Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Complementary)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with thematically matched Old and New Testament readings.
Duration: 1245 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 65

Ân Phước Dồi Dào của Chúa cho Ðịa Cầu và Nhân Thế

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Ðức Chúa Trời ôi, người chờ đợi để ca ngợi Ngài tại Si-ôn;
Chúng con sẽ làm trọn lời hứa nguyện của mình đối với Ngài.
Lạy Chúa, Ðấng lắng nghe lời cầu nguyện,
Nguyện mọi loài xác thịt sẽ đến với Ngài.
Tuy tội lỗi của con nhiều đến choáng ngợp,
Nhưng Ngài tha thứ tất cả vi phạm của chúng con.
Phước cho người được Ngài chọn, để đem đến gần Ngài, để được ở trong các sân nhà Ngài.
Chúng con sẽ được thỏa mãn bằng những vật tốt trong nhà Ngài, tức trong đền thánh Ngài.

Lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của chúng con,
Ngài làm những việc kinh hoàng khi nhậm lời và ra tay giải cứu chúng con.
Ngài là hy vọng của mọi người khắp chân trời góc bể.
Ngài đã dựng nên các núi đồi bằng quyền phép của Ngài;
Ngài đã thắt lưng Ngài bằng quyền năng;
Ngài làm cho im lặng tiếng gào thét của sóng biển,
Tiếng gầm vang của ba đào, và sự náo động của các dân.
Những kẻ ở những nơi cực kỳ hẻo lánh trên mặt đất đều kinh hãi trước những việc diệu kỳ của Ngài;
Ngài làm cho những kẻ sống từ nơi mặt trời mọc đến nơi mặt trời lặn phải cất tiếng reo mừng.

Ngài thăm viếng trái đất và làm cho nước nhuần gội khắp nơi;
Ngài làm cho đất được phì nhiêu và màu mỡ;
Dòng sông của Ðức Chúa Trời đầy tràn nước ngọt;
Ngài cung cấp cho thế nhân ngũ cốc tràn trề,
Vì Ngài đã định cho đất phải làm như vậy.
10 Ngài tưới các luống cày của đất;
Ngài ban bằng những nơi gồ ghề của nó;
Ngài đổ mưa xuống làm cho nó mềm nhuyễn;
Ngài ban phước cho hoa màu của nó.
11 Ngài cho đất quanh năm được hưởng phước dồi dào của Ngài;
Các lối Ngài đi qua để lại biết bao hoa màu béo tốt.
12 Các đồng cỏ trong đồng hoang đều được đượm nhuần;
Các sườn đồi được thắt lưng bằng niềm vui khôn tả.
13 Các đồng cỏ được mặc bằng những bầy súc vật;
Các thung lũng được trải bằng những đám ruộng xanh;
Chúng trỗi tiếng hoan ca;
Thật vậy chúng hát ca vui vẻ.

Xuất Hành 7:14-24

Tai Họa Thứ Nhất: Nước Biến Thành Máu

14 Chúa phán với Môi-se, “Lòng của Pha-ra-ôn đã cứng cỏi; nó từ chối không để dân đi. 15 Sáng mai ngươi hãy đến gặp Pha-ra-ôn khi nó đi ra bờ sông. Ngươi hãy đứng sẵn ở bờ sông đợi nó. Hãy cầm cây gậy đã biến thành con rắn trong tay ngươi. 16 Ngươi hãy nói với nó, ‘Chúa, Ðức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ, sai tôi đến nói với ngài, “Hãy để dân Ta đi, để chúng thờ phượng Ta trong đồng hoang,” nhưng cho đến nay ngươi vẫn không chịu nghe. 17 Chúa phán thế nầy, “Bởi điều nầy ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.” Hãy xem, tôi sẽ đập cây gậy trong tay tôi vào nước Sông Nin, và nước sẽ biến thành máu. 18 Cá trong sông sẽ chết, sông sẽ trở nên hôi thối, và người Ai-cập sẽ không thể uống nước Sông Nin.’”

19 Chúa phán với Môi-se, “Hãy nói với A-rôn, ‘Hãy lấy cây gậy của anh giơ trên các mặt nước của Ai-cập, trên các sông ngòi, các kinh rạch, các hồ ao, và tất cả các vũng nước, để chúng sẽ biến thành máu; rồi nước trong cả xứ Ai-cập sẽ biến thành máu, ngay cả nước trong các thùng gỗ hay các vại đá cũng vậy.’”

20 Môi-se và A-rôn làm như Chúa đã truyền cho họ. Trước mặt Pha-ra-ôn và quần thần của ông ấy, ông giơ cây gậy lên và đập vào nước sông; tất cả nước dưới sông đều biến thành máu. 21 Cá dưới sông đều chết. Sông trở nên hôi thối đến nỗi dân Ai-cập không thể uống nước sông. Nước trong cả xứ Ai-cập đều cũng biến thành máu.

22 Các phù thủy Ai-cập cũng dùng các pháp thuật của họ và làm được như vậy. Vì thế lòng của Pha-ra-ôn vẫn cứng cỏi; ông không chịu nghe lời họ, như Chúa đã phán trước.

