Revised Common Lectionary (Complementary)
Thượng Đế sẽ báo trả công bằng
Bài ca của Đa-vít.
37 Đừng bất bình vì kẻ ác.
Chớ ganh tị với kẻ làm quấy,
2 vì chẳng bao lâu chúng sẽ bị khô héo như cỏ
và chết khô như cây xanh.
3 Hãy tin cậy CHÚA và làm điều lành.
Hãy cư ngụ trong xứ và nuôi mình bằng sự trung tín.
4 Hãy vui thỏa trong CHÚA
thì Ngài sẽ ban cho điều ngươi ao ước.
5 Hãy tin cậy nơi CHÚA
thì Ngài sẽ chăm sóc ngươi.
6 Ngài sẽ chứng tỏ ngươi rõ ràng
vô tội,
Mọi người sẽ thấy rằng ngươi công chính.
7 Hãy chờ đợi và tin cậy CHÚA.
Đừng bực tức khi người nầy được giàu có,
hay người kia thành công.
8 Đừng nổi giận hay bực mình
vì những điều đó chỉ đưa đến rắc rối.
9 Kẻ ác sẽ bị tiêu diệt
nhưng ai tin cậy CHÚA sẽ hưởng được đất.
10 Chẳng bao lâu nữa kẻ ác sẽ không còn.
Ngươi tìm nhưng chúng đã biến mất rồi.
11 Người khiêm nhường sẽ thừa hưởng đất đai
và sống vui sướng trong sung túc.
12 Kẻ ác lập mưu hại người lành.
Chúng nghiến răng giận dữ cùng họ.
13 Nhưng CHÚA sẽ cười chúng nó
vì thấy phần số chúng đã gần kề.
14 Kẻ ác rút gươm và giương cung
định giết kẻ nghèo và những người cô thế,
cùng tìm cách hãm hại những người lương thiện.
15 Nhưng gươm chúng nó sẽ trở lại đâm vào lòng chúng nó,
còn cung chúng nó sẽ bị gãy.
16 Thà có ít của mà ngay thẳng,
còn hơn có của nhiều mà cong quẹo.
17 Sức mạnh của kẻ ác sẽ bị bẻ gãy,
nhưng CHÚA phù hộ người ngay thẳng.
Ru-tơ đi gặp Bô-ô nơi sân đập lúa
3 Sau đó Na-ô-mi, mẹ chồng của Ru-tơ bảo, “Con ơi, mẹ phải tìm nơi cho con nương thân, người xứng đáng với con. 2 Bô-ô, người chủ những chị thợ gặt mà con làm việc chung là bà con gần [a] của mình. Tối nay ông ta sẽ làm việc nơi sân đập lúa. 3 Con hãy tắm rửa sạch sẽ, xức dầu thơm, thay quần áo mới và đi xuống sân đập lúa. Nhưng đừng cho ông ta biết con có mặt ở đó cho đến khi ông ta ăn tối xong. 4 Hãy để ý xem ông nằm ngủ ở đâu rồi đi đến nhè nhẹ giở mền che chân ông [b] và nằm xuống. Ông sẽ bảo con biết con phải làm gì.”
5 Ru-tơ đáp, “Con sẽ làm mọi điều mẹ dặn.”
6 Vậy Ru-tơ đi xuống sàn đập lúa và làm y như điều mẹ chồng mình dặn. 7 Sau bữa ăn chiều, Bô-ô cảm thấy khoan khoái trong lòng và đi nằm ngủ kế bên đống lúa. Ru-tơ lặng lẽ đến bên ông giở mền che chân ông và nằm xuống.
8 Khoảng nửa đêm Bô-ô giật mình thức giấc lăn qua một bên thì thấy có một người đàn bà nằm dưới chân mình! 9 Bô-ô hỏi, “Chị là ai vậy?”
Ru-tơ đáp, “Tôi là Ru-tơ, kẻ tôi tớ gái của ông. Xin hãy bảo hộ cho tôi [c] vì ông là bà con gần có thể lo cho tôi được.”
