Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Semicontinuous)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with sequential stories told across multiple weeks.
Duration: 1245 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 118:1-2

Lời Cầu Nguyện Cảm Tạ Vì Chiến Thắng

118 Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài là thiện;
    Vì tình yêu thương của Ngài còn đến đời đời.
Nguyện Y-sơ-ra-ên nói rằng:
    Tình yêu thương của Chúa còn đến đời đời.

Thánh Thi 118:19-29

19 Hãy mở cho tôi các cổng công chính,
    Tôi sẽ vào và cảm tạ CHÚA.
20 Đây là cổng của CHÚA,
    Những người công chính sẽ vào đó.
21 Tôi cảm tạ CHÚA vì Ngài đáp lời tôi;
    Ngài là Đấng cứu rỗi tôi.[a]
22 Tảng đá người thợ xây nhà loại bỏ
    Đã trở thành đá nền tảng.[b]
23 Đây là việc CHÚA đã làm,
    Là việc diệu kỳ trước mắt chúng ta.
24 Đây là ngày CHÚA đã hành động,
    Hãy hân hoan và vui mừng trong ngày ấy.
25 Lạy CHÚA, tôi nài xin Ngài, xin hãy cứu rỗi chúng tôi.
    Lạy CHÚA, tôi nài xin Ngài, xin cho chúng tôi được thành công.
26 Phước cho đấng nhân danh CHÚA mà đến,
    Từ đền CHÚA chúng tôi chúc tụng.
27 CHÚA là Đức Chúa Trời,
    Ngài ban cho chúng ta ánh sáng.
Hãy lấy dây cột con sinh tế
    Vào sừng bàn thờ.[c]
28 Ngài là Đức Chúa Trời tôi, tôi cảm tạ Chúa;
    Ngài là Đức Chúa Trời tôi, tôi tôn cao Ngài.
29 Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài là thiện;
    Vì tình yêu thương Ngài còn đến đời đời.

Ma-thi-ơ 21:1-11

Chúa Vào Giê-ru-sa-lem(A)

21 Đức Giê-su và các môn đệ đến gần thành Giê-ru-sa-lem, vào làng Bết-pha-giê trên núi Ô-liu. Bấy giờ Ngài phái hai môn đệ đi và bảo: “Hãy vào làng ở phía trước mặt, các con sẽ thấy ngay một con lừa mẹ bị buộc và một lừa con bên cạnh, hãy tháo dây và dẫn về đây cho Ta. Nếu có ai hỏi gì, các con hãy nói: ‘Chúa cần chúng.’ Người ấy sẽ để các con dẫn đi ngay.”

Việc này đã xảy ra để lời của đấng tiên tri được ứng nghiệm:

“Hãy nói cho con gái Si-ôn[a] biết:
    Kìa, Vua ngươi ngự đến cùng ngươi,
Khiêm nhu cưỡi trên lưng lừa,
    Và lừa con, con của lừa mang ách.”[b]

Hai môn đệ đi và làm y như lời Ngài dặn bảo. Họ dẫn lừa mẹ và lừa con về, lấy áo mình trải trên lưng lừa và để Đức Giê-su cưỡi lên. Một đám rất đông dân chúng trải áo mình trên đường, những người khác chặt cành cây trải khắp lối đi. Cả đoàn dân trước sau đều hô to:

“Hô-sa-na,[c] Con Vua Đa-vít!
Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến![d]
Hô-sa-na tận chốn trời cao!”

10 Khi Đức Giê-su vào Giê-ru-sa-lem, cả thành phố náo động, hỏi nhau: “Người này là ai?”

11 Đám đông trả lời: “Đây là tiên tri Giê-su từ Na-xa-rét xứ Ga-li-lê.”

