Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Complementary)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with thematically matched Old and New Testament readings.
Duration: 1245 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 78:1-4

Ðức Chúa Trời Dẫn Dắt Dân Ngài Mặc Dù Họ Bất Trung

Thơ của A-sáp

Giáo huấn ca

Ðồng bào tôi ơi, xin nghe những lời tôi khuyên bảo;
Xin lắng tai nghe những lời tôi nói rất chân tình.
Tôi sẽ mở miệng để kể chuyện ngụ ngôn;
Tôi sẽ tỏ ra những điều bí ẩn tự ngàn xưa,
Những điều chúng tôi đã nghe và đã biết,
Những điều tổ tiên chúng tôi đã kể cho chúng tôi nghe.
Chúng tôi sẽ chẳng giấu những điều ấy với con cháu họ;
Chúng tôi sẽ thuật lại cho thế hệ hầu đến những lời ca ngợi Chúa,
Và quyền năng Ngài, cùng những việc diệu kỳ Ngài đã làm.

Thánh Thi 78:52-72

52 Nhưng Ngài dẫn đưa dân Ngài ra đi như một đàn chiên;
Ngài dẫn dắt họ như một đàn cừu trong đồng hoang;
53 Ngài dìu dắt họ cách an toàn để họ không sợ hãi;
Còn kẻ thù của họ Ngài cho nước biển chôn vùi.
54 Như thế Ngài đã dẫn đưa họ vào xứ thánh của Ngài,
Vào xứ có núi đồi mà Ngài đã dùng tay phải Ngài lấy được.
55 Ngài đuổi các dân bỏ xứ ra đi trước mặt họ;
Ngài chia đất của chúng cho họ làm sản nghiệp;
Ngài cho các chi tộc I-sơ-ra-ên được an cư trong trại của mình.

56 Dầu vậy họ cứ thách đố và chọc giận Ðức Chúa Trời Tối Cao,[a]
Và không gìn giữ các mạng lịnh Ngài.
57 Họ quay lưng lại và hành động cách phản bội như tổ tiên họ;
Họ chuyển hướng như cây cung phản trắc.
58 Họ khiêu khích Ngài bằng các đền miếu trên các nơi cao;
Họ chọc Ngài ghen tức bằng các tượng hình họ chạm khắc.
59 Khi Ðức Chúa Trời nghe thấy vậy, Ngài nổi cơn thịnh nộ;
Ngài tởm ghét I-sơ-ra-ên quá đỗi,
60 Ðến nỗi Ngài bỏ luôn nơi Ngài ngự tại Si-lô,
Tức đền tạm Ngài cho dựng giữa loài người.
61 Ngài để cho Rương Giao Ước quyền năng của Ngài bị cướp đi,
Và để cho vật tiêu biểu vinh quang Ngài lọt vào tay quân giặc.
62 Ngài cũng phó dân Ngài cho lưỡi gươm,
Và trao cơ nghiệp Ngài cho cơn thịnh nộ.
63 Lửa hừng thiêu chết các thanh niên của họ;
Các thiếu nữ của họ không có dịp hát bài ca hôn lễ.
64 Các tư tế của họ ngã gục dưới lưỡi gươm;
Các góa phụ của họ thảm sầu nhưng không thể khóc than.
65 Nhưng rồi Chúa đã thức dậy như một người vừa no giấc,
Như một dũng sĩ bị rượu nồng làm cho hăng tiết.
66 Ngài đánh đuổi quân thù bỏ chạy;
Ngài giáng trên chúng sỉ nhục đời đời.

67 Nhưng Ngài cũng loại bỏ các trại của Giô-sép,
Ngài đã không chọn chi tộc Ép-ra-im,
68 Nhưng Ngài lại chọn chi tộc Giu-đa,
Với Núi Si-ôn, nơi Ngài yêu mến.
69 Rồi Ngài xây đền thánh Ngài như trời cao vững chắc,
Như trái đất mà Ngài đã dựng nên để còn lại muôn đời.
70 Ngài cũng đã chọn Ða-vít tôi tớ Ngài;
Ngài bắt lấy ông ấy từ giữa ràn chiên;
71 Ngài đem ông ấy ra từ nơi các chiên mẹ cho con bú,
Ðể giao cho ông trách nhiệm chăn giữ Gia-cốp con dân Ngài,
Và I-sơ-ra-ên cơ nghiệp Ngài.
72 Vậy ông ấy chăn dắt họ theo sự liêm chính của lòng ông;
Ông hướng dẫn họ bằng bàn tay khôn khéo của ông.

Xuất Hành 16:27-36

27 Nhưng trong ngày thứ bảy vẫn có một số người đi ra lấy, và họ chẳng tìm được gì. 28 Chúa phán với Môi-se, “Các ngươi cứ từ chối, không vâng theo điều răn và mệnh lệnh Ta cho đến bao giờ? 29 Kìa, Chúa đã ban cho các ngươi ngày Sa-bát, vì thế ngày thứ sáu Ngài đã ban cho các ngươi lương thực đủ ăn cho hai ngày. Ai nấy trong các ngươi hãy ở tại chỗ mình; đừng rời khỏi nơi mình trong ngày thứ bảy.” 30 Vậy dân chúng nghỉ ngơi trong ngày thứ bảy.

31 Nhà I-sơ-ra-ên gọi vật ấy là ma-na. Nó giống như hột ngò, màu trắng, có mùi vị tựa bánh tráng tẩm mật ong. 32 Môi-se nói, “Ðây là mệnh lệnh Chúa đã truyền, ‘Hãy lấy hai lít[a] ma-na giữ lại cho những thế hệ về sau, để chúng thấy thứ lương thực Ta đã nuôi các ngươi trong đồng hoang, khi Ta đem các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập.’”

