Revised Common Lectionary (Complementary)
7 Thượng Đế phán, “Hỡi dân Ít-ra-en ta, hãy nghe đây.
Ta sẽ làm chứng nghịch các ngươi.
Ta là Thượng Đế, Chúa của các ngươi.
8 Ta sẽ chẳng trách ngươi
vì các của lễ ngươi.
Các ngươi luôn dâng cho ta các của lễ thiêu.
9 Nhưng ta không cần bò đực
trong chuồng hay dê đực trong ràn của các ngươi
10 vì tất cả muôn thú trong rừng đều thuộc về ta.
Các gia súc ăn cỏ trên ngàn núi cũng là của ta.
11 Ta biết từng con chim trên núi,
mọi sinh vật trong đồng nội cũng thuộc về ta.
12 Nếu ta đói, ta chẳng nói cho ngươi biết,
vì đất và mọi vật trong đất đều thuộc về ta.
13 Ta không ăn thịt bò đực hay uống huyết dê đực.
14 Hãy dâng của lễ để tỏ lòng cảm tạ Thượng Đế.
Hãy dâng cho Thượng Đế Chí Cao điều ngươi đã hứa.
15 Hãy kêu cầu ta trong khi gặp gian nan.
Ta sẽ giải cứu ngươi rồi ngươi sẽ tôn kính ta.”
40 Hãy tự xét mình xem đã làm gì
và trở lại cùng CHÚA.
41 Chúng ta hãy giơ tay lên và cầu nguyện từ trong đáy lòng
cùng Thượng Đế trên trời rằng:
42 Chúng tôi đã phạm tội và chống nghịch Ngài,
và Ngài không tha thứ chúng tôi.
43 Ngài phủ mình bằng cơn giận và rượt đuổi chúng tôi;
Ngài giết chúng tôi không thương xót.
44 Ngài phủ mình bằng đám mây,
cho nên không có lời cầu nguyện nào thấu đến tai Ngài.
45 Ngài làm cho chúng tôi như cặn bã
và rơm rác giữa các dân.
46 Tất cả các kẻ thù của chúng tôi
mở miệng nói nghịch cùng chúng tôi.
47 Chúng tôi bị kinh hoàng và sợ sệt,
bị điêu tàn và tiêu diệt.
48 Dòng lệ tuôn chảy từ mắt tôi,
vì dân tôi đã bị tiêu diệt.
49 Nước mắt tôi hằng tuôn chảy, không ngưng,
50 cho đến khi CHÚA nhìn xuống
và từ trời trông thấy.
51 Tôi buồn rầu khi nhìn thấy
những việc xảy ra cho các phụ nữ trong thành tôi.
52 Những kẻ thù nghịch tôi vô cớ
săn đuổi tôi như chim.
53 Chúng tìm cách giết tôi trong hố;
chúng ném đá vào tôi.
54 Nước dâng lên ngập đầu tôi,
và tôi thốt lên, “Tôi sắp chết rồi.”
55 Lạy CHÚA, tôi kêu cầu Ngài từ đáy hố.
56 Ngài nghe tôi kêu rằng, “Xin CHÚA đừng bịt tai
và làm ngơ đối với lời nghẹn ngào
và tiếng la hét tôi.”
57 Ngài đến gần khi tôi kêu;
Ngài phán, “Đừng sợ.”
58 Lạy CHÚA, Ngài đã nhìn đến hoàn cảnh tôi
và phục hồi sự sống cho tôi.
Phao-lô trên đảo Man-tơ
28 Khi chúng tôi lên bờ an toàn rồi, thì được biết đảo ấy tên Man-tơ. 2 Cư dân trên đảo rất tử tế với chúng tôi. Vì trời lạnh và đang mưa nên họ đốt một đống lửa đón tiếp chúng tôi. 3 Phao-lô ôm một bó củi và đặt trên đống lửa thì tình cờ có một con rắn độc bị nóng bò ra quấn lấy tay ông. 4 Dân cư trên đảo thấy con rắn treo lủng lẳng trên tay Phao-lô nên bảo nhau, “Người nầy chắc là tay giết người! Cho nên dù thoát chết trên biển cả nhưng thần Công Lý [a] vẫn không cho sống.” 5 Nhưng Phao-lô rảy con rắn vào lửa, không sao cả. 6 Dân chúng trên đảo đoán chắc Phao-lô sẽ bị sưng vù lên hoặc ngã xuống chết ngay lập tức. Họ chờ mãi không thấy ông bị việc gì nên đổi ý nói rằng, “Ông nầy đúng là thần!”
7 Quanh đó có mấy thửa ruộng của Búp-liêu, một người có uy tín trên đảo. Ông mời chúng tôi vào nhà và thết đãi trong ba ngày. 8 Cha của Búp-liêu đang bị sốt rét và kiết lỵ [b]. Phao-lô đến thăm, cầu nguyện, đặt tay lên ông và chữa lành cho. 9 Sau đó, tất cả những người đau yếu nào trên đảo cũng đến với Phao-lô và đều được chữa lành cả. 10-11 Dân chúng tiếp chúng tôi rất niềm nở. Ba tháng sau, khi chúng tôi sắp rời đảo thì họ cung cấp đủ mọi thứ cần dùng cho chúng tôi.
Phao-lô đi La-mã
Chúng tôi lên một chiếc tàu khởi hành từ A-lịch-sơn nhưng trú trên đảo suốt mùa đông. Trước mũi tàu có vẽ hình thần sinh đôi. [c]
© 2010 Bible League International