Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Complementary)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with thematically matched Old and New Testament readings.
Duration: 1245 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
Thánh Thi 105:1-11

Tình yêu Thượng Đế dành cho Ít-ra-en

105 Hãy cảm tạ Chúa và rao truyền danh Ngài.
    Hãy thuật cho các quốc gia những việc Ngài làm.
Hãy hát xướng; hãy ca ngợi Ngài.
    Hãy thuật lại các việc diệu kỳ của Ngài.
Hãy vui mừng trong sự kiêu hãnh;
    những người tìm kiếm Chúa hãy vui mừng.
Hãy tìm kiếm nơi Chúa và sức mạnh của Ngài;
    hãy luôn luôn đến cùng Ngài để xin cứu giúp.
Hãy nhớ lại các việc diệu kỳ Ngài đã làm;
    những việc lạ lùng và các phán quyết của miệng Ngài.
Các ngươi là dòng dõi của tôi tớ Ngài là Áp-ra-ham,
    con cháu Gia-cốp, dân được
    lựa chọn của Ngài.
Chúa là Thượng Đế chúng ta.
    Ngài cai trị toàn thế giới.
Ngài sẽ mãi mãi tôn trọng giao ước Ngài,
    và luôn luôn giữ lời hứa.
Ngài giữ giao ước đã lập với Áp-ra-ham
    và lời hứa Ngài cùng Y-sác.
10 Ngài xác nhận giao ước cho Gia-cốp;
    lập thành giao ước với Ít-ra-en cho đến đời đời.
11 Chúa phán, “Ta sẽ cho ngươi đất Ca-na-an,
    xứ đó sẽ thuộc về các ngươi.”

Thánh Thi 105:37-45

37 Sau đó Ngài dẫn dân Ngài ra khỏi Ai-cập,
    họ mang theo bạc và vàng,
    không một ai trong vòng họ vấp té hay bị bỏ lại.
38 Dân Ai-cập quá mừng khi dân sự Ngài ra đi,
    vì người Ai-cập rất sợ họ.
39 Chúa dùng đám mây làm bóng mát cho họ,
    và soi sáng bóng đêm bằng ánh lửa.
40 Họ xin, Ngài liền sai chim cút đến
    và cho họ ăn no nê bánh từ trời.
41 Chúa chẻ tảng đá, nước liền phun ra;
    chảy như sông giữa sa mạc.

42 Chúa nhớ lại lời hứa thánh mà Ngài lập với Áp-ra-ham tôi tớ Ngài.
43 Thượng Đế mang dân Ngài ra trong niềm hân hoan,
    là dân chọn lựa của Ngài trong tiếng ca hát.
44 Ngài cấp cho họ đất đai của các dân tộc khác,
    họ nhận lãnh công lao của kẻ khác.
45 Ngài làm như thế để họ giữ mệnh lệnh Ngài
    và vâng theo lời dạy của Ngài.

Hãy ca ngợi Chúa!

Sáng Thế 22:1-19

Thượng Đế thử Áp-ra-ham

22 Sau các việc ấy, Thượng Đế thử đức tin của Áp-ra-ham. Thượng Đế gọi Áp-ra-ham, “Áp-ra-ham!” Ông thưa, “Dạ.”

Thượng Đế bảo, “Con hãy bắt đứa con trai một của con là Y-sác, đứa con mà con rất thương yêu, đi đến xứ Mô-ri-a. Hãy dâng nó làm của lễ toàn thiêu trên một hòn núi mà ta sẽ chỉ cho.”

Sáng hôm sau Áp-ra-ham dậy sớm và chuẩn bị yên cương cho lừa. Ông mang Y-sác và hai đứa đầy tớ nữa cùng đi. Sau khi đốn củi để làm của lễ thiêu thì họ lên đường, đi đến nơi Thượng Đế chỉ định. Đến ngày thứ ba, Áp-ra-ham ngước mắt lên thấy địa điểm đó từ đàng xa. Ông bảo mấy đứa đầy tớ, “Mấy chú ở đây với con lừa. Con trai ta và ta sẽ đi đến đàng kia thờ phụng rồi sẽ trở lại với các chú.”

Áp-ra-ham chất củi để làm của lễ thiêu lên cho Y-sác vác, còn mình thì cầm dao và lửa. Hai cha con cùng đi.

Y-sác gọi Áp-ra-ham cha mình, “Cha ơi!”