I-sa 50:4-9

Tôi Tớ CHÚA Bị Khổ Nạn Và Chiến Thắng

CHÚA ban cho tôi lưỡi của người được dạy dỗ,
    Để tôi biết nâng đỡ người mệt mỏi bằng lời nói.
Mỗi buổi sáng Ngài đánh thức,
    Ngài đánh thức tai tôi để tôi nghe như người được dạy dỗ.
CHÚA đã mở tai tôi,
    Tôi không phản loạn
    Cũng không quay lui.
Tôi đã đưa lưng cho những kẻ đánh tôi,
    Đưa má cho những kẻ nhổ râu tôi.
Những kẻ nhục mạ và nhổ trên tôi,
    Tôi không che mặt.
Nhưng CHÚA sẽ giúp đỡ tôi,
    Nên tôi không bị nhục;
Nên tôi làm cho mặt tôi như đá lửa
    Và tôi biết rằng tôi sẽ không bị hổ thẹn.
Đấng tuyên xưng tôi công chính đang ở gần.[a]
    Ai là kẻ đối địch tôi?
    Hãy cùng nhau đứng dậy,
Ai là kẻ tố cáo tôi?
    Hãy đến gần gặp tôi.[b]
Này, CHÚA sẽ giúp đỡ tôi.
    Ai sẽ định tội tôi?
Kìa, tất cả chúng nó sẽ cũ mòn như chiếc áo;
    Bị sâu ăn.

Thánh Thi 31:9-16

Lạy CHÚA, xin thương xót tôi vì tôi đang đau khổ.
    Mắt tôi mòn mỏi vì sầu khổ,
    Linh hồn và thân thể tôi cũng vậy.
10 Vì cuộc đời tôi tiêu hao trong buồn thảm,
    Năm tháng tôi trong tiếng thở than,
Sức lực tôi suy giảm đi vì tội lỗi tôi,[a]
    Và xương cốt tôi hao mòn.
11 Đối với tất cả kẻ thù, tôi là một sự khinh bỉ.
    Những người lân cận lại càng khinh bỉ tôi hơn.[b]
Đối với những người quen biết, tôi là vật đáng sợ.
    Những kẻ thấy tôi ngoài đường đều tránh mặt.
12 Tôi bị người ta loại ra khỏi tâm trí[c] như một người chết.
    Tôi giống như một cái bình bể nát.
13 Vì tôi nghe nhiều người thì thào bàn tán,[d]
    Bốn phía đều kinh hoàng.
Trong khi chúng bàn nhau nghịch tôi,
    Chúng mưu toan để lấy mạng sống tôi.
14 Nhưng lạy CHÚA, tôi tin cậy nơi Ngài.
    Tôi nói: chính Ngài là Đức Chúa Trời tôi.
15 Cuộc đời[e] tôi ở trong tay Ngài.
    Xin giải cứu tôi khỏi tay những kẻ thù nghịch
    Và kẻ bắt bớ tôi.
16 Xin soi sáng mặt Ngài trên tôi tớ Ngài.
    Vì tình yêu thương Ngài, xin cứu rỗi tôi.

Phi-líp 2:5-11

Hãy có cùng một tâm tình như Chúa Cứu Thế Giê-su đã có.

Vì Ngài vốn có bản thể của Đức Chúa Trời
    Nhưng không coi sự bình đẳng với Đức Chúa Trời là điều phải nắm giữ.
Nhưng chính Ngài tự bỏ mình,[a]
    Mang lấy bản thể của một tôi tớ,
    Trở nên giống như loài người, có hình dạng như một người.
Ngài đã tự hạ mình xuống,
    Chịu vâng phục cho đến chết,
    Thậm chí chết trên thập tự giá.
Chính vì thế, Đức Chúa Trời đã tôn Ngài lên
    Và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh hiệu;
10 Để khi nghe đến danh của Đức Giê-su, mọi đầu gối
    Trên trời dưới đất, bên dưới đất đều phải quỳ xuống,
11 Và mọi lưỡi phải tuyên xưng Chúa Cứu Thế Giê-su là Chúa
    Mà tôn vinh Đức Chúa Trời là Đức Chúa Cha.

Ma-thi-ơ 26:14-27:66

Giu-đa Thuận Ý Phản Chúa(A)

14 Sau đó, một trong mười hai môn đệ tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đến cùng các thượng tế, 15 và nói: “Các ông bằng lòng trả tôi bao nhiêu để tôi nộp người cho các ông?” Họ trả cho hắn ba chục miếng bạc.[a] 16 Từ lúc ấy, Giu-đa tìm dịp để nộp Đức Giê-su.

Dự Lễ Vượt Qua Với Các Môn Đệ(B)

17 Vào ngày thứ nhất của lễ Bánh Không Men, các môn đệ đến hỏi Đức Giê-su: “Thầy muốn chúng con sửa soạn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?”