23 Pha-ra-ôn quay về, đi vào cung điện của ông, và không bận tâm gì đến việc ấy. 24 Người Ai-cập phải đào lỗ dọc hai bên bờ Sông Nin để kiếm nước uống, bởi vì họ không thể uống nước sông.

Công Vụ Các Sứ đồ 27:13-38

13 Thấy gió nam thổi nhẹ, họ tưởng có thể thực hiện được dự tính, nên họ nhổ neo cho tàu chạy dọc theo bờ Ðảo Cơ-rết. 14 Nhưng chẳng bao lâu, một trận cuồng phong có tên là “Gió Ðông Bắc” từ trên đảo quật xuống. 15 Thế là chiếc tàu bị bão cuốn đi. Vì không thể cho tàu chạy ngược với gió bão để trở vào bờ, chúng tôi đành để cho tàu cứ trôi theo chiều gió. 16 Khi tàu trôi về phía nam của một đảo nhỏ tên là Cau-đa, chúng tôi phải khó khăn lắm mới giữ lại được chiếc xuồng cấp cứu. 17 Sau khi kéo được chiếc xuồng ấy lên, họ tìm cách giữ cho tàu khỏi vỡ, nên đã lấy dây thừng buộc vòng dưới đáy tàu lại. Sau đó họ sợ chiếc tàu bị mắc cạn ngoài khơi Ðảo Sy-ti, nên họ thả neo xuống và cứ để tàu trôi theo chiều gió. 18 Ngày hôm sau tàu chúng tôi liên tục bị bão dồi dập dữ dội, nên họ quăng các hàng hóa xuống biển cho nhẹ tàu. 19 Ðến ngày thứ ba họ tự tay quăng các đồ thiết bị trên tàu xuống biển. 20 Trải qua nhiều ngày chúng tôi không thấy mặt trời hay một vì sao nào, trong khi đó gió bão vẫn thổi mạnh và không chịu dứt. Cuối cùng chúng tôi đành chấp nhận hết hy vọng được cứu thoát.

21 Mọi người trên tàu chẳng màng ăn uống gì đã khá lâu, nên Phao-lô đứng giữa họ và nói, “Thưa các ông, nếu các ông nghe lời tôi mà không rời khỏi Cơ-rết thì chúng ta đã tránh được những thiệt hại và mất mát này rồi. 22 Nhưng bây giờ tôi khuyên các ông hãy can đảm lên, không ai trong các ông sẽ thiệt mạng, chỉ phải mất chiếc tàu này thôi. 23 Vì đêm qua một thiên sứ của Ðức Chúa Trời, Ðấng tôi thuộc về và phục vụ, đã đứng bên tôi 24 và bảo rằng, ‘Hỡi Phao-lô, đừng sợ. Ngươi cần phải ứng hầu trước tòa án của Sê-sa, và này, Ðức Chúa Trời sẽ cho tất cả những người cùng đi trong chuyến hải hành với ngươi được sống.’ 25 Vậy xin các ông hãy can đảm lên, vì tôi tin rằng Ðức Chúa Trời sẽ làm y như lời Ngài đã phán; 26 chỉ có điều là chúng ta sẽ bị mắc cạn ở một hòn đảo nào đó.”

27 Ðến đêm thứ mười bốn mà tàu chúng tôi vẫn còn trôi dạt trên Biển Át-ria. Khoảng nửa đêm các thủy thủ tưởng rằng tàu đã gần tới đất liền, 28 nên họ thả trái dò xuống và thấy sâu hai mươi sải. Ðể cho tàu trôi một quãng nữa, họ lại thả trái dò xuống và thấy chỉ còn mười lăm sải. 29 Sợ tàu sẽ đụng phải đá ngầm, nên họ thả bốn chiếc neo ở mũi tàu xuống, rồi cầu mong cho mau tới sáng.

30 Lúc ấy các thủy thủ tính bỏ tàu và trốn đi, nên họ thả chiếc xuồng cấp cứu xuống và lấy cớ là đi thả neo ở đàng mũi tàu. 31 Phao-lô nói với ông đại đội trưởng và các binh sĩ, “Nếu những người ấy không ở lại trên tàu, quý ông sẽ không được cứu sống đâu.” 32 Các binh sĩ liền cắt đứt những dây buộc chiếc xuồng cấp cứu để nó rớt xuống biển.

33 Bấy giờ trong khi chờ đợi trời sáng, Phao-lô khuyên mọi người nên ăn chút thực phẩm; ông nói, “Hôm nay là ngày thứ mười bốn rồi mà quý vị cứ trông ngóng, nhịn ăn, và không ăn gì. 34 Vì thế tôi khuyên quý vị hãy ăn chút gì đi, vì quý vị rất cần có sức để được cứu thoát. Không ai trong quý vị sẽ mất một sợi tóc trên đầu đâu.”

35 Sau khi ông nói như thế, ông lấy bánh, tạ ơn Ðức Chúa Trời trước mặt mọi người, rồi bẻ bánh ra, và bắt đầu ăn. 36 Thấy vậy mọi người được lên tinh thần và bắt đầu ăn.

37 Chúng tôi có cả thảy hai trăm bảy mươi sáu người trên tàu. 38 Sau khi đã ăn no, họ ném những bao lúa mì xuống biển cho tàu nhẹ bớt.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang