Revised Common Lectionary (Complementary)
15 Ta sẽ đi và chỉ trở về nơi Ta ngự khi chúng nhận biết tội lỗi của chúng và tìm kiếm mặt Ta;
Bấy giờ trong lúc đau khổ chúng sẽ tha thiết tìm Ta.”
Lời Kêu Gọi Ăn Năn
6 “Hãy đến, chúng ta hãy trở về với Chúa.
Ngài đã xé tan chúng ta, nhưng Ngài sẽ chữa lành chúng ta.
Ngài đã đánh chúng ta, nhưng Ngài sẽ băng bó chỗ đau.
2 Sau hai ngày Ngài sẽ cho chúng ta được hồi sinh.
Ngày thứ ba Ngài sẽ cho chúng ta trỗi dậy, để chúng ta sống trước mặt Ngài.
3 Chúng ta hãy nhận biết,
Chúng ta hãy cố gắng nhận biết Chúa.
Ngài chắc chắn sẽ đến với chúng ta, như hừng đông hiện ra vào buổi sáng;
Ngài sẽ đến với chúng ta như mưa rào,
Như mưa xuân gội nhuần mặt đất.”
Nỗi Buồn Thiên Thượng
4 “Hỡi Ép-ra-im, Ta sẽ làm gì với ngươi?
Hỡi Giu-đa, Ta sẽ làm gì với ngươi?
Vì lòng trung thành của ngươi chỉ như mây sáng,
Như sương mai chóng tan khi tia nắng vừa lên.
5 Vì thế Ta phải dùng các tiên tri đốn chúng ngã xuống,
Dùng những lời từ miệng Ta tiêu diệt chúng;
Những cơn đoán phạt của Ta chắc chắn sẽ xảy ra,
Như ánh sáng xuất hiện vào mỗi bình minh.
6 Vì Ta muốn lòng nhân từ chứ không muốn vật hiến tế,
Muốn sự nhận biết Ðức Chúa Trời hơn các của lễ thiêu.
7 “Hỡi dân Ta, hãy lắng nghe, vì Ta sẽ phán;
Hỡi I-sơ-ra-ên, Ta sẽ đưa ra chứng cớ nghịch lại ngươi;
Ta là Ðức Chúa Trời, Thần[a] của ngươi.
8 Ta không trách ngươi vì các con vật hiến tế ngươi dâng;
Các của lễ thiêu của ngươi hằng ở trước mặt Ta.
9 Thật ra Ta không cần bò đực tơ trong nhà ngươi;
Ta cũng không muốn các dê đực trong chuồng ngươi;
10 Vì mọi thú vật trên rừng đều thuộc về Ta,
Mọi đàn súc vật trên muôn ngàn đồi núi cũng là của Ta.
11 Ta biết tất cả các loài chim trên rừng trên núi;
Mọi loài vật biết di động ngoài đồng đều cũng thuộc về Ta.
12 Ví thử Ta đói, Ta cũng không cần phải nói cho ngươi biết,
Vì thế gian và mọi vật trong đó là của Ta.
13 Ta có ăn thịt các bò đực chăng?
Hay Ta có uống huyết các dê đực chăng?
14 Hãy dâng lên Ðức Chúa Trời của lễ do lòng biết ơn,
Và trả xong cho Ðấng Tối Cao những gì ngươi đã thệ nguyện.
15 Trong ngày nguy nan hãy kêu cầu Ta;
Ta sẽ giải cứu ngươi, và ngươi sẽ tôn vinh Ta.”
Áp-ra-ham Ðược Xưng Công Chính Không Nhờ Vâng Giữ Luật Pháp
13 Vì không phải nhờ vâng giữ Luật Pháp mà Áp-ra-ham hay dòng dõi ông được lời hứa sẽ nhận thế gian làm cơ nghiệp, nhưng là nhờ được xưng công chính bởi đức tin. 14 Vì nếu nhờ vâng giữ Luật Pháp mà được thừa hưởng cơ nghiệp thì đức tin đã trở thành vô ích, và lời hứa đã bị vô hiệu hóa. 15 Vì Luật Pháp sẽ đem cơn thịnh nộ đến với người phạm pháp; và chỉ nơi nào không có Luật Pháp, nơi đó mới không có sự phạm pháp.
16 Thế thì nhờ đức tin tiếp nhận ân sủng mà lời hứa được bảo đảm cho cả dòng dõi của Áp-ra-ham, không những chỉ cho dòng dõi ở dưới Luật Pháp, nhưng cũng cho dòng dõi đức tin của ông nữa. Ông chính là tổ phụ của tất cả chúng ta, (17 như có chép rằng,
“Ta đã lập ngươi làm cha của nhiều dân tộc”
trước mặt Ðức Chúa Trời, Ðấng ông tin có quyền làm cho kẻ chết sống lại và ra lịnh[a] cho những gì chưa hiện hữu trở thành hiện hữu.