18 Ngài đáp: “Hãy đi gặp một người kia trong thành phố và bảo: ‘Thầy nói: Giờ Ta đã gần, Ta và các môn đệ sẽ ăn lễ Vượt Qua tại nhà ông.’ ” 19 Các môn đệ làm y như lời Đức Giê-su đã dặn bảo, họ lo dọn bữa ăn lễ Vượt Qua.

20 Tối đến, Đức Giê-su và mười hai môn đệ ngồi vào bàn ăn. 21 Đang khi ăn, Ngài bảo: “Thật, Ta bảo các con, một người trong vòng các con sẽ phản Ta.”

22 Các môn đệ rất buồn phiền và mỗi người đều lần lượt hỏi Ngài: “Thưa Chúa, không phải con chứ?”

23 Ngài đáp: “Người đưa tay chấm bánh cùng dĩa với Ta sẽ là người phản Ta. 24 Con Người ra đi như lời Kinh Thánh đã chép về Ngài, nhưng khốn nạn cho kẻ phản bội Con Người, thà nó đừng sinh ra thì hơn.”

25 Giu-đa, kẻ phản Ngài cũng hỏi: “Thưa Thầy, không phải con chứ?” Ngài đáp: “Chính con đã nói ra rồi đó.”

Thiết Lập Lễ Tiệc Thánh(C)

26 Đang khi ăn, Đức Giê-su cầm bánh, tạ ơn rồi bẻ ra trao cho các môn đệ, và phán: “Hãy nhận lấy và ăn. Đây là thân thể Ta.”

27 Rồi Ngài cầm chén, tạ ơn, trao cho các môn đệ và phán: “Hết thảy các con hãy uống đi. 28 Vì đây là huyết Ta, huyết của giao ước đổ ra cho nhiều người được tha tội. 29 Ta nói cùng các con, từ nay Ta sẽ không uống nước nho này nữa cho đến ngày đó, khi Ta sẽ cùng các con uống nước nho mới trong vương quốc của Cha Ta.”

30 Sau khi hát thánh ca, Đức Giê-su và các môn đệ đi lên núi Ô-liu.

Lời Cảnh Cáo Phê-rơ(D)

31 Bấy giờ Đức Giê-su bảo các môn đệ: “Đêm nay, tất cả các con đều sẽ vấp ngã vì Ta, như lời Kinh Thánh đã chép:

‘Ta sẽ đánh người chăn,
    Thì bầy chiên sẽ bị tan lạc.’[b]

32 Nhưng sau khi sống lại, Ta sẽ đi đến miền Ga-li-lê trước các con.”

33 Phê-rơ thưa: “Dù tất cả sẽ vấp ngã vì Thầy, con sẽ không bao giờ vấp ngã.”

34 Đức Giê-su đáp: “Thật, Thầy bảo con: Chính đêm nay, trước khi gà gáy con sẽ chối Thầy ba lần.”

35 Phê-rơ thưa: “Dù con phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy.” Các môn đệ đều nói như vậy.

Lời Cầu Nguyện Trong Vườn Ghết-sê-ma-nê(E)

36 Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến một chỗ gọi là Ghết-sê-ma-nê. Ngài bảo họ: “Các con hãy ngồi đây đợi Thầy đến đằng kia cầu nguyện.” 37 Ngài dẫn theo Phê-rơ và hai con trai của Xê-bê-đê; Ngài tỏ ra buồn rầu và sầu não. 38 Rồi Ngài bảo họ: “Linh hồn Thầy đau buồn cho đến chết. Hãy ở đây và thức tỉnh với Thầy!”

39 Đi thêm vài bước, Ngài quỳ gối sấp mặt cầu nguyện: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho chén này lìa khỏi con, nhưng không theo ý con mà theo ý Cha.”

40 Ngài trở lại với ba môn đệ và thấy họ đang ngủ; Ngài nói cùng Phê-rơ: “Vậy, các con không thể thức nổi với Thầy một giờ sao? 41 Hãy tỉnh thức và cầu nguyện để các con khỏi sa vào chước cám dỗ; tâm linh thì mong muốn nhưng thể xác lại yếu đuối.”

42 Đức Giê-su lại đi cầu nguyện lần thứ hai: “Lạy Cha, nếu chén này không thể tránh được và Con phải uống thì xin ý Cha được nên.”

43 Ngài trở lại lần nữa và thấy các môn đệ vẫn ngủ vì mắt họ nặng trĩu. 44 Ngài để họ đó, và lại đi cầu nguyện lần thứ ba, nài xin như trước.

