Revised Common Lectionary (Complementary)
14 “Cho nên ta sẽ tìm cách quyến rũ nó;
Ta sẽ dẫn nó vào sa mạc
và nói ngọt dịu với nó.
15 Ở đó ta sẽ trả lại vườn nho cho nó,
và ta sẽ biến Thung Lũng Quấy Rối
thành cửa hi vọng.
Nơi đó nó sẽ đáp lời ta
như khi nó còn trẻ,
như lúc nó mới ra khỏi Ai-cập.”
16 CHÚA phán, “Trong tương lai nó sẽ gọi ta là ‘chồng tôi.’
Nó sẽ không còn gọi ta là ‘Ba-anh [a] của tôi’ nữa.
17 Ta sẽ không bao giờ để nó gọi tên Ba-anh;
và dân chúng sẽ không bao giờ dùng tên đó nữa.
18 Lúc đó ta sẽ lập giao ước với chúng nó, với các dã thú,
chim chóc và các loài bò sát.
Ta sẽ đập nát khỏi xứ cung tên,
gươm giáo và các vũ khí chiến tranh,
để cho dân ta sống trong hòa bình.
19 Ta sẽ khiến ngươi trở thành
cô dâu hứa của ta đời đời.
Ta sẽ nhân từ và công bằng;
Ta sẽ tỏ tình yêu ta
và lòng nhân ái ta đối với ngươi.
20 Ta sẽ đối chân thật cùng ngươi
vì ngươi là cô dâu của ta,
ngươi sẽ nhìn biết CHÚA.”
Ca ngợi Chúa của tình yêu
Bài ca của Đa-vít.
103 Linh hồn ta ơi, hãy ca ngợi Chúa;
toàn thân ta ơi, hãy ca tụng danh thánh Ngài.
2 Linh hồn ta ơi, hãy ca ngợi Chúa,
đừng quên sự nhân từ Ngài.
3 Ngài tha thứ mọi tội lỗi tôi,
chữa lành mọi bệnh tật tôi.
4 Ngài cứu tôi khỏi mồ mả,
Ngài lấy tình yêu và lòng thương xót làm mão triều đội cho tôi.
5 Ngài ban cho tôi mọi điều tốt lành,
và làm tôi trẻ lại như chim phượng hoàng.
6 Chúa làm điều phải lẽ và công bằng cho những kẻ bị ức hiếp.
7 Ngài cho Mô-se biết đường lối Ngài
và cho Ít-ra-en biết việc làm của Ngài.
8 Chúa đầy lòng thương xót
và nhân từ.
Ngài chậm giận, giàu tình yêu.
9 Không phải lúc nào Ngài cũng luôn luôn bắt tội chúng ta,
Ngài không căm giận mãi.
10 Chúa không trừng phạt chúng tôi xứng với tội lỗi chúng tôi;
không báo trả chúng tôi đáng với sự gian ác chúng tôi.
11 Hễ các từng trời cao hơn đất bao nhiêu,
thì tình yêu Ngài dành cho kẻ kính sợ Ngài cũng lớn bấy nhiêu.
12 Phương đông xa phương tây bao nhiêu,
thì Ngài cũng mang tội lỗi xa khỏi chúng tôi bấy nhiêu.
13 Chúa tỏ lòng nhân từ đối cùng những ai kính sợ Ngài,
như cha tỏ lòng nhân từ
cùng con cái mình.
22 Mọi vật Chúa dựng nên hãy ca ngợi Ngài
bất cứ chỗ nào Ngài cai trị.
Linh hồn ta ơi, hãy ca ngợi Chúa.
Đầy tớ của giao ước mới
3 Có phải chúng tôi lại bắt đầu tự khoe khoang rồi chăng? Chúng tôi có cần thư giới thiệu đến cho anh chị em hoặc từ anh chị em như những người khác không? 2 Chính anh chị em là bức thư ấy, viết trên lòng chúng tôi, mọi người đều biết và đọc. 3 Anh chị em chứng tỏ rằng mình là bức thư từ Chúa Cứu Thế gởi qua chúng tôi. Thư ấy không viết bằng mực mà bằng Thánh Linh của Thượng Đế hằng sống. Không phải viết trên bảng đá [a] mà là trên lòng người.
4 Chúng tôi dám nói như thế là vì qua Chúa Cứu Thế chúng tôi tin chắc nơi Thượng Đế. 5 Chúng tôi không dám bảo rằng tự mình làm nổi việc gì nhưng Thượng Đế là Đấng giúp chúng tôi. 6 Ngài khiến chúng tôi trở thành đầy tớ phục vụ giao ước mới kết lập giữa Ngài và dân chúng của Ngài. Giao ước mới nầy không phải là luật pháp viết bằng chữ mà là do Thánh Linh. Luật viết bằng chữ đưa đến sự chết nhưng Thánh Linh dẫn đến sự sống.
Lê-vi theo Chúa Giê-xu(A)
13 Chúa Giê-xu lại ra bờ hồ lần nữa, có dân chúng đi theo và Ngài dạy dỗ họ. 14 Trong khi Ngài đang đi thì thấy Lê-vi, con của A-phê đang ngồi ở trạm thu thuế. Chúa Giê-xu bảo ông, “Hãy theo ta,” ông liền đứng dậy theo Ngài.
15 Sau đó, Chúa Giê-xu dùng bữa tại nhà Lê-vi, có các nhân viên thu thuế, những kẻ có tội cùng các môn đệ Ngài ăn chung. Những người như thế đi theo Chúa Giê-xu. 16 Khi các giáo sư luật thuộc phái Pha-ri-xi thấy Chúa Giê-xu ăn chung với những người thu thuế và kẻ có tội, họ liền hỏi các môn đệ Ngài: “Sao ông ta ăn chung với phường thu thuế và kẻ có tội như thế?”
17 Chúa Giê-xu nghe vậy mới bảo họ rằng: “Người khoẻ mạnh đâu cần bác sĩ, chỉ có người bệnh mới cần thôi. Ta đến không phải để kêu gọi người tốt mà gọi tội nhân.”
Môn đệ Chúa Giê-xu bị chỉ trích(B)
18 Môn đệ của Giăng và người Pha-ri-xi thường hay cữ ăn trong một thời gian. Một số người đến hỏi Chúa Giê-xu, “Tại sao môn đệ của Giăng và môn đệ của người Pha-ri-xi cữ ăn còn môn đệ của thầy thì không?”
19 Chúa Giê-xu đáp, “Bạn của chú rể không cữ ăn khi chú rể đang còn ở với họ. Hễ chú rể còn ở với họ, họ không cữ ăn. 20 Nhưng khi nào chú rể đi rồi thì họ mới cữ ăn.
21 Không ai vá một viếng vải mới chưa bị rút vào lỗ rách của cái áo cũ vì miếng vải mới sẽ rút lại, chằng rách áo cũ. Lỗ rách sẽ càng xấu thêm. 22 Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ. Rượu mới sẽ làm nứt bầu, rượu cũng mất mà bầu cũng chẳng còn. Rượu mới phải đựng trong bầu da mới.”
© 2010 Bible League International