Áp-ra-ham đáp, “Cha đây, con!”

Y-sác hỏi, “Thưa cha, mình có lửa và củi đây, nhưng chiên con đâu mà làm của lễ thiêu?”

Áp-ra-ham đáp, “Con ơi, Thượng Đế sẽ chuẩn bị chiên con để chúng ta làm của lễ thiêu.” Hai cha con lại tiếp tục đi. Đến nơi Thượng Đế chỉ định, Áp-ra-ham dựng một bàn thờ tại đó. Xong ông đặt củi lên rồi trói con mình là Y-sác đặt nằm lên đống củi trên bàn thờ. 10 Xong Áp-ra-ham giơ dao định giết con mình.

11 Nhưng thiên sứ của CHÚA từ trời kêu xuống, “Áp-ra-ham! Áp-ra-ham!”

Áp-ra-ham đáp, “Thưa, con đây!”

12 Thiên sứ bảo, “Đừng đụng đến con của con! Bây giờ ta biết con thật kính sợ Thượng Đế. Con đã không tiếc con trai, tức con một mình, đối với ta.”

13 Áp-ra-ham ngước lên thấy một con chiên đực đang mắc kẹt sừng trong bụi cây, nên Áp-ra-ham bắt giết nó. Ông dâng nó lên làm của lễ thiêu cho Thượng Đế, thế cho con mình. 14 Vì vậy, Áp-ra-ham gọi chỗ đó là Nơi CHÚA Cung Ứng [a]. Đến ngày nay người ta vẫn nói “Trên hòn núi của CHÚA mà mọi việc sẽ được cung ứng.” [b]

15 Thiên sứ của CHÚA từ trời gọi Áp-ra-ham một lần nữa 16 rằng, “CHÚA phán, ‘Vì đối với ta, con đã không tiếc con trai, tức con một của con, nên nhân danh chính mình, ta hứa như sau: 17 Ta chắc chắn sẽ ban phước và cho con vô số con cháu. Chúng nó sẽ đông như sao trên trời, như cát bãi biển. Chúng sẽ chiếm đoạt thành trì của quân thù. 18 Nhờ con cháu con mà nhiều dân tộc trên đất sẽ được phước, vì con vâng lời ta.’”

19 Sau đó Áp-ra-ham trở lại nơi các đầy tớ đang chờ. Họ trở về Bê-e-sê-ba, rồi Áp-ra-ham cư ngụ tại đó.

Hê-bơ-rơ 11:1-3

Các anh hùng đức tin

11 Đức tin là nắm chắc những gì mình hi vọng và vững tin vào những điều mình chưa thấy. Đức tin khiến chúng ta nhớ lại các vĩ nhân xưa kia sống vừa lòng Thượng Đế.

Nhờ đức tin chúng ta biết cả vũ trụ được dựng nên bằng lời phán của Thượng Đế, cho nên vật hữu hình đều đến từ những cõi vô hình.

Hê-bơ-rơ 11:13-19

13 Tất cả các vĩ nhân ấy đều chết trong đức tin, chưa nhận được điều Thượng Đế hứa cho dân Ngài nhưng chào mừng những điều ấy đang đến từ tương lai rất xa. Họ nhận mình là lữ khách xa lạ trên đất. 14 Những ai nói như thế đều chứng tỏ đang đi tìm quê hương. 15 Nếu họ tưởng nhớ đến quê hương mà họ đã ra đi thì họ đã có thể trở về rồi. 16 Nhưng trái lại, họ mơ ước một quê hương tốt hơn—trên thiên đàng. Cho nên Thượng Đế không xấu hổ mà nhận mình làm Thượng Đế của họ vì Ngài đã chuẩn bị cho họ một thành.

17 Cũng nhờ đức tin mà khi Thượng Đế thử nghiệm Áp-ra-ham, ông dâng con một của mình là Y-sác làm của lễ hi sinh. Tuy ông đã nhận lời hứa của Thượng Đế nhưng vẫn sẵn sàng dâng con mình làm sinh tế. 18 Thượng Đế phán cùng ông, “Dòng dõi mà ta đã hứa cho ngươi sẽ ra từ Y-sác.” [a] 19 Áp-ra-ham tin rằng Thượng Đế có thể khiến người chết sống lại và thật thế, việc ấy chẳng khác nào Áp-ra-ham nhận lại con mình từ chốn người chết.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

© 2010 Bible League International