Revised Common Lectionary (Complementary)
Cho nhạc trưởng. Thơ Đa-vít tôi tớ của CHÚA, người hát cho CHÚA những lời của bài ca này trong ngày CHÚA giải cứu người khỏi tay mọi kẻ thù và khỏi tay Sau-lơ. Người nói:
18 Lạy CHÚA, tôi yêu mến Ngài,
Ngài là sức mạnh của tôi.
2 CHÚA là vách đá, là thành lũy, là Đấng giải cứu tôi.
Đức Chúa Trời của tôi là núi đá, nơi tôi trú ẩn,
Là thuẫn đỡ, là sừng cứu rỗi, là thành trì của tôi.
3 Tôi cầu khẩn CHÚA, Đấng đáng được ca ngợi,
Thì tôi được giải cứu khỏi kẻ thù.[a]
4 Những sợi dây tử thần quấn lấy tôi.
Các làn sóng hủy diệt[b] tràn ngập tôi.
5 Những sợi dây Âm Phủ vây quanh tôi,
Các bẫy lưới tử thần giăng trước tôi.
6 Trong cảnh hiểm nghèo, tôi cầu khẩn CHÚA.
Tôi kêu cứu Đức Chúa Trời của tôi.
Từ đền Ngài, Ngài nghe tiếng tôi,
Và tiếng kêu nài của tôi trước mặt Ngài thấu đến tai Ngài.
7 Bấy giờ đất rung chuyển và rúng động.
Nền móng các núi cũng lay động
Và run rẩy vì Ngài nổi giận.
8 Khói phun ra từ mũi Ngài,
Lửa thiêu đốt từ miệng Ngài,
Từ Ngài than cháy rực bùng lên.
9 Ngài vén các từng trời và ngự xuống,[c]
Dưới chân Ngài là mây đen dày đặc.
10 Ngài cưỡi trên Chê-ru-bim và bay,
Ngài lượn trên cánh gió.
11 Ngài lấy bóng tối làm màn che chung quanh.
Lấy nước tối đen, mây dày đặc làm trướng phủ.
12 Từ hào quang trước mặt Ngài,
Các đám mây của Ngài đi qua, có mưa đá và than lửa hồng.
13 CHÚA làm sấm xét trên trời,
Đấng Chí Cao cất tiếng nói, có mưa đá và than lửa hồng.
14 Ngài bắn tên ra, làm chúng phân tán.
Ngài làm chớp nhoáng, khiến chúng chạy tán loạn.
15 Lạy CHÚA, do lời quở trách của Ngài,
Bởi hơi thở phát ra từ mũi Ngài,
Các vực sâu dưới nước phải lộ ra,
Nền móng thế giới phải phơi bày.
16 Từ trên cao, Ngài đưa tay ra nắm lấy tôi,
Ngài kéo tôi ra khỏi chỗ nước sâu.
17 Ngài giải cứu tôi khỏi kẻ thù hùng mạnh,
Cùng những kẻ ghét tôi vì chúng nó mạnh hơn tôi.
18 Chúng xông đến trong ngày tôi gặp hoạn nạn,
Nhưng CHÚA là Đấng bảo vệ tôi.
19 Ngài đem tôi đến nơi rộng rãi,
Ngài giải cứu tôi vì Ngài vui lòng về tôi.
24 Anh nhớ tôn vinh chúc tụng công việc Ngài
Mà loài người hằng ca ngợi,
25 Mọi người đều chiêm ngưỡng,
Nhưng chỉ nhìn thấy được từ xa.
Ê-li-hu Mô Tả Công Việc Đức Chúa Trời Trong Bão Tố
26 Này, Đức Chúa Trời vĩ đại, chúng ta không hiểu thấu,
Số năm đời Ngài, chúng ta không thể dò.
27 Ngài hút các giọt nước lên,
Lọc thành hơi nước làm mưa;
28 Các tầng mây đổ mưa xuống,
Nhuần thấm đất đai cho người.
29 Thật ai hiểu nổi thể nào mây giăng bủa,
Tiếng sấm vang rền lều Ngài ngự?
30 Kìa, Ngài sai chớp nhoáng tỏa khắp bầu trời,
Nhưng Ngài phủ kín đáy biển sâu.
31 Ngài dùng các việc ấy điều khiển các dân,
Ban thức ăn nhiều dư dả.
32 Ngài giấu sấm sét trong tay,
Truyền lệnh sét đánh trúng đích.
33 Tiếng sấm sét báo hiệu cơn dông,
Súc vật cũng hiểu bão tố sắp đến.[a]
Ê-li-hu Khuyên Gióp Nghĩ Đến Công Việc Vĩ Đại Của Đức Chúa Trời Trong Thiên Nhiên
14 Xin anh Gióp lắng tai nghe điều này,
Xin đứng yên, suy gẫm công việc diệu kỳ của Đức Chúa Trời.
15 Anh có biết Đức Chúa Trời ban lệnh thế nào
Khi chớp nhoáng lóe sáng đám mây?
16 Anh có biết thể nào mây bay lơ lửng trên không,
Một kỳ công của Đấng toàn tri?
17 Tại sao áo quần anh nóng ngột,
Khi đất im lìm vì gió nam oi bức?
18 Anh có thể giúp Ngài trải các tầng trời ra,
Nện chặt cứng như gương soi đúc bằng kim khí?
19 Xin anh dạy chúng tôi biết điều gì phải thưa với Chúa,
Chúng tôi u tối, không biết trình bày sự việc.
20 Tôi không dám thưa chuyện với Ngài;
Có ai ước muốn bị tiêu diệt không?
21 Này, không ai dám nhìn ánh sáng
Chói lòa trên bầu trời,
Khi gió thổi sạch mây.
22 Đức Chúa Trời đến từ phương bắc, chói rực ánh vàng,
Loài người kinh sợ trước uy nghi Ngài.
Đức Chúa Trời Không Lưu Ý Đến Người Nào Tưởng Mình Khôn Ngoan
23 Đấng Toàn Năng, chúng ta không thể đến gần,
Quyền năng Ngài vĩ đại, công bình Ngài tuyệt đối,
Ngài công chính dồi dào, không hề áp bức ai.
24 Vì thế, loài người kính sợ Ngài,
Ngài không quan tâm đến kẻ nào tưởng mình khôn ngoan.
Khiến Bão Yên Lặng(A)
23 Đức Giê-su xuống thuyền và các môn đệ đi theo. 24 Bỗng nhiên biển động mạnh, đến nỗi thuyền bị sóng đánh gần chìm. Nhưng Ngài đang ngủ. 25 Các môn đệ đến đánh thức Ngài dậy và cầu cứu: “Chúa ơi, xin cứu chúng con! Chúng con sắp chết chìm!” 26 Ngài bảo: “Sao các con sợ, hỡi những kẻ ít đức tin?” Rồi Ngài đứng dậy quở gió và biển, biển cả hoàn toàn yên lặng. 27 Các môn đệ ngạc nhiên bảo nhau: “Người này là ai mà gió và biển cũng vâng lời Người?”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)