10 Rồi Bô-ô tiếp, “Con gái ơi, nguyện CHÚA ban phúc cho con. Hành vi nhân từ nầy của con còn lớn hơn hành vi nhân từ con làm cho Na-ô-mi lúc đầu nữa. Con không chạy theo các chàng trai trẻ để kết hôn, bất luận giàu nghèo. 11 Bây giờ, hỡi con gái tôi, đừng sợ. Tôi sẽ làm mọi điều con yêu cầu vì ai nấy trong thành đều biết con là người đàn bà hiền đức. 12 Đúng, tôi là bà con gần có thể lo cho con nhưng con có một người bà con khác gần hơn tôi nữa. 13 Hãy ở lại đây đêm nay, rồi đến sáng tôi sẽ xem người đó có lo cho con được không. Nếu được thì tốt. Còn nếu người không chịu làm chuyện đó thì tôi chỉ CHÚA hằng sống mà cam kết, tôi sẽ lo cho con [d]. Hãy ở đây đến sáng mai.”
Dòng dõi của Đa-vít
13 Vậy Bô-ô lấy Ru-tơ làm vợ và ăn nằm cùng cô. CHÚA cho cô thụ thai và sinh một trai. 14 Các người đàn bà bảo Na-ô-mi, “Đáng chúc tụng CHÚA đã ban cho chị cháu trai nầy. Nguyện nó sẽ nổi danh trong Ít-ra-en. 15 Nó sẽ ban sức sống mới cho chị, lo cho chị trong tuổi già vì con dâu chị yêu mến chị. Con dâu chị còn hơn bảy đứa con trai vì đã sinh cho chị cháu trai nầy.”
16 Na-ô-mi bồng đứa bé trong tay và chăm sóc nó. 17 Các láng giềng đến thăm nói rằng, “Na-ô-mi bây giờ đã có con trai.” Họ đặt tên nó là Ô-bết. Ô-bết là cha Gie-xê, Gie-xê là cha Đa-vít.
18 Sau đây là gia phổ của Phê-rê, cha Hết-rôn.
19 Hết-rôn sinh Ram,
Ram sinh Am-mi-na-đáp.
20 Am-mi-na-đáp sinh Na-sôn,
Na-sôn sinh Xanh-môn.
21 Xanh-môn sinh Bô-ô,
Bô-ô sinh Ô-bết.
22 Ô-bết sinh Gie-xê, và Gie-xê sinh Đa-vít.
Chúa Giê-xu dạy dỗ và chữa bệnh(A)
17 Rồi Chúa Giê-xu cùng các môn đệ đi xuống núi. Ngài đứng nơi chỗ đất bằng phẳng. Một số đông các môn đệ Ngài cùng dân chúng từ khắp miền Giu-đia, Giê-ru-sa-lem, các thành phố miền duyên hải như Tia và Xi-đôn cũng có mặt tại đó. 18 Họ đến để nghe Ngài dạy dỗ và được chữa lành bệnh tật. Ngài chữa lành nhiều người bị ác quỉ quấy nhiễu. 19 Ai nấy đều tìm cách rờ Ngài vì có quyền lực phát ra từ Ngài khiến mọi người được lành bệnh.
20 Chúa Giê-xu nhìn các môn đệ và nói,
“Các con là những người nghèo khó,
sẽ được hạnh phúc,
Vì Nước Trời thuộc về các con.
21 Các con là những người đang đói, sẽ vui mừng,
Vì các con sẽ được no đủ.
Các con là những người hiện đang khóc lóc, sẽ hớn hở,
Vì các con sẽ vui cười sung sướng.
22 Người ta sẽ ghét các con, cắt đứt liên lạc với các con, phỉ nhổ các con và xem các con là đồ gian ác, vì các con theo Con Người. Nhưng khi họ làm như thế, các con sẽ vui mừng. 23 Lúc ấy hãy hớn hở lên, vì có một phần thưởng rất lớn đang dành cho các con trên thiên đàng. Tổ tiên của họ cũng đối xử với các nhà tiên tri như vậy.
24 Nhưng khốn cho các ngươi là người hiện đang giàu có,
vì các ngươi có cuộc sống quá thoải mái.
25 Khốn cho các ngươi là người hiện đang no đủ,
vì các ngươi sẽ đói.
Khốn cho các ngươi là người hiện đang vui cười,
vì các ngươi sẽ buồn bã khóc than.
26 Khốn cho các ngươi, khi người ta chỉ nói tốt về các ngươi, vì tổ tiên họ cũng nói với các nhà tiên tri giả y như thế.
© 2010 Bible League International