Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Complementary)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with thematically matched Old and New Testament readings.
Duration: 1245 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
Error: Book name not found: Wis for the version: Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version
Error: Book name not found: Wis for the version: Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version
Ai Ca 3:23-33

23 Mỗi sáng chúng đều mới nguyên;
    Lạy CHÚA, sự thành tín Ngài rất lớn.
24 Tôi tự nhủ, “CHÚA thuộc về tôi,
    cho nên tôi tin cậy nơi Ngài.”

25 CHÚA rất nhân từ cùng những ai đặt hi vọng nơi Ngài,
    và những người tìm kiếm Ngài.
26 Nên im lặng chờ đợi CHÚA giải cứu.
27 Trong khi còn trẻ
    hãy cố gắng làm việc.

28 Hãy nên tịnh tâm và im lặng;
    CHÚA đã giao công việc cực nhọc cho người làm.
29 Người nên cúi xuống sát đất;
    vì may ra còn hi vọng.
30 Người nên để kẻ khác vả má mình;
    và nên biết liêm sỉ.

31 Đừng quên rằng CHÚA sẽ không vĩnh viễn gạt bỏ dân Ngài.
32 Dù Ngài mang sầu não đến,
    nhưng Ngài đầy lòng nhân ái và yêu thương lớn lao.
33 Ngài không thích trừng phạt con người
    hay khiến họ buồn rầu.

Thánh Thi 30

Cảm tạ Chúa vì thoát chết

Bài ca của Đa-vít vào dịp khánh thành đền thờ.

30 Lạy CHÚA, tôi sẽ ca ngợi Ngài
    vì Ngài đã giải cứu tôi.
Ngài không để kẻ thù nhạo cười tôi.
Lạy CHÚA là Thượng Đế tôi, tôi kêu xin Ngài,
    Ngài đã chữa lành cho tôi.
Ngài đem tôi lên khỏi mồ mả;
    không để tôi xuống âm phủ.

Hỡi những người thuộc về CHÚA hãy hát tôn vinh Ngài;
    hãy ca tụng danh [a] thánh của Ngài.
Cơn giận Ngài chỉ trong chốc lát,
    còn lòng nhân từ Ngài kéo dài suốt đời.
Tiếng khóc than đến trú ban đêm,
    nhưng buổi sáng đến mang theo vui mừng.
Khi tôi cảm thấy an ninh, tôi liền nói,
    “Tôi sẽ không sợ hãi gì.”

Lạy CHÚA, nhờ lòng nhân từ Ngài
    núi tôi được vững chắc.
Nhưng khi Ngài quay đi, tôi đâm ra hoảng sợ.
Tôi nói, “Lạy CHÚA, tôi kêu cầu cùng Ngài,
    và nài xin Ngài thương xót tôi.”
Tôi thưa, “Nếu tôi qua đời
    hay đi xuống mồ mả thì có ích gì chăng?
Bụi đất không thể ca ngợi CHÚA;
    chúng không thể rao truyền chân lý của Ngài.
10 CHÚA ơi, xin nghe tiếng tôi và thương xót tôi.
    Lạy CHÚA, xin giúp đỡ tôi.”

11 Ngài biến nỗi sầu thảm của tôi ra vui mừng.
Ngài cất lấy bộ áo tang buồn thảm của tôi,
    và mặc niềm vui mừng cho tôi.
12 Lạy Thượng Đế là CHÚA tôi, tôi sẽ ca tụng Ngài,
    tôi sẽ không im lặng.
    Tôi sẽ đời đời ca ngợi CHÚA.

II Cô-rinh-tô 8:7-15

Anh chị em xuất sắc về mọi mặt—về đức tin, về cách ăn nói, về sự hiểu biết, về lòng mong muốn giúp đỡ, và về lòng yêu thương mà anh chị em đã học nơi chúng tôi. Vì thế chúng tôi cũng muốn anh chị em xuất sắc trong ơn dâng hiến nữa.

Tôi không truyền bảo anh chị em phải dâng nhưng tôi muốn xem thử tình yêu thương anh chị em ra sao so với những người khác là những người thực tâm muốn giúp đỡ. Anh chị em biết ân phúc của Chúa Cứu Thế Giê-xu chúng ta. Ngài vốn giàu nhưng vì anh chị em, Ngài đã trở nên nghèo để vì sự nghèo khó của Ngài mà anh chị em trở nên giàu.