Ðức Tin của Áp-ra-ham và Ðức Tin của Chúng Ta
18 Mặc dù Áp-ra-ham[b] không còn gì để hy vọng, ông vẫn hy vọng và vẫn tin rằng ông sẽ trở thành
“Cha của nhiều dân tộc,”
theo như lời đã phán với ông rằng,
“Dòng dõi ngươi sẽ đông như thế.”
19 Ðức tin của ông không hề suy giảm, mặc dù thân thể ông coi như đã chết, vì lúc ấy ông đã gần một trăm tuổi, và dạ bà Sa-ra không còn thể sinh con.[c] 20 Nhưng đối với lời hứa của Ðức Chúa Trời, ông không hề nao núng đức tin mà nghi ngờ gì cả,[d] nhưng càng tin tưởng mãnh liệt hơn, và như thế đã đem vinh hiển về cho Ðức Chúa Trời. 21 Ông tin quả quyết rằng Ðức Chúa Trời có khả năng làm thành những gì Ngài đã hứa. 22 Vì thế ông đã được kể là người công chính.
23 Nhưng khi viết rằng, “ông đã được kể là người công chính,” thì điều ấy không những chỉ nói về một mình ông, 24 nhưng cũng nói về chúng ta nữa. Chúng ta cũng sẽ được kể là những người công chính khi chúng ta tin Ðấng đã làm cho Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta, từ cõi chết sống lại. 25 Ngài đã bị nộp để chết vì tội chúng ta và đã được làm cho sống lại, để chúng ta được xưng công chính.
Chúa Gọi Ma-thi-ơ
(Mác 2:13-17; Lu 5:27-32)
9 Ðức Chúa Jesus rời nơi ấy ra đi, Ngài thấy một người tên là Ma-thi-ơ đang ngồi ở trạm thu thuế. Ngài gọi ông ấy, “Hãy theo Ta.” Ông đứng dậy và đi theo Ngài.
10 Ðang khi Ngài ngồi dùng bữa trong nhà Ma-thi-ơ, này, có nhiều người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến dùng bữa với Ðức Chúa Jesus và các môn đồ Ngài. 11 Khi những người Pha-ri-si thấy vậy, họ nói với các môn đồ Ngài, “Tại sao Thầy các anh ngồi ăn chung với bọn thu thuế và phường tội lỗi như thế?”
12 Khi nghe vậy, Ngài nói, “Không phải những người mạnh khỏe cần y sĩ, nhưng những người bịnh. 13 Hãy đi và học cho thấu ý nghĩa câu này:
‘Ta muốn lòng thương xót, chứ không muốn của lễ.’
Vì Ta đến không phải để gọi những người công chính, nhưng gọi những kẻ tội lỗi.”
Chúa Đi Cứu Một Em Gái Sống Lại
(Mác 5:21-24; Lu 8:40-42)
18 Khi Ngài còn đang nói những điều ấy với họ, này, một người quản lý hội đường đến quỳ trước mặt Ngài và nói, “Con gái tôi vừa qua đời, kính xin Thầy đến, đặt tay trên cháu, để cháu sẽ sống lại.” 19 Ðức Chúa Jesus đứng dậy và đi theo người ấy; các môn đồ Ngài cũng đi theo.
Chúa Chữa Lành Người Ðàn Bà Bị Băng Huyết
(Mác 5:25-34; Lu 8:43-48)
20 Này, một bà bị băng huyết đã mười hai năm đến phía sau Ngài và sờ vào viền áo Ngài, 21 vì bà tự nhủ, “Nếu tôi chỉ được đụng vào áo của Ngài, ắt tôi sẽ được lành.”
22 Ðức Chúa Jesus quay lại và thấy bà, Ngài phán, “Hỡi con gái, hãy yên lòng, đức tin của con đã làm cho con được chữa lành.” Ngay giờ đó người đàn bà ấy được chữa lành.
Chúa Kêu Một Em Gái Sống Lại
(Mác 5:35-43; Lu 8:49-56)
23 Khi Ðức Chúa Jesus đến nhà người quản lý hội đường, Ngài thấy đã có phường kèn sáo tang lễ và một đám đông ồn ào vô trật tự, 24 Ngài nói, “Mọi người hãy ra về, vì đứa trẻ không chết, nhưng nó chỉ ngủ thôi.” Họ chế nhạo Ngài. 25 Sau khi đám đông đã được mời ra ngoài, Ngài vào và cầm tay đứa trẻ, đứa trẻ ngồi dậy. 26 Tin ấy được đồn ra khắp miền đó.
Copyright © 2011 by Bau Dang