Revised Common Lectionary (Complementary)
Ca Tụng Chúa vì Giê-ru-sa-lem Ðược Tái Lập và Thịnh Vượng
1 Hãy ca ngợi Chúa!
Ca hát chúc tụng Ðức Chúa Trời chúng ta là điều tốt đẹp;
Vì tôn ngợi Ngài là điều vui thỏa và hợp lý dường nào!
2 Chúa xây dựng lại Giê-ru-sa-lem;
Ngài gom nhóm những người bị tản lạc của I-sơ-ra-ên trở về.
3 Ngài rịt lành tâm hồn tan vỡ;
Và băng bó các vết thương của họ.
4 Ngài định số lượng các vì sao;
Ngài gọi chúng theo tên riêng của từng vì sao một.
5 Chúa chúng ta vĩ đại biết bao!
Quyền năng Ngài thật là vô hạn.
Kiến thức Ngài quả thật vô cùng.
6 Chúa nhấc đưa những người nghèo khó lên cao,
Nhưng Ngài đánh đổ những kẻ gian ác ngã nhào xuống đất.
7 Hãy dâng lên Chúa những lời cảm tạ;
Hãy dùng nhạc khí[a] ca ngợi Ðức Chúa Trời.
8 Ngài bao phủ các tầng trời bằng mây;
Ngài chuẩn bị các trận mưa cho đất;
Ngài khiến cỏ mọc trên các núi đồi.
9 Ngài ban thực phẩm cho muôn loài cầm thú;
Ngài ban thức ăn cho các quạ con đói bụng kêu gào.
10 Ngài chẳng hài lòng về sức lực của ngựa chiến;
Ngài không vui về đôi chân nhanh nhẹn của loài người;
11 Nhưng Chúa rất vui lòng về những người kính sợ Ngài,
Những người đặt hy vọng vào tình thương của Ngài.
20 Ngài chẳng làm như vậy cho một dân nào khác;
Họ chẳng biết gì về các mạng lịnh của Ngài.
Hãy ca ngợi Chúa!
Ê-li-hu Ca Ngợi Lòng Tốt của Ðức Chúa Trời
36 Ê-li-hu lại tiếp tục nói:
2 Xin ông cố nhẫn nại với tôi thêm chút nữa;
Tôi có những điều muốn bày tỏ với ông;
Vì tôi còn những điều muốn nói thay cho Ðức Chúa Trời.
3 Tôi mang kiến thức của tôi từ xa về đây;
Tôi sẽ quy sự công chính về cho Ðấng Tạo Hóa của tôi.
4 Quả thật những lời tôi nói không phải những lời giả dối;
Người muốn thưa chuyện với ông là người có tri thức ít nhiều.
5 Thưa ông, Ðức Chúa Trời là Ðấng quyền năng nhưng Ngài không khinh khi người nào;
Quyền năng và tri thức của Ngài thật vô lượng vô biên.
6 Ngài không gìn giữ mạng sống kẻ hung tàn gian ác;
Nhưng Ngài ban công lý cho người bị đàn áp đọa đày.
7 Ngài chẳng quay mắt Ngài khỏi người ngay lành công chính;
Nhưng Ngài đưa họ lên ngồi ngang hàng với các vua chúa;
Ngài lập họ được vững vàng mãi mãi;
Và cho họ được tôn trọng.
8 Nếu họ bị gông cùm xiềng xích,
Và bị trói buộc trong hoạn nạn khốn cùng,
9 Khi ấy Ngài sẽ chỉ cho họ những việc sai họ đã làm và những tội họ đã phạm,
Ðể họ thấy họ đã sống kiêu căng ngạo mạn như thế nào.
10 Ngài mở tai họ để họ nghe lời chỉ bảo;
Ngài truyền cho họ phải lìa bỏ tội lỗi.
11 Nếu họ nghe theo và thờ phượng Ngài,
Những ngày của đời họ sẽ an lành hạnh phước,
Những năm của đời họ sẽ đầy những khoan khoái vui mừng.
12 Nhưng nếu họ không nghe theo, họ sẽ bị gươm đao hủy diệt;
Họ sẽ chết đi như kẻ ngu dại chẳng biết gì.
13 Lòng của bọn vô tín vô luân chỉ biết tự chất thêm tức tối;
Chúng chẳng biết kêu cầu Ngài dù bị xiềng xích lao tù.
14 Chúng sẽ chết trong lúc tuổi còn thanh xuân non trẻ;
Mạng chúng tiêu vong giữa bọn điếm đực trong miếu đền.
15 Ngài để cho nó bị đau khổ rồi mới cứu nó ra khỏi cảnh khổ sở;
Ngài dùng hoàn cảnh bị ngược đãi để mở tai nó ra.
