Revised Common Lectionary (Complementary)
Lời cầu nguyện trong khi đau yếu
Bài ca của Đa-vít để ghi nhớ [a].
38 Lạy CHÚA, xin đừng sửa phạt tôi
đang khi Ngài nổi giận.
Đừng trừng trị tôi đang khi Ngài bực tức.
2 Các mũi tên CHÚA làm tổn thương tôi,
tay CHÚA hành hại tôi.
3 Toàn thân tôi đau yếu vì bị Ngài trừng phạt.
Vì tội lỗi tôi, thịt xương tôi không còn lành lặn.
4 Tội lỗi tôi tràn ngập tôi,
đè trên tôi như gánh nặng.
5 Vì các lỗi lầm tôi nên những vết lở của tôi tanh hôi và làm độc.
6 Tôi đi khòm lưng;
suốt ngày buồn thảm.
7 Thân thể tôi nóng sốt,
tứ chi tôi đau nhức.
8 Tôi yếu ớt và xây xẩm.
Tôi rên rỉ vì đau buồn.
9 Lạy CHÚA Ngài biết các nhu cầu tôi;
tiếng khóc tôi không giấu được CHÚA.
10 Tim tôi hồi hộp,
sức lực tôi tiêu tan. Mắt tôi mù lòa.
11 Vì các thương tích tôi,
cho nên bạn hữu và láng giềng đều xa lánh,
còn các thân nhân cũng tránh né.
12 Có kẻ giăng bẫy định giết tôi.
Những kẻ rắp tâm hại tôi lập mưu ác;
suốt ngày chúng tính chuyện dối gạt.
13 Tôi như người điếc, không nghe thấy gì.
Tôi như kẻ câm, chẳng nói tiếng nào.
14 Tôi như người không biết nghe,
chẳng đáp một lời.
15 Lạy CHÚA, tôi tin cậy nơi Ngài.
Lạy CHÚA là Thượng Đế tôi, Ngài sẽ trả lời.
16 Tôi thưa, “Xin đừng để chúng cười nhạo
hay huênh hoang khi tôi bị thua thiệt.”
17 Tôi sắp chết, tôi không thể quên những đau đớn tôi.
18 Tôi xưng tội tôi ra;
các tội lỗi tôi khiến tôi bối rối.
19 Những kẻ thù nghịch tôi mạnh dạn,
lắm người ghét tôi vô cớ.
20 Chúng lấy dữ trả lành.
Chúng chống đối tôi,
vì tôi muốn làm điều ngay thẳng.
21 CHÚA ôi, xin đừng lìa bỏ tôi;
Lạy Thượng Đế, xin đừng bỏ đi.
22 Xin hãy mau mau đến giúp tôi,
lạy CHÚA là Đấng Cứu Chuộc tôi.
Gia-cốp và Ê-sau gặp nhau
33 Gia-cốp ngước lên thấy Ê-sau cùng bốn trăm người đang đi đến. Ông vội chia con cái ra cho Lê-a, Ra-chên và hai người nữ tì. 2 Gia-cốp cho hai người nữ tì và con cái họ đi trước, tiếp đến Lê-a và con cái nàng, rồi sau cùng là Ra-chên và Giô-xép.
3 Còn chính Gia-cốp đi trước tiên và vừa đi vừa cúi lạy sát đất bảy lần cho đến khi gặp anh mình.
4 Nhưng Ê-sau chạy đến gặp Gia-cốp, choàng tay ôm ông. Rồi Ê-sau hôn Gia-cốp, xong cả hai đều khóc. 5 Khi Ê-sau ngước lên thấy đàn bà trẻ con mới hỏi, “Những người cùng đi với em là ai vậy?”
Gia-cốp trả lời, “Đây là những con cái Thượng Đế đã ban cho em, kẻ tôi tớ của anh.”
6 Hai người nữ tì và các con đến trước Ê-sau cúi lạy sát mặt đất. 7 Lê-a và các con cũng đến trước mặt Ê-sau và cúi lạy sát đất. Sau cùng Giô-xép và Ra-chên cũng đến trước mặt Ê-sau rồi cúi lạy sát đất.
8 Ê-sau hỏi, “Đang khi đi đến đây, anh thấy có nhiều bầy gia súc. Em mang chúng đến làm chi vậy?”
Gia-cốp đáp, “Em mang chúng đến để biếu anh, để được anh, chủ của em, thương cho.”