45 Sau đó, Ngài trở lại với các môn đệ và bảo: “Bây giờ các con vẫn ngủ và nghỉ sao? Này, đã đến giờ Con Người bị phản nộp vào tay những kẻ tội ác. 46 Hãy thức dậy, chúng ta đi! Kìa, kẻ phản Thầy đã đến!”

Đức Giê-su Bị Bắt(F)

47 Khi Ngài còn đang nói, kìa, Giu-đa, một trong mười hai sứ đồ, cùng với đám đông mang gươm giáo, gậy gộc do các thượng tế và trưởng lão trong dân sai đến. 48 Kẻ phản bội đã cho chúng một dấu hiệu: “Hễ tôi hôn ai thì chính là người đó, hãy bắt lấy.” 49 Và Giu-đa liền đến trước mặt Đức Giê-su nói: “Chào Thầy!” và hôn Ngài.

50 Đức Giê-su nói: “Bạn ơi, hãy làm điều bạn định làm?” Bấy giờ chúng tiến đến và ra tay bắt giữ Ngài. 51 Này, một trong những người theo Đức Giê-su đưa tay rút gươm ra đánh đầy tớ của vị trưởng tế và chém đứt một tai nó.

52 Bấy giờ, Đức Giê-su bảo người đó: “Hãy tra gươm vào vỏ, vì ai dùng gươm sẽ chết vì gươm. 53 Các con tưởng rằng Ta không thể xin Cha Ta và Ngài sẽ cấp ngay cho Ta hơn mười hai đạo thiên binh sao? 54 Nếu vậy, làm sao lời Kinh Thánh chép rằng: ‘Việc này phải xảy ra như thế’ để được ứng nghiệm.”

55 Lúc ấy, Đức Giê-su bảo đám đông: “Các người đem gươm giáo, gậy gộc đến bắt Ta như bắt kẻ cướp sao? Hằng ngày, Ta ngồi dạy dỗ trong đền thờ mà các người không bắt Ta. 56 Nhưng tất cả những việc này đã xảy ra để Kinh Thánh của các tiên tri được ứng nghiệm.” Bấy giờ tất cả các môn đệ đều bỏ Ngài chạy trốn.

Đức Giê-su Trước Tòa(G)

57 Những kẻ đã bắt Đức Giê-su giải Ngài đến trưởng tế Cai-pha, nơi các giáo sư Kinh Luật và trưởng lão tụ họp. 58 Phê-rơ theo Ngài xa xa cho đến sân nhà vị trưởng tế. Ông vào trong sân và ngồi chung với đám cảnh vệ để xem kết cuộc ra sao.

59 Các thượng tế và cả hội đồng tìm chứng dối vu cáo Đức Giê-su để xử tử Ngài. 60 Nhưng họ không tìm được, mặc dù có nhiều người đứng ra làm chứng dối. Sau cùng có hai người đến 61 nói rằng: “Người này nói Ta có thể phá đền thờ Đức Chúa Trời rồi xây lại trong ba ngày.”

62 Vị trưởng tế đứng dậy bảo Ngài: “Anh không đáp lại những lời tố cáo của những người này sao?” 63 Nhưng Đức Giê-su vẫn im lặng. Vị trưởng tế tiếp: “Nhân danh Đức Chúa Trời hằng sống ta truyền lệnh cho anh phải khai rõ: ‘Anh có phải là Chúa Cứu Thế, Con Đức Chúa Trời không?’ ”

64 Đức Giê-su trả lời: “Như ông đã nói đó. Hơn thế nữa, Ta nói với các ông, từ nay, các ông sẽ thấy Con Người ngự bên phải Đấng Toàn Năng và đến trên mây trời.”

65 Bấy giờ, vị trưởng tế xé áo mình mà nói: “Nó đã phạm thượng; chúng ta cần gì nhân chứng nữa. Quý vị vừa nghe lời phạm thượng đó. 66 Quý vị nghĩ sao?” Họ trả lời: “Hắn đáng tội chết.”

67 Chúng nhổ vào mặt Ngài, đánh Ngài, cũng có kẻ vả Ngài. 68 Chúng nói: “Hỡi Chúa Cứu Thế, hãy nói tiên tri xem ai đã đánh ông?”

