Revised Common Lectionary (Complementary)
Thơ Đa-vít Để Dạy Dỗ
142 Tôi cất tiếng kêu nài cùng CHÚA;
Tôi cất tiếng xin CHÚA thương xót.
2 Trước mặt Chúa tôi dốc lòng than thở;
Tôi bày tỏ nỗi gian nan trước mặt Ngài.
3 Khi tâm thần tôi kiệt quệ,
Chúa biết đường lối tôi;
Trên con đường tôi đi,
Chúng nó gài bẫy hại tôi.
4 Xin Chúa nhìn qua bên phải và xem,
Không ai để ý đến tôi;
Tôi không còn nơi trú ẩn;
Chẳng ai quan tâm đến sinh mạng[a] tôi.
5 Lạy CHÚA, tôi kêu nài cùng Chúa;
Tôi nói rằng, chính Ngài là nơi trú ẩn của tôi,
Là phần sản nghiệp của tôi trên đất người sống.
6 Xin Chúa lắng nghe lời cầu xin của tôi
Vì tôi quá thất vọng;[b]
Xin giải cứu tôi khỏi những kẻ áp bức tôi
Vì chúng mạnh hơn tôi.
7 Xin giải cứu linh hồn tôi ra khỏi ngục tù
Để tôi cảm tạ danh Chúa;
Những người công chính sẽ vây quanh tôi
Vì Chúa sẽ hậu đãi tôi.
Bài Ai Ca Về Dân Y-sơ-ra-ên
5 Hỡi dân Y-sơ-ra-ên, hãy lắng nghe lời này, lời ca ai oán ta cất tiếng hát về ngươi:
2 Trinh nữ Y-sơ-ra-ên đã ngã xuống,
Không hề trỗi dậy nữa!
Nàng nằm trơ trọi trên đất mình,
Không ai nâng nàng dậy.
3 Vì đây là lời CHÚA phán về dân Y-sơ-ra-ên:
“Thành nào cho ra trận một ngàn quân,
Chỉ còn một trăm người trở về.
Thành nào cho ra trận một trăm quân,
Chỉ còn mười người trở về.”
Kêu Gọi Ăn Năn
4 Vì đây là lời CHÚA phán với dân Y-sơ-ra-ên;
“Hãy tìm kiếm Ta, thì các ngươi sẽ sống!
5 Chớ tìm kiếm Bê-tên,
Chớ xuống Ghinh-ganh,
Chớ vượt biên xuống Bê-e-sê-ba,
Vì Ghinh-ganh sẽ bị lưu đầy,
Và Bê-tên sẽ đổ nát.”
6 Hãy tìm kiếm CHÚA, thì các ngươi sẽ sống!
Kẻo Ngài giáng xuống như lửa giữa nhà Giô-sép,
Thiêu nuốt Bê-tên.
Không ai dập tắt nổi.
7 Các ngươi đổi công lý ra ngải cứu,
Ném bỏ sự chính trực xuống đất.
8 Ngài dựng nên chòm sao Thất Tinh và sao Cày,
Đổi bóng tối ra ban mai,
Khiến ban ngày tối sầm thành đêm.
Ngài gọi nước biển lại,
Trút xuống mặt đất,
Danh Ngài là CHÚA!
9 Trong chớp nhoáng, Ngài hủy diệt những người cường bạo,
Hủy diệt các chiến lũy kiên cố.
Phao-lô Bị Bắt Trong Đền Thờ
27 Gần xong bảy ngày ấy, bỗng có mấy người Do Thái gốc Tiểu Á thấy Phao-lô trong đền thờ. Họ liền sách động quần chúng bắt Phao-lô, 28 và gào thét: “Hỡi các người Y-sơ-ra-ên! Giúp chúng tôi với! Chính tên này đã tuyên truyền khắp nơi, xui giục mọi người chống lại dân tộc, Kinh Luật và Nơi Thánh này.” Hơn thế nữa, hắn còn dẫn người Hy-lạp vào trong đền thờ, làm ô uế Nơi Thánh này. 29 Vì trước đó họ đã thấy Trô-phim, người Ê-phê-sô ở trong thành phố với Phao-lô, nên họ tưởng ông đem Trô-phim vào trong đền thờ.
30 Cả thành phố đều náo loạn, dân chúng từ khắp nơi chạy đến, bắt Phao-lô kéo ra khỏi đền thờ. Lập tức, các cửa đền đóng lại. 31 Họ đang tìm cách giết Phao-lô thì viên tư lệnh quân La Mã được tin báo rằng cả thành phố đều rối loạn. 32 Lập tức, ông điều động một số sĩ quan và binh sĩ tức tốc kéo đến chỗ đám đông. Thấy viên quan La Mã và binh sĩ, dân chúng ngưng tay không đánh đập Phao-lô nữa.
33 Viên quan đến gần, bắt Phao-lô và ra lệnh trói lại bằng hai sợi xích, rồi mới hỏi: “Tên này là ai? Đã làm những gì?” 34 Trong đám đông người gào thế này, kẻ thét thế kia, tạo nên một sự lộn xộn đến nỗi viên quan không thể nào tìm biết sự việc diễn tiến ra sao cả, nên ông ra lệnh cho binh sĩ giải Phao-lô vào trong đồn. 35 Khi Phao-lô lên tới các bậc thềm, dân chúng càng hung bạo đến nỗi binh sĩ phải khiêng ông đi. 36 Dân chúng kéo theo đông đảo, gầm thét: “Giết nó đi!”
Phao-lô Tự Biện Hộ Trước Người Do Thái
37 Khi sắp được khiêng vào trong đồn, Phao-lô hỏi viên quan: “Tôi có được phép ngỏ đôi lời với ngài không?” Viên quan nói: “Anh biết tiếng Hy Lạp sao? 38 Thế anh không phải là tên phản loạn Ai Cập trước đây đã lãnh đạo bốn ngàn quân khủng bố kéo vào đồng hoang sao?”
39 Phao-lô đáp: “Tôi là người Do Thái, quê ở Tạc-sơ, thuộc Si-li-si, công dân một thành danh tiếng. Xin ngài cho tôi được nói với dân chúng!”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)