10 Đây là điều tôi nghĩ anh chị em nên làm: Năm ngoái anh chị em là người đầu tiên muốn dâng hiến và cũng là người đầu tiên đã dâng. 11 Bây giờ anh chị em nên hoàn tất công tác mà anh chị em đã bắt đầu. Như thế để cho “hành động” và “ước muốn” của anh chị em đi đôi với nhau. Có bao nhiêu dâng bấy nhiêu. 12 Nếu anh chị em muốn dâng thì của dâng hiến của anh chị em sẽ được chấp nhận. Của dâng sẽ quí ở điều mình có chứ không phải dựa trên điều mình không có. 13 Chúng tôi không muốn anh chị em túng quẫn trong khi những người khác dư dả, nhưng chúng tôi muốn mọi người đều bằng nhau. 14 Nay thì anh chị em đã dư dả. Những gì anh chị em có sẽ giúp những người túng thiếu. Sau nầy, nếu anh chị em túng thiếu thì họ có thể giúp đỡ lại anh chị em, vậy là công bằng. 15 Như Thánh Kinh chép,

“Người lượm nhiều cũng không dư,
    và kẻ lượm ít cũng chẳng thiếu.” (A)

Mác 5:21-43

Chúa Giê-xu khiến em bé gái sống lại và chữa lành một thiếu phụ bị bệnh(A)

21 Khi Chúa Giê-xu lên thuyền trở lại bờ bên kia, thì dân chúng vây quanh Ngài rất đông. 22 Có một người tên Giai-ru, làm chủ hội đường, nhìn thấy Chúa liền đến quì trước mặt Ngài. 23 Ông lạy lục van xin, “Con gái tôi sắp chết. Lạy thầy! Xin làm ơn đến đặt tay chữa cho nó sống.”

24 Chúa Giê-xu liền đi với ông. Dân chúng rất đông đi theo sau và lấn ép Ngài tứ phía.

25 Trong đó có một thiếu phụ mắc chứng xuất huyết đã mười hai năm. 26 Chị khổ sở trong tay nhiều y sĩ, và tốn hết tiền của mà bệnh chẳng những không thuyên giảm, lại còn trầm trọng thêm. 27 Khi nghe đồn về Chúa Giê-xu thì chị liền trà trộn vào đám đông đến phía sau và rờ áo Ngài. 28 Chị nghĩ thầm, “Nếu tôi chỉ rờ được áo Ngài thôi, thì chắc chắn tôi sẽ lành bệnh.” 29 Lập tức, chứng xuất huyết ngưng lại và chị cảm thấy hoàn toàn bình phục. 30 Ngay lúc ấy Chúa Giê-xu cảm biết có quyền lực ra từ mình nên Ngài quay lại hỏi dân chúng, “Ai vừa rờ áo ta?”

31 Các môn đệ thưa, “Thầy xem có bao nhiêu người xô đẩy thầy mà thầy còn hỏi, ‘Ai rờ áo ta?’”

32 Nhưng Chúa Giê-xu vẫn nhìn quanh, để xem thử ai rờ áo mình. 33 Thiếu phụ biết mình đã lành bệnh, liền đến quì trước chân Chúa Giê-xu. Chị run rẩy khai thật mọi việc. 34 Chúa Giê-xu bảo thiếu phụ “Chị à, chị được lành bệnh vì chị có lòng tin. Hãy về bình an; chị lành bệnh rồi.”

35 Trong khi Chúa Giê-xu đang nói thì một vài người nhà của ông quản lý hội đường đến báo, “Con gái ông chết rồi. Đừng làm phiền thầy nữa.”

36 Nhưng Chúa Giê-xu không để ý đến những lời ấy. Ngài bảo ông chủ hội đường, “Đừng sợ, chỉ cần tin mà thôi!”

37 Chúa Giê-xu chỉ cho phép Phia-rơ, Gia-cơ và Giăng đi với Ngài. 38 Khi đến nhà ông quản lý hội đường thì Ngài thấy họ làm ồn ào và khóc lóc thảm thiết. 39 Chúa Giê-xu vào nhà và bảo họ, “Chuyện gì mà ồn ào khóc lóc như thế nầy? Cô bé không phải chết đâu, nó chỉ ngủ thôi.” 40 Nhưng họ cười nhạo Ngài. Sau khi đuổi họ ra khỏi nhà, Chúa Giê-xu dẫn cha mẹ cô gái và ba môn đệ vào phòng cô bé nằm. 41 Ngài cầm tay cô bé và nói, “Ta-li-tha cum!” Nghĩa là “Bé gái ơi, ta bảo con hãy ngồi dậy.” 42 Cô bé lập tức đứng dậy và chập choạng bước đi vì cô đã lên mười hai tuổi. Mọi người rất đỗi kinh ngạc. 43 Chúa Giê-xu ra lệnh tuyệt đối không ai được phép nói lại với người khác biết việc nầy. Rồi Ngài bảo họ cho cô bé ăn.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

© 2010 Bible League International