33 Vậy Môi-se nói với A-rôn, “Xin anh lấy một cái bình, đổ hai lít[b] ma-na vào trong đó, rồi đặt bình ấy trước mặt Chúa, và giữ như vậy từ thế hệ nầy qua thế hệ khác.” 34 Theo như lệnh Chúa đã truyền cho Môi-se, A-rôn đặt bình ấy trước Chứng Cớ,[c] để lưu giữ.

35 Dân I-sơ-ra-ên ăn ma-na bốn mươi năm, cho đến khi họ vào trong xứ có thể canh tác được. Họ cứ ăn ma-na cho đến khi họ tiến vào bờ cõi xứ Ca-na-an. 36 Một ô-me là một phần mười của một ê-pha.[d]

Công Vụ Các Sứ đồ 15:1-5

Hội Nghị tại Giê-ru-sa-lem

15 Một số người từ Giu-đê xuống dạy anh em tín hữu rằng, “Nếu anh em không chịu phép cắt bì theo tục lệ Môi-se đã dạy, anh em sẽ không được cứu.” Ðiều đó đã đưa đến sự bất đồng ý kiến và tranh luận không nhỏ giữa Phao-lô và Ba-na-ba với họ. Các môn đồ bèn quyết định cử Phao-lô và Ba-na-ba cùng một số người khác đại diện cho họ đi lên Giê-ru-sa-lem để trình vấn đề ấy với các vị sứ đồ và các vị trưởng lão.

Vậy hội thánh tiễn họ lên đường. Khi họ đi qua vùng Phô-ni-xi-a và vùng Sa-ma-ri, hai ông thuật lại cách chi tiết thể nào các dân ngoại đã quay về tin thờ Chúa;[a] điều đó đã đem lại niềm vui lớn cho tất cả các anh chị em tín hữu ở những nơi ấy.

Khi về đến Giê-ru-sa-lem họ được hội thánh, các vị sứ đồ, và các vị trưởng lão tiếp đón nồng hậu. Hai ông tường trình mọi việc Ðức Chúa Trời đã làm qua hai ông. Nhưng vài người trong phái Pha-ri-si đã tin Chúa, đứng dậy, và nói, “Cần phải cắt bì cho những tín hữu trong các dân ngoại và truyền cho họ phải vâng giữ Luật Pháp của Môi-se.”

Công Vụ Các Sứ đồ 15:22-35

Quyết Ðịnh của Hội Nghị

22 Bấy giờ các vị sứ đồ, các vị trưởng lão, và cả hội thánh đồng lòng chọn một số người giữa vòng họ để phái đi với Phao-lô và Ba-na-ba đến An-ti-ốt. Ðó là Giu-đa cũng được gọi là Ba-sa-ba và Si-la; hai vị đó là những người lãnh đạo giữa vòng anh chị em tín hữu. 23 Họ trao cho hai vị ấy một bức thư, viết rằng:

Thư Gởi Ðến Các Tín Hữu trong Các Dân Ngoại

“Anh em chúng tôi là các sứ đồ và các trưởng lão kính gởi các anh chị em[a] tín hữu trong các dân ngoại ở khắp miền An-ti-ốt, Sy-ri-a, và Si-li-si-a lời chào thân ái. 24 Vì chúng tôi có nghe rằng một số người từ giữa chúng tôi ra đi, mặc dù không được chúng tôi ủy nhiệm, đã tự ý nói những lời gây hoang mang tinh thần anh chị em. 25 Vì thế chúng tôi đã đồng lòng chọn những người đại diện chúng tôi cùng đi với hai anh em yêu dấu của chúng ta là Ba-na-ba và Phao-lô để đến với anh chị em. 26 Họ là những người đã từng liều thân vì danh Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta. 27 Vậy chúng tôi phái Giu-đa và Si-la đi, để chính miệng họ sẽ nói với anh chị em những điều ấy. 28 Vì Ðức Thánh Linh và chúng tôi thấy rằng tốt nhất là không nên đặt trên anh chị em một gánh nặng nào nữa ngoài những điều cần yếu sau đây: 29 Ðó là anh chị em phải kiêng cữ những thực phẩm cúng cho các thần tượng, chớ ăn huyết, chớ ăn thịt thú vật chết ngạt, và chớ gian dâm. Anh chị em giữ được những điều ấy là tốt rồi. Trân trọng kính chào.”

Phái Ðoàn Ðại Diện Ðến An-ti-ốt

30 Vậy sau khi được tiễn biệt, phái đoàn xuống An-ti-ốt. Họ mời hội thánh nhóm lại và trao bức thư. 31 Khi anh chị em đọc thư xong, họ vui mừng vì những lời khuyên bảo. 32 Cả Giu-đa và Si-la đều là các tiên tri; hai người dùng nhiều lời để khuyên nhủ và làm vững mạnh đức tin của anh chị em. 33 Sau khi ở đó một thời gian, họ được anh chị em tiễn họ ra đi bình an để về với những người đã sai phái họ. 34 Tuy nhiên Si-la quyết định ở lại đó.[b] 35 Phao-lô và Ba-na-ba vẫn ở lại An-ti-ốt. Họ và nhiều người khác tiếp tục dạy dỗ và rao giảng Tin Mừng của Ðạo[c] Chúa.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang