầu danh Chúa.
18 Tôi sẽ trả xong cho Chúa những gì tôi đã khấn nguyện,
Trước sự hiện diện của toàn thể con dân Ngài,
19 Trong các sân của nhà Chúa,
Ngay giữa ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem.
Hãy ca ngợi Chúa!
17 Nếu anh chị em gọi Ðấng xét đoán việc làm của mọi người một cách không thiên vị là Cha, thì hãy sống với lòng kính sợ trong thời gian tạm cư của mình, 18 biết rằng anh chị em được chuộc khỏi nếp sống hư không do tổ tiên truyền lại không bằng những thứ có thể hư nát như bạc hoặc vàng, 19 nhưng bằng huyết báu của Ðấng Christ, là Chiên Con không tì vết và không hoen ố, 20 đã được biết trước trước khi dựng nên vũ trụ, và được tỏ ra trong thời cuối cùng vì cớ anh chị em. 21 Nhờ Ngài anh chị em trở thành những người tin thờ Ðức Chúa Trời, Ðấng đã làm cho Ngài sống lại từ cõi chết và ban cho Ngài vinh hiển, để đức tin và hy vọng của anh chị em đặt vào Ðức Chúa Trời.
22 Nhờ vâng theo chân lý, linh hồn anh chị em được thanh tẩy để yêu mến nhau chân thành, hãy yêu thương nhau nồng nàn với tấm lòng trong sạch. 23 Anh chị em được tái sinh không bởi hạt giống có thể hư mất, nhưng bởi hạt giống không bao giờ hư mất, tức Lời hằng sống và hằng còn của Ðức Chúa Trời.
Chúa Hiện Ra với Hai Môn Ðồ Trên Ðường Ðến Em-ma-út
(Mác 16:12-13)
13 Cũng ngày hôm đó, hai người trong số các môn đồ đi đến một làng tên là Em-ma-út, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số.[a] 14 Họ nói với nhau về những việc vừa mới xảy ra. 15 Ðang khi họ nói chuyện và bàn tán với nhau, chính Ðức Chúa Jesus đến gần và đi với họ. 16 Nhưng mắt họ bị che khuất nên họ không nhận ra Ngài. 17 Ngài hỏi họ, “Các ngươi bàn tán với nhau việc gì trong khi đi đường vậy?”
Họ dừng lại, nét mặt buồn rầu. 18 Bấy giờ Cơ-lê-ô-pa, một trong hai người, trả lời, “Bộ chỉ ông là khách lạ duy nhất ở Giê-ru-sa-lem không biết những gì đã xảy ra trong mấy ngày qua sao?”
19 Ngài hỏi, “Việc gì vậy?”
Họ đáp, “Ðó là những việc về Ðức Chúa Jesus, người Na-xa-rét; Ngài là một đấng tiên tri có việc làm và lời nói đầy quyền năng trước mặt Ðức Chúa Trời và mọi người. 20 Không hiểu tại sao các trưởng tế và các quan chức của chúng ta lại kết án tử hình Ngài và đóng đinh Ngài trên cây thập tự. 21 Chúng tôi hy vọng rằng Ngài sẽ cứu chuộc dân I-sơ-ra-ên. Nhưng dù sao đi nữa, những việc ấy đã xảy ra ba ngày rồi. 22 Tuy nhiên có mấy bà trong chúng tôi đã khiến chúng tôi lấy làm lạ. Sáng sớm hôm nay họ đến mộ 23 và không thấy thi thể Ngài ở đó; họ trở về nói rằng họ thấy các thiên sứ hiện ra bảo Ngài đang sống. 24 Có mấy người trong chúng tôi đã đến mộ và cũng thấy y như lời các bà ấy nói, còn Ngài thì họ không thấy.”
25 Ngài phán với họ, “Ôi những kẻ khờ khạo và có lòng chậm hiểu về mọi điều các đấng tiên tri đã báo trước. 26 Há chẳng phải Ðấng Christ cần phải chịu khổ như vậy rồi mới vào vinh hiển của Ngài sao?” 27 Rồi Ngài bắt đầu từ Môi-se và tất cả Các Tiên Tri mà giải nghĩa cho họ những gì liên quan đến Ngài trong cả Kinh Thánh.
28 Khi họ đến gần làng, nơi họ muốn đến, thì Ngài tỏ vẻ như thể Ngài muốn đi xa hơn. 29 Nhưng họ nhất định nài ép Ngài rằng, “Xin ông hãy ở lại với chúng tôi, vì trời đã sắp tối rồi, và ngày đã gần tàn.” Ngài đi vào và ở lại với họ.
30 Khi Ngài ngồi vào bàn ăn với họ, Ngài lấy bánh, cảm tạ, bẻ ra, rồi trao cho họ. 31 Mắt họ mở ra, và họ nhận ra Ngài, nhưng Ngài biến mất khỏi họ. 32 Họ nói với nhau, “Dọc đường, khi Ngài nói chuyện với chúng ta và giải nghĩa Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng nóng cháy sao?”
33 Nội giờ đó họ đứng dậy và đi trở lại Giê-ru-sa-lem. Họ gặp mười một sứ đồ và những người ở với các vị ấy đang nhóm. 34 Họ nói, “Chúa thật sự đã sống lại và đã hiện ra cho Si-môn.” 35 Kế đó họ kể lại những gì đã xảy ra trên đường, và thể nào họ đã nhận ra Ngài khi Ngài bẻ bánh.
Copyright © 2011 by Bau Dang