Phê-rơ Chối Chúa(H)

69 Bấy giờ Phê-rơ ngồi ngoài sân, một tớ gái đến nói: “Ông cũng là người theo Giê-su, người Ga-li-lê.”

70 Nhưng Phê-rơ chối trước mặt mọi người: “Tôi không hiểu chị nói gì?”

71 Khi ra đến cổng, một tớ gái khác thấy Phê-rơ, cô nói với mấy người ở đó: “Người này cũng theo Giê-su người Na-xa-rét.”

72 Ông lại thề mà chối: “Tôi không biết người đó!”

73 Một lúc sau, mấy người đứng đó tới nói với Phê-rơ: “Đúng rồi, anh cũng là một người trong bọn chúng, vì giọng nói của anh tố cáo anh.”

74 Phê-rơ liền rủa và thề: “Tôi không biết người ấy đâu!” Tức thì gà gáy. 75 Phê-rơ nhớ lại lời Đức Giê-su đã nói: “Trước khi gà gáy con sẽ chối Ta ba lần.” Ông đi ra ngoài khóc lóc đắng cay.

27 Sáng sớm hôm sau tất cả các thượng tế và trưởng lão trong dân bàn mưu để giết Đức Giê-su. Họ trói Ngài và giải nộp cho quan thống đốc Phi-lát.

Cái Chết Của Giu-đa(I)

Khi ấy, Giu-đa, kẻ phản Chúa, thấy Ngài bị lên án, ông hối hận; ông đem ba chục miếng bạc trả lại cho các thượng tế và trưởng lão, và nói: “Tôi đã phạm tội phản bội, làm người vô tội phải đổ máu.”[c] Nhưng họ đáp: “Việc đó can hệ gì đến chúng ta? Việc của anh mặc anh.”

Giu-đa ném bạc vào đền thờ, trở ra và đi thắt cổ.

Nhưng các thượng tế nhặt những miếng bạc ấy rồi nói: “Không nên bỏ bạc này vào kho của đền thờ vì đây là giá của huyết.”[d] Họ bàn với nhau dùng số bạc ấy mua thửa ruộng của người thợ gốm để làm nơi chôn cất ngoại kiều. Cho nên đến nay ruộng ấy vẫn được gọi là Ruộng Máu. Như thế lời tiên tri Giê-rê-mi được ứng nghiệm: “Họ đã lấy ba chục miếng bạc, là giá con cái Y-sơ-ra-ên đã định trên Ngài và 10 đem bạc mua thửa ruộng của người thợ gốm như Chúa đã truyền cho Ta!”[e]

Phi-lát Hỏi Cung Đức Giê-su(J)

11 Đức Giê-su đứng trước quan thống đốc. Quan hỏi Ngài: “Anh có phải là vua dân Do Thái không?” Đức Giê-su đáp: “Như ông nói đó.”

12 Trong lúc bị các thượng tế và trưởng lão tố cáo, Ngài không đối đáp gì cả. 13 Nên Phi-lát hỏi Ngài: “Anh không nghe bao nhiêu lời chứng tố cáo anh sao?” 14 Nhưng Ngài không đáp một lời nào, đến nỗi quan thống đốc rất ngạc nhiên.

Đức Giê-su Bị Kết Án Tử Hình(K)

15 Vào dịp lễ[f] quan thống đốc có lệ ân xá một tù nhân tùy theo ý dân chúng. 16 Lúc đó có một tù nhân khét tiếng tên Ba-ra-ba. 17 Khi dân chúng tụ tập, Phi-lát hỏi: “Các người muốn ta tha ai, Ba-ra-ba hay Giê-su, người mệnh danh là Chúa Cứu Thế?” 18 Vì ông biết rõ bởi lòng ganh ghét họ đã nộp Ngài.

19 Khi Phi-lát đương ngồi xử án, vợ ông sai người đến nói: “Đừng đụng đến người công chính đó vì hôm nay tôi bị khổ sở nhiều trong giấc chiêm bao về người đó.”

20 Nhưng các thượng tế và các trưởng lão xúi giục dân chúng xin tha Ba-ra-ba và giết Đức Giê-su.

21 Quan thống đốc lại hỏi đám dân: “Trong hai người, các người muốn ta tha ai?” Họ đáp: “Ba-ra-ba.”

22 Phi-lát nói với họ: “Vậy thì ta sẽ xử thế nào với Giê-su, người mệnh danh là Chúa Cứu Thế!” Tất cả đều đáp: “Hãy đóng đinh nó!”