9 Nhưng Ê-sau bảo, “Em ơi, anh có đủ rồi. Em cứ giữ lấy cho mình!”
10 Nhưng Gia-cốp năn nỉ, “Không, xin anh làm ơn nhận món quà [a] nầy em biếu anh. Em rất vui được gặp lại anh. Gặp mặt anh như thể thấy Thượng Đế vậy đó, vì anh đã tiếp nhận em. 11 Cho nên em xin anh hãy nhận món quà em biếu anh. Thượng Đế đã rất hậu đãi em, nên em có dư lắm.” Vì Gia-cốp nài nỉ quá nên Ê-sau bằng lòng nhận quà.
12 Rồi Ê-sau bảo, “Thôi chúng ta cùng đi. Anh sẽ đi chung với em.”
13 Nhưng Gia-cốp đáp, “Chủ ơi, anh biết mấy đứa nhỏ yếu lắm. Em cũng phải thận trọng đối với các bầy gia súc và những con còn non. Nếu em bắt chúng nó đi quá xa trong một ngày các con còn non sẽ chết hết. 14 Vậy chủ ơi, xin anh cứ đi trước kẻ tôi tớ anh đi. Em sẽ đi sau chầm chậm tùy theo sức của những gia súc còn non và các cháu bé. Em sẽ gặp anh ở Ê-đôm sau.”
15 Ê-sau đề nghị, “Thôi hay anh để lại vài gia nhân của anh đi cùng với em.”
Gia-cốp đáp, “Cám ơn anh, nhưng em được anh thương cho là tốt lắm rồi.” 16 Ngay hôm đó, Ê-sau lên đường trở về Ê-đôm. 17 Nhưng Gia-cốp đi đến Su-cốt [b]. Ở đó ông cất một cái nhà cho mình và các lều cho gia súc. Vì thế mà nơi đó gọi là Su-cốt.
Dưới quyền người khác
2 Tôi khen anh chị em vì anh chị em luôn luôn nhớ đến tôi và vâng theo những điều mà tôi khuyên dạy. 3 Nhưng tôi muốn anh chị em biết điều nầy: Chúa Cứu Thế là đầu người đàn ông, đàn ông [a] là đầu người đàn bà, và Thượng Đế là đầu của Chúa Cứu Thế. 4 Đàn ông nào mà trùm đầu trong khi cầu nguyện hay nói tiên tri là làm nhục đầu mình. 5 Còn đàn bà mà cầu nguyện hoặc nói tiên tri mà không trùm đầu cũng làm nhục đầu mình vì chẳng khác nào bị cạo trọc đầu. 6 Nếu đàn bà không trùm đầu thì cũng như cạo đầu. Nhưng nếu người nào cảm thấy xấu hổ khi hớt tóc ngắn hay cạo trọc thì nên trùm đầu lại. 7 Đàn ông không nên trùm đầu vì đàn ông được dựng nên theo hình ảnh và vinh hiển của Thượng Đế. Còn đàn bà mang vinh hiển cho đàn ông. 8 Không phải đàn ông ra từ đàn bà mà đàn bà ra từ đàn ông. 9 Không phải đàn ông được dựng nên vì đàn bà, mà đàn bà được dựng nên vì đàn ông. 10 Vì thế mà đàn bà phải có dấu hiệu uy quyền trên đầu mình [b], vì tôn trọng thiên sứ.
11 Nhưng trong Chúa, đàn bà lệ thuộc đàn ông, và đàn ông cũng lệ thuộc đàn bà. 12 Vì nếu đàn bà sinh ra từ đàn ông, thì đàn ông cũng được sinh ra từ đàn bà. Mọi vật đều ra từ Thượng Đế. 13 Anh chị em hãy tự xét xem: Đàn bà để đầu trần khi cầu nguyện với Thượng Đế có thích nghi không? 14 Ngay cả thiên nhiên cũng dạy anh chị em rằng đàn ông để tóc dài là điều xấu hổ. 15 Nhưng tóc dài là vinh hiển Thượng Đế ban cho đàn bà để dùng như khăn trùm đầu. 16 Có vài người sẽ tranh luận về vấn đề nầy, nhưng tôi xin thưa là chúng tôi cũng như các hội thánh của Thượng Đế không có tập tục nào khác.
© 2010 Bible League International