Revised Common Lectionary (Complementary)
Khuyên mọi người hãy ca ngợi và vâng phục Thượng Đế
95 Hãy đến hát mừng Chúa.
Hãy lớn tiếng ca ngợi Khối Đá đã giải cứu chúng ta.
2 Hãy đến với Ngài bằng bài ca tạ ơn [a].
Hãy hát tôn vinh Ngài,
3 vì Chúa là Thượng Đế cao cả,
vua lớn trên tất cả các thần.
4 Mọi vực thẳm sâu nhất trên đất thuộc về Ngài,
các núi cao tột đỉnh cũng là của Ngài.
5 Biển cả là của Chúa vì Ngài tạo nên chúng,
Ngài tạo đất khô bằng chính tay mình.
6 Hãy đến cúi xuống thờ kính.
Chúng ta hãy quì gối trước mặt Chúa
là Đấng dựng nên chúng ta.
7 Ngài là Thượng Đế chúng ta,
chúng ta là dân mà Ngài chăm sóc,
là đàn chiên Ngài chăn giữ.
Hôm nay hãy nghe tiếng Ngài phán dạy:
8 “Đừng ương ngạnh như tổ tiên các ngươi tại Mê-ri-ba,
và như việc các ngươi làm tại Mát-xa [b] trong sa mạc,
9 Nơi mà tổ tiên các ngươi thách thức
và thử ta mặc dù họ đã thấy mọi điều ta làm.
10 Ta nổi giận với họ trong bốn mươi năm.
Ta bảo, ‘Họ không trung thành cùng ta,
chẳng hiểu đường lối ta.’
11 Ta nổi giận và thề quyết,
‘Họ sẽ không bao giờ được vào sự an nghỉ ta.’”
Đa-vít lên ngôi vua trên Ít-ra-en
11 Sau đó dân Ít-ra-en đến cùng Đa-vít ở Hếp-rôn và nói, “Nầy, chúng tôi là anh em ruột thịt [a] với ông. 2 Trong thời gian Sau-lơ làm vua, ông là người hướng dẫn dân Ít-ra-en ra trận. CHÚA là Thượng Đế ông nói cùng ông, ‘Ngươi sẽ là người chăn dân Ít-ra-en ta. Ngươi sẽ lãnh đạo họ.’”
3 Vậy các bô lão Ít-ra-en đến cùng vua Đa-vít tại Hếp-rôn. Ông lập giao ước với họ ở Hếp-rôn trước mặt CHÚA. Rồi họ đổ dầu lên Đa-vít lập ông làm vua Ít-ra-en. CHÚA đã hứa qua Ít-ra-en là việc phải xảy ra như thế.
Đa-vít chiếm được Giê-ru-sa-lem
4 Đa-vít và toàn dân Ít-ra-en đi đến thành Giê-ru-sa-lem. Lúc đó Giê-ru-sa-lem gọi là Giê-bu, và dân sống ở đó gọi là dân Giê-bu-sít. 5 Chúng bảo Đa-vít, “Ngươi không thể nào vào thành chúng ta được đâu.” Nhưng Đa-vít chiếm thành Giê-ru-sa-lem có vách kiên cố, và nó trở nên thành Đa-vít.
6 Đa-vít nói, “Ai xung phong tấn công dân Giê-bu-sít sẽ được làm chỉ huy toàn quân đội ta.” Giô-áp con trai Xê-ru-gia hướng dẫn cuộc tấn công nên ông làm chỉ huy quân đội.
7 Sau đó Đa-vít vào cư trú trong thành có vách kiên cố ấy cho nên nó mang tên là thành Đa-vít. 8 Đa-vít xây lại thành, bắt đầu nơi người ta lấp đất cho đến vách bao quanh thành. Giô-áp sửa chữa các phần khác của thành phố. 9 Đa-vít càng ngày càng mạnh. CHÚA Toàn Năng ở cùng ông.
13 Rồi một trong các trưởng lão hỏi tôi, “Những người mặc áo dài trắng đó là ai vậy? Họ từ đâu đến?”
14 Tôi đáp, “Thưa ngài, ngài biết điều ấy.”
Trưởng lão nói với tôi, “Đó là những người đã thoát cơn khốn khổ lớn. Họ đã giặt áo [a] mình và làm sạch trong huyết Chiên Con.” 15 Nhờ đó họ được đứng trước ngôi Thượng Đế. Họ thờ phụng ngày và đêm trong đền thờ Ngài. Đấng ngồi trên ngôi sẽ ở với họ mãi mãi. 16 Họ sẽ không còn đói hay khát nữa. Mặt trời cũng không làm hại họ, sức nóng cũng không làm phỏng họ. 17 Vì Chiên Con ở giữa ngôi sẽ chăn dắt họ. Ngài sẽ dẫn họ đến suối nước sự sống. Thượng Đế sẽ lau hết nước mắt khỏi họ.
© 2010 Bible League International