23 Ông hỏi: “Tại sao? Người này đã làm điều ác gì?” Họ lại càng la lớn hơn nữa: “Hãy đóng đinh nó!”

24 Phi-lát thấy không làm được gì, mà lại gây thêm náo động. Ông lấy nước rửa tay trước mặt dân chúng rồi bảo: “Ta vô tội về máu người này, các người phải chịu trách nhiệm lấy!”

25 Cả dân chúng đáp: “Nguyện máu của hắn đổ trên đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi!”

26 Phi-lát liền tha Ba-ra-ba cho họ. Sau khi cho đánh đòn Đức Giê-su, ông giao Ngài cho họ đóng đinh.

27 Lúc đó lính của quan thống đốc đem Đức Giê-su vào công đường,[g] cả đội quân bao quanh Ngài. 28 Chúng lột áo Ngài ra và mặc cho Ngài một chiếc áo đỏ tía. 29 Chúng đan một mão bằng gai, đội lên đầu Ngài và đặt vào tay phải Ngài một cây sậy rồi quỳ xuống trước mặt Ngài và chế nhạo: “Hoan hô, Vua dân Do Thái!” 30 Chúng khạc nhổ trên Ngài và lấy cây sậy đánh vào đầu Ngài. 31 Chế nhạo Ngài xong, chúng lột áo đỏ tía ra và mặc áo lại cho Ngài, rồi dẫn đi đóng đinh.

Đức Giê-su Bị Đóng Đinh(L)

32 Khi đi ra họ gặp một người quê ở Si-ren tên là Si-môn, chúng bắt ông này vác thập tự giá cho Ngài. 33 Đến một nơi tên Gô-gô-tha, nghĩa là “Đồi Sọ;” 34 chúng cho Ngài uống rượu pha mật đắng, Ngài nếm thử nhưng không uống. 35 Sau khi đóng đinh Ngài, chúng bắt thăm chia nhau áo Ngài. 36 Rồi chúng ngồi đó canh giữ Ngài. 37 Phía trên đầu Ngài chúng để một bản án ghi: “Đây là Giê-su, Vua dân Do Thái!” 38 Lúc đó có hai tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài, một tên bên phải, một tên bên trái. 39 Những người qua lại phỉ báng[h] Ngài, 40 lắc đầu nói rằng: “Này, anh sẽ phá hủy đền thờ rồi xây lại trong ba ngày, hãy tự cứu mình đi! Nếu anh là Con Đức Chúa Trời hãy xuống khỏi thập tự giá đi!”

41 Các thượng tế, giáo sư Kinh Luật và trưởng lão cũng nhạo báng rằng: 42 “Nó cứu người khác nhưng không thể tự cứu mình, nếu nó là vua Y-sơ-ra-ên,[i] hãy xuống khỏi thập tự giá đi rồi chúng ta sẽ tin nó. 43 Nó tin cậy Đức Chúa Trời, hãy để Đức Chúa Trời giải cứu nó đi nếu Ngài muốn, vì nó tuyên bố rằng: ‘Ta là Con Đức Chúa Trời.’ ” 44 Hai tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài cũng nhục mạ Ngài.

Đức Giê-su Chết(M)

45 Từ trưa[j] đến ba giờ chiều[k] trời trở nên tối tăm khắp trên đất. 46 Khoảng ba giờ chiều Đức Giê-su kêu lên lớn tiếng: “Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma sa-bách-tha-ni,” nghĩa là: “Đức Chúa Trời tôi ôi! Đức Chúa Trời tôi! Sao Ngài lìa bỏ tôi?”

47 Vài người đứng gần đó nghe tiếng Ngài, họ nói: “Người này gọi tiên tri Ê-li.”[l]

48 Một người trong đám họ liền chạy đi lấy miếng bọt biển nhúng đầy giấm, để trên đầu cây sậy rồi đưa cho Ngài uống. 49 Nhưng những người khác lại bảo: “Hãy khoan, để xem Ê-li có đến cứu nó không?”

50 Đức Giê-su lại kêu lên một tiếng lớn và trút linh hồn.[m]

51 Kìa, bức màn trong đền thờ bị xé ra làm đôi từ trên xuống dưới; đất rúng động và đá nứt ra. 52 Mồ mả mở ra, nhiều xác của các thánh đã chết được sống lại, 53 ra khỏi mộ. Sau khi Đức Giê-su sống lại, họ đi vào thành thánh hiện ra cho nhiều người.

54 Khi viên đội trưởng và những lính canh Đức Giê-su thấy đất rúng động và những điều xảy ra, họ kinh sợ, nói: “Người này thật là Con Đức Chúa Trời!”

55 Cũng có nhiều phụ nữ ở đó nhìn xem Ngài từ đằng xa. Họ đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê để phục vụ Ngài. 56 Trong số các bà ấy có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ của Gia-cơ và Giô-sép, và mẹ của hai con trai Xê-bê-đê.

Đức Giê-su Được Chôn(N)

57 Đến chiều, có một người giàu ở thành A-ri-ma-thê tên là Giô-sép, cũng là môn đệ Đức Giê-su, 58 đến cùng Phi-lát để xin thi thể Ngài. Phi-lát truyền lịnh giao thi thể cho ông. 59 Giô-sép lấy thi thể, liệm trong tấm vải sạch, 60 và đặt trong ngôi mộ mới mà ông đã đục trong đá cho mình. Ông lăn một tảng đá lớn chận cửa mộ rồi đi. 61 Có Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác cũng ở đó, ngồi đối diện mộ Ngài.

Lính Canh Mộ

62 Hôm sau, sau ngày sửa soạn, các thượng tế và người Pha-ri-si họp nhau đến gặp Phi-lát, 63 thưa rằng: “Thưa ngài, chúng tôi nhớ lại tên gian dối này khi còn sống có nói: ‘Sau ba ngày Ta sẽ sống lại.’ 64 Vậy xin ngài truyền canh giữ mộ cẩn thận cho đến ngày thứ ba, kẻo môn đệ nó đến lấy trộm xác rồi nói với dân chúng rằng: ‘Ngài đã sống lại từ cõi chết,’ và sự gian dối sau còn tệ hơn sự gian dối trước.”

65 Phi-lát bảo họ: “Các người có lính canh, hãy đem lính canh đi canh mộ cẩn thận theo cách các người biết.” 66 Họ đi niêm phong tảng đá trước cửa mộ và cắt lính canh giữ cẩn thận.

Ma-thi-ơ 27:11-54

Phi-lát Hỏi Cung Đức Giê-su(A)

11 Đức Giê-su đứng trước quan thống đốc. Quan hỏi Ngài: “Anh có phải là vua dân Do Thái không?” Đức Giê-su đáp: “Như ông nói đó.”

12 Trong lúc bị các thượng tế và trưởng lão tố cáo, Ngài không đối đáp gì cả. 13 Nên Phi-lát hỏi Ngài: “Anh không nghe bao nhiêu lời chứng tố cáo anh sao?” 14 Nhưng Ngài không đáp một lời nào, đến nỗi quan thống đốc rất ngạc nhiên.

Đức Giê-su Bị Kết Án Tử Hình(B)

15 Vào dịp lễ[a] quan thống đốc có lệ ân xá một tù nhân tùy theo ý dân chúng. 16 Lúc đó có một tù nhân khét tiếng tên Ba-ra-ba. 17 Khi dân chúng tụ tập, Phi-lát hỏi: “Các người muốn ta tha ai, Ba-ra-ba hay Giê-su, người mệnh danh là Chúa Cứu Thế?” 18 Vì ông biết rõ bởi lòng ganh ghét họ đã nộp Ngài.

19 Khi Phi-lát đương ngồi xử án, vợ ông sai người đến nói: “Đừng đụng đến người công chính đó vì hôm nay tôi bị khổ sở nhiều trong giấc chiêm bao về người đó.”

20 Nhưng các thượng tế và các trưởng lão xúi giục dân chúng xin tha Ba-ra-ba và giết Đức Giê-su.

21 Quan thống đốc lại hỏi đám dân: “Trong hai người, các người muốn ta tha ai?” Họ đáp: “Ba-ra-ba.”

22 Phi-lát nói với họ: “Vậy thì ta sẽ xử thế nào với Giê-su, người mệnh danh là Chúa Cứu Thế!” Tất cả đều đáp: “Hãy đóng đinh nó!”

23 Ông hỏi: “Tại sao? Người này đã làm điều ác gì?” Họ lại càng la lớn hơn nữa: “Hãy đóng đinh nó!”