16 Cũng vậy Ngài sẽ đem ông ra khỏi cảnh hoạn nạn để đưa ông vào nơi tự do khoảng khoát, thoát khỏi cảnh tù túng;
Ngài sẽ cho dọn trên bàn ông đầy thức ăn cao lương mỹ vị.
17 Bấy giờ ông sẽ được toàn quyền xét xử những kẻ gian ác;
Quyền phán quyết và công lý đều nằm trọn trong tay ông.
18 Hãy coi chừng, đừng để ai xui giục ông làm sai để giàu có;[a]
Ðừng để của hối lộ lớn cám dỗ ông làm sai lệch công lý.
19 Sự giàu có của ông có thể giữ ông khỏi bị hoạn nạn sao?
Tất cả quyền lực của ông há làm được như thế sao?
20 Ðừng mong cho trời mau tối,
Khi người ta bị cô lập trong nơi ở của mình.
21 Hãy coi chừng, đừng ngã theo sự gian ác;
Vì chọn làm thế ắt phải chuốc lấy khốn khổ về sau.
22 Này, Ðức Chúa Trời được tôn cao qua quyền năng của Ngài;
Có ai dạy bảo như Ngài chăng?
23 Ai dám chỉ bảo Ngài đường lối nào Ngài phải chọn chăng?
Hay ai dám nói rằng, “Ngài đã làm sai” chăng?
Quyền Lợi của Sứ Ðồ
9 Tôi không có tự do sao? Tôi không phải là một sứ đồ sao? Không phải tôi đã thấy Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta sao? Anh chị em không phải là thành quả của tôi trong Chúa sao? 2 Nếu tôi không phải là sứ đồ của người khác, ít nữa tôi cũng là sứ đồ của anh chị em, vì anh chị em là ấn chứng về chức vụ sứ đồ của tôi trong Chúa.
3 Ðây là lời biện hộ của tôi đối với những người đang hạch sách tôi. 4 Chúng tôi không có quyền ăn và uống sao? 5 Chúng tôi không có quyền dẫn vợ, là một người nữ đã tin Chúa, đi theo để hầu việc Ngài, như các sứ đồ khác, hoặc như các em trai Chúa, và Sê-pha đã làm sao? 6 Hay chỉ có tôi và Ba-na-ba là không có quyền khỏi làm việc đời để sinh sống? 7 Có ai đi lính mà ăn lương nhà bao giờ chăng? Có ai trồng vườn nho mà không ăn trái của nó chăng? Hay có ai chăn bầy mà không dùng sữa của bầy súc vật mình chăn nuôi chăng?
8 Tôi nói vậy chẳng phải vì theo quan điểm của người đời đâu; Luật Pháp không nói như thế sao? 9 Vì trong Luật Pháp của Môi-se có viết,
“Ngươi chớ khớp miệng con bò trong khi nó đạp lúa.”
Phải chăng Ðức Chúa Trời lo cho bò? 10 Chẳng phải Ngài nói như thế vì chúng ta sao? Quả thật lời ấy đã chép vì chúng ta, vì ai cày, hãy cày với hy vọng, và ai đập lúa, hãy đập lúa với hy vọng được chia phần. 11 Nếu chúng tôi đã gieo của thuộc linh cho anh chị em mà gặt của thuộc thể nơi anh chị em, thì đó có phải là việc quá đáng chăng? 12 Nếu những người khác mà còn có quyền đó trên anh chị em, thì chúng tôi lại chẳng có quyền đó hơn sao?
Tuy nhiên chúng tôi đã không sử dụng quyền đó, nhưng chúng tôi chịu đựng tất cả, để khỏi gây trở ngại cho Tin Mừng của Ðấng Christ. 13 Anh chị em chẳng biết rằng ai phục vụ trong đền thờ thì được hưởng của dâng trong đền thờ, và ai phục vụ nơi bàn thờ thì có phần về của dâng nơi bàn thờ chăng? 14 Cũng vậy, Chúa đã truyền rằng, ai rao giảng Tin Mừng thì phải được nuôi sống bằng Tin Mừng. 15 Nhưng tôi không sử dụng quyền nào trong các quyền ấy cả. Tôi không viết những điều này để đòi các quyền ấy đâu, vì tôi thà chết còn hơn để ai cất lấy vinh dự ấy khỏi tôi. 16 Vì nếu tôi rao giảng Tin Mừng, tôi chẳng có lý do gì để hãnh diện, vì nhu cầu bắt buộc tôi phải làm vậy, còn nếu tôi không rao giảng Tin Mừng thì khốn thay cho tôi.
Copyright © 2011 by Bau Dang