Revised Common Lectionary (Complementary)
10 Tôi nói: “Đang nửa đời người,
Tôi phải ra đi, những năm tháng còn lại của đời tôi
Bị giao phó cho cửa Âm Phủ.”[a]
11 Tôi nói: “Tôi sẽ không thấy CHÚA[b] nữa,
Là CHÚA ở trên đất người sống.
Tôi sẽ không còn nhìn thấy người nữa
Giữa vòng những dân cư trên thế gian.[c]
12 Nơi ở của tôi đã bị dọn và dời đi khỏi tôi
Như căn lều của kẻ chăn cừu.
Tôi cuốn đời tôi như thợ dệt;
Ngài cắt đứt tôi khỏi khung cửi.
Ngài chấm dứt đời tôi khỏi ngày lẫn đêm.[d]
13 Tôi kêu la cho đến sáng;
Như sư tử, Ngài đánh gãy tất cả xương cốt tôi.
Ngài chấm dứt đời tôi khỏi ngày lẫn đêm.
14 Như chim én, chim nhạn tôi kêu la;
Tôi rên rỉ như chim bồ câu.
Mắt tôi mòn mỏi trông lên!
Lạy CHÚA, tôi bị áp bức; xin Ngài bảo toàn tôi.”
15 Tôi sẽ nói gì?
Vì Ngài đã phán cùng tôi, và Ngài đã làm việc ấy.
Tôi sẽ bước đi khiêm cung trọn đời[e]
Vì tâm hồn cay đắng.
16 Lạy CHÚA, người ta sống nhờ những điều này,
Tâm linh tôi sống cũng nhờ những điều đó.
Xin CHÚA phục hồi sức khỏe cho tôi
Và cho tôi sống.
17 Kìa, vì sự phúc lợi cho tôi,
Tôi đã bị cay đắng nhiều.
Nhưng Ngài đã nắm giữ linh hồn tôi
Khỏi sa xuống hố hủy diệt.
Vì Ngài đã ném bỏ mọi tội lỗi tôi
Ra sau lưng Ngài.
18 Vì Âm Phủ không cảm tạ Ngài,
Sự chết không ca ngợi Ngài
Và những kẻ đi xuống vực sâu
Không có hy vọng nơi sự thành tín của Ngài.
19 Kẻ sống, chỉ kẻ sống mới cảm tạ Ngài
Như tôi đã làm hôm nay.
Người cha sẽ dạy cho con cái
Biết sự thành tín của Ngài.
20 CHÚA là Đấng cứu rỗi tôi.
Trọn đời, chúng tôi
Sẽ dùng đàn dây
Đàn ca trong nhà CHÚA.
9 Dân Phi-li-tin kéo lên, hạ trại ở Giu-đa, và tràn đến Lê-chi. 10 Người Giu-đa hỏi: “Tại sao các người lên đánh chúng tôi?”
Họ đáp: “Chúng tôi lên đây để bắt Sam-sôn. Chúng tôi phải làm cho hắn như hắn đã làm cho chúng tôi.”
11 Đoạn, ba ngàn người Giu-đa đi xuống hang đá ở Ê-tam và nói với Sam-sôn: “Anh không biết là người Phi-li-tin đang cai trị chúng ta sao? Tại sao anh lại gây liên lụy cho chúng tôi như thế này?”
Ông trả lời: “Tôi chỉ làm cho chúng những gì chúng đã làm cho tôi thôi.”
12 Họ nói với ông: “Chúng tôi đến để xin trói anh và nộp anh cho người Phi-li-tin đây.”
Sam-sôn đáp: “Xin hãy thề với tôi là chính anh em sẽ không giết tôi.”
13 Họ đáp: “Chúng tôi đồng ý. Chúng tôi chỉ muốn trói anh và nộp anh cho người Phi-li-tin thôi, chứ chúng tôi không muốn giết anh đâu.” Vậy họ lấy hai sợi dây thừng mới trói Sam-sôn lại và dẫn ông lên khỏi hang đá. 14 Khi ông đến gần Lê-chi, dân Phi-li-tin đổ xô ra reo hò. Thần của CHÚA ngự xuống trên ông mạnh mẽ. Những sợi dây thừng trói tay ông trở nên như những sợi chỉ gai bị lửa đốt; chúng tàn rụi khỏi tay ông. 15 Thấy một cái xương hàm lừa còn mới, ông lượm lên và dùng nó đánh giết một ngàn người Phi-li-tin.
16 Đoạn ông nói:
“Với một chiếc hàm lừa,
Ta đã chất thây thành đống;
Với một chiếc hàm lừa,
Ta đã giết một ngàn người.”
17 Nói xong, ông vứt chiếc hàm lừa đi; và người ta đã gọi nơi đó là “Đồi Hàm Lừa.”
18 Rồi Sam-sôn cảm thấy khát nước quá đỗi. Ông kêu cầu với CHÚA rằng, “CHÚA đã cho tôi tớ CHÚA được chiến thắng lớn như thế này, lẽ nào giờ đây con phải chết khát và sa vào tay những kẻ không cắt bì sao?” 19 Đức Chúa Trời bèn khiến một bộng đá ở Lê-chi nứt ra, nước từ đó tuôn ra. Sam-sôn đến uống, sức lực được phục hồi và tinh thần được phấn khởi trở lại. Bởi thế người ta đặt tên suối nước đó là “Suối Nước Cầu Xin” và con suối ấy vẫn còn tại Lê-chi cho đến ngày nay.
20 Sam-sôn xử đoán trong Y-sơ-ra-ên hai mươi năm, trong thời dân Phi-li-tin cường thịnh.
Đức Giê-su Chữa Trị Em Bé Bị Quỷ Ám(A)
14 Khi Đức Giê-su và môn đệ đến cùng đoàn dân đông, một người lại gần quỳ xuống xin: 15 “Thưa Thầy, xin thương xót con trai tôi đang mắc bệnh kinh phong, đau đớn lắm; nhiều lần nó ngã vào lửa, lắm lúc lại ngã xuống nước. 16 Tôi đã đưa nó đến cho môn đệ của Thầy nhưng họ không chữa trị nổi.”
17 Đức Giê-su đáp: “Ôi, dòng dõi vô tín và xấu xa! Ta phải ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta còn phải chịu đựng các ngươi bao lâu nữa? Hãy đem đứa trẻ đến đây cho Ta.” 18 Đức Giê-su quở trách quỷ, nó liền xuất khỏi đứa trẻ và ngay lúc ấy đứa trẻ được khỏi bệnh.
19 Sau đó các môn đệ đến hỏi riêng Đức Giê-su: “Tại sao chúng con không đuổi quỷ ấy được?”
20 Ngài trả lời: “Tại các con ít đức tin, vì thật, Ta bảo các con, nếu các con có đức tin lớn bằng hạt cải, các con có thể bảo hòn núi này rằng: ‘Hãy dời qua bên kia.’ thì nó sẽ dời đi. Không có gì các con không làm được. 21 Những loài quỷ này chỉ trừ được bằng sự cầu nguyện và kiêng ăn.”[a]
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)