Revised Common Lectionary (Complementary)
8 Hỡi các dân, hãy ca ngợi Thượng Đế chúng ta;
hãy lớn tiếng hát khen Ngài.
9 Ngài bảo vệ mạng sống chúng ta,
trông nom chúng ta.
10 Lạy Thượng Đế, Ngài đã thử chúng tôi;
Ngài đã luyện chúng tôi như luyện bạc.
11 Chúa khiến chúng tôi sập bẫy,
chất gánh nặng trên chúng tôi.
12 Ngài để kẻ thù đè đầu cỡi cổ chúng tôi.
Chúng tôi đi qua lửa và lụt lội,
nhưng Chúa đưa chúng tôi đến nơi tốt lành.
13 Tôi sẽ mang của lễ thiêu vào đền thờ Chúa.
Tôi sẽ thực hiện điều tôi hứa,
14 là những điều tôi cam kết đang khi gặp khốn khó.
15 Tôi sẽ mang cho Ngài súc vật mập béo,
dâng cho Ngài chiên, bò đực và dê đực. Xê-la
16 Tất cả những ai kính sợ Chúa, hãy đến nghe,
ta sẽ cho các ngươi biết điều Chúa đã làm cho ta.
17 Miệng tôi kêu cầu cùng Thượng Đế
và lưỡi tôi hát ca ngợi Ngài.
18 Nếu lòng tôi có chứa điều ác,
chắc hẳn Chúa sẽ không nghe tôi.
19 Nhưng Thượng Đế đã nghe;
Ngài nhận lời khấn nguyện tôi.
20 Chúc tụng Thượng Đế
vì Ngài không bỏ ngoài tai lời cầu nguyện tôi
hay rút lại tình yêu Ngài đối với tôi.
5 CHÚA thấy loài người trên đất rất độc ác, còn tư tưởng của họ lúc nào cũng xấu xa. 6 Ngài hối hận đã dựng ra con người trên đất, nên rất buồn lòng. 7 CHÚA bảo, “Ta sẽ tiêu diệt loài người mà ta đã tạo dựng trên đất. Ta sẽ tiêu diệt mọi loài thú vật và mọi loài bò sát, mọi loài chim trời, vì ta rất hối hận đã tạo dựng ra chúng.” 8 Nhưng Nô-ê sống đẹp lòng CHÚA.
Nô-ê và trận lụt lớn
9 Sau đây là gia phổ của Nô-ê. Nô-ê là người nhân đức, chân thật nhất trong thời đại ông. Nô-ê đồng đi với Thượng Đế. 10 Ông có ba con trai: Sem, Cham và Gia-phết.
11 Dân cư trên đất làm những điều Thượng Đế cho là độc ác. Đâu đâu cũng thấy điều bạo ngược. 12 Khi Thượng Đế thấy loài người đã làm hư hoại đất vì họ chỉ chuyên làm ác,
13 thì Ngài phán cùng Nô-ê rằng, “Vì đất đã đầy dẫy điều bạo ngược do con người tạo ra, nên ta sẽ tiêu diệt mọi sinh vật khỏi đất. 14 Con hãy đóng một chiếc tàu bằng gỗ bách [a] cho con. Hãy làm nhiều phòng trong tàu rồi lấy nhựa chai trét bên trong và bên ngoài. 15 Tàu sẽ có kích thước như sau: dài 150 thước, rộng 25 thước, cao 15 thước. 16 Hãy làm một cửa sổ quanh nóc tàu cao 5 tấc tính từ mép của nóc xuống. Trổ một cửa lớn bên hông tàu. Bên trong tàu chia làm ba từng: từng trên, từng giữa và từng dưới.
17 Ta sẽ mang nước lụt đến trên đất để tiêu diệt tất cả các sinh vật sống dưới bầu trời, toàn thể các sinh vật có hơi sống. Mọi loài trên đất đều sẽ chết hết. 18 Nhưng ta sẽ lập giao ước với con. Các con trai con, vợ con, các nàng dâu con sẽ đi vào tàu. 19 Ngoài ra con phải mang vào tàu mỗi sinh vật một cặp, trống và mái. Hãy nuôi sống các loài ấy. 20 Loài chim, thú vật, động vật bò sát, mỗi loài một cặp sẽ đến với con để sống còn.
21 Con cũng phải thu góp các loại thực phẩm để dự trữ trên tàu dùng làm thức ăn cho con và các loài sinh vật.”
22 Nô-ê làm đúng theo lời Thượng Đế truyền dặn.
Phao-lô đáp tàu sang La-mã
27 Họ quyết định gởi chúng tôi sang Ý nên chỉ định một sĩ quan tên Giu-li-út, phục vụ trong quân lực hoàng đế, canh giữ Phao-lô và các tù nhân khác. 2 Chúng tôi xuống một chiếc tàu, khởi hành từ thành A-ra-mi và sắp đi các hải cảng vùng Tiểu Á. A-ri-tạc, quê ở Tê-sa-lô-ni-ca thuộc miền Ma-xê-đoan cùng đi với chúng tôi. 3 Hôm sau chúng tôi đến Xi-đôn. Giu-li-út rất tử tế với Phao-lô, cho phép ông đi thăm bạn hữu để họ lo những thứ cần dùng. 4 Chúng tôi rời Xi-đôn và chạy gần đảo Chíp vì gặp gió ngược. 5 Chúng tôi băng qua biển gần Xi-xi-li và Băm-phi-li, rồi cập bến Mi-ra thuộc Lý-sa. 6 Ở đó, viên sĩ quan thấy có chiếc tàu từ thành A-lịch-sơn đến và sắp khởi hành sang Ý, nên ông cho chúng tôi qua tàu ấy.
7 Trong nhiều ngày tàu đi rất chậm. Phải khó khăn lắm chúng tôi mới đến được Ni-đu, nhưng rồi không đi được nữa vì gặp gió ngược, nên chúng tôi đi ven theo hướng Nam của đảo Cơ-rết gần Xanh-môn. 8 Thật rất vất vả mới qua khỏi đảo ấy rồi chúng tôi đến một nơi gọi là Mỹ-cảng, gần thành La-xa.
9 Chúng tôi thiệt mất nhiều thì giờ mà nếu giương buồm ra đi cũng nguy hiểm, hơn nữa đã gần ngày cữ ăn của người Do-thái nên Phao-lô cảnh cáo, 10 “Thưa các bạn, tôi thấy chuyến đi nầy rất nguy hiểm. Chúng ta có thể mất mạng cùng với chiếc tàu nầy và hàng hóa.” 11 Nhưng viên thuyền trưởng và người chủ tàu không nghe Phao-lô, còn viên sĩ quan thì tin lời họ hơn lời Phao-lô. 12 Vì hải cảng ấy không tiện để trú lúc mùa đông nên đa số người đồng ý tiếp tục đi. Họ hi vọng chạy đến cảng Phượng Hoàng rồi trú qua mùa đông tại đó. Phượng Hoàng là một thành phố nằm trên đảo Cơ-rết, có một hải cảng hướng về phía Tây Nam và Tây Bắc.
© 2010 Bible League International