24 Phi-lát thấy không làm được gì, mà lại gây thêm náo động. Ông lấy nước rửa tay trước mặt dân chúng rồi bảo: “Ta vô tội về máu người này, các người phải chịu trách nhiệm lấy!”

25 Cả dân chúng đáp: “Nguyện máu của hắn đổ trên đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi!”

26 Phi-lát liền tha Ba-ra-ba cho họ. Sau khi cho đánh đòn Đức Giê-su, ông giao Ngài cho họ đóng đinh.

27 Lúc đó lính của quan thống đốc đem Đức Giê-su vào công đường,[b] cả đội quân bao quanh Ngài. 28 Chúng lột áo Ngài ra và mặc cho Ngài một chiếc áo đỏ tía. 29 Chúng đan một mão bằng gai, đội lên đầu Ngài và đặt vào tay phải Ngài một cây sậy rồi quỳ xuống trước mặt Ngài và chế nhạo: “Hoan hô, Vua dân Do Thái!” 30 Chúng khạc nhổ trên Ngài và lấy cây sậy đánh vào đầu Ngài. 31 Chế nhạo Ngài xong, chúng lột áo đỏ tía ra và mặc áo lại cho Ngài, rồi dẫn đi đóng đinh.

Đức Giê-su Bị Đóng Đinh(C)

32 Khi đi ra họ gặp một người quê ở Si-ren tên là Si-môn, chúng bắt ông này vác thập tự giá cho Ngài. 33 Đến một nơi tên Gô-gô-tha, nghĩa là “Đồi Sọ;” 34 chúng cho Ngài uống rượu pha mật đắng, Ngài nếm thử nhưng không uống. 35 Sau khi đóng đinh Ngài, chúng bắt thăm chia nhau áo Ngài. 36 Rồi chúng ngồi đó canh giữ Ngài. 37 Phía trên đầu Ngài chúng để một bản án ghi: “Đây là Giê-su, Vua dân Do Thái!” 38 Lúc đó có hai tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài, một tên bên phải, một tên bên trái. 39 Những người qua lại phỉ báng[c] Ngài, 40 lắc đầu nói rằng: “Này, anh sẽ phá hủy đền thờ rồi xây lại trong ba ngày, hãy tự cứu mình đi! Nếu anh là Con Đức Chúa Trời hãy xuống khỏi thập tự giá đi!”

41 Các thượng tế, giáo sư Kinh Luật và trưởng lão cũng nhạo báng rằng: 42 “Nó cứu người khác nhưng không thể tự cứu mình, nếu nó là vua Y-sơ-ra-ên,[d] hãy xuống khỏi thập tự giá đi rồi chúng ta sẽ tin nó. 43 Nó tin cậy Đức Chúa Trời, hãy để Đức Chúa Trời giải cứu nó đi nếu Ngài muốn, vì nó tuyên bố rằng: ‘Ta là Con Đức Chúa Trời.’ ” 44 Hai tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài cũng nhục mạ Ngài.

Đức Giê-su Chết(D)

45 Từ trưa[e] đến ba giờ chiều[f] trời trở nên tối tăm khắp trên đất. 46 Khoảng ba giờ chiều Đức Giê-su kêu lên lớn tiếng: “Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma sa-bách-tha-ni,” nghĩa là: “Đức Chúa Trời tôi ôi! Đức Chúa Trời tôi! Sao Ngài lìa bỏ tôi?”

47 Vài người đứng gần đó nghe tiếng Ngài, họ nói: “Người này gọi tiên tri Ê-li.”[g]

48 Một người trong đám họ liền chạy đi lấy miếng bọt biển nhúng đầy giấm, để trên đầu cây sậy rồi đưa cho Ngài uống. 49 Nhưng những người khác lại bảo: “Hãy khoan, để xem Ê-li có đến cứu nó không?”

50 Đức Giê-su lại kêu lên một tiếng lớn và trút linh hồn.[h]

51 Kìa, bức màn trong đền thờ bị xé ra làm đôi từ trên xuống dưới; đất rúng động và đá nứt ra. 52 Mồ mả mở ra, nhiều xác của các thánh đã chết được sống lại, 53 ra khỏi mộ. Sau khi Đức Giê-su sống lại, họ đi vào thành thánh hiện ra cho nhiều người.

54 Khi viên đội trưởng và những lính canh Đức Giê-su thấy đất rúng động và những điều xảy ra, họ kinh sợ, nói: “Người này thật là Con Đức Chúa Trời!”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)