Revised Common Lectionary (Complementary)
4 Mà kỳ thật Người đã gánh lấy những bịnh tật của chúng ta;
Người đã mang lấy những đau khổ của chúng ta,
Trong khi chúng ta lại tưởng Người đã bị Ðức Chúa Trời đánh phạt, giáng họa, và làm cho khốn khổ.
5 Nhưng Người đã vì những vi phạm của chúng ta mà bị thương,
Vì những tội lỗi của chúng ta mà bị tan da nát thịt.
Nhờ hình phạt Người chịu chúng ta được bình an;
Nhờ thương tích Người mang chúng ta được chữa lành.
6 Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy;
Chúa đã chất tội lỗi của tất cả chúng ta trên Người.
7 Người đã bị áp bức và hành hạ,
Nhưng Người chẳng hề mở miệng.
Như chiên con bị đưa đi làm thịt,
Như con chiên im lặng trước thợ hớt lông,
Người chẳng hề mở miệng.
8 Sau khi bị xét xử cách bức hiếp và bất công,
Người đã bị đem đi hành quyết.
Nhưng trong thế hệ của Người nào có ai lên tiếng cho Người rằng,
Người đã bị dứt bỏ khỏi đất người sống,
Và bị đánh đập vì sự vi phạm của dân tôi chăng?
9 Người đã bị sắp đặt để chôn chung mộ với phường gian ác,
Nhưng lúc chết Người lại được chôn trong mộ của người giàu,
Bởi vì Người chẳng làm điều gì hung bạo,
Và trong miệng Người chẳng có lời gian dối nào.
10 Dầu vậy thánh ý của Chúa là để cho Người chịu tan da nát thịt;
Ngài để cho Người chịu đau khổ,
Hầu sau khi dâng mạng sống mình làm của lễ chuộc tội,
Người sẽ thấy dòng dõi mình, và những ngày của Người sẽ dài ra;
Thánh ý của Chúa nhờ tay Người sẽ thành tựu.
11 Người sẽ nhìn lại nỗi thống khổ của linh hồn mình và lấy làm mãn nguyện.
Nhờ kiến thức mình, Ðầy Tớ ngay lành của Ta sẽ làm cho nhiều người được xưng công chính,
Vì Người sẽ gánh lấy tội lỗi họ.
12 Vì thế Ta sẽ chia phần cho Người với những đại vĩ nhân;
Người sẽ chia chiến lợi phẩm với những người dũng mãnh,
Bởi vì Người đã đổ mạng sống mình ra cho đến chết,
Và đã bị liệt vào hàng tội phạm;
Mà kỳ thật Người đã mang lấy tội lỗi của nhiều người,
Và cầu thay cho những kẻ phạm tội.
9 Vì bạn đã lấy Chúa làm nơi nương náu mình,
Lấy Ðấng Tối Cao làm nơi trú ngụ mình,
10 Nên sẽ chẳng có tai họa gì xảy đến với bạn,
Cũng chẳng có ôn dịch nào tới gần nhà[a] bạn;
11 Vì Ngài sẽ ra lịnh cho các thiên sứ Ngài gìn giữ bạn,
Ðể bảo vệ bạn trong mọi đường bạn đi.
12 Các thiên sứ sẽ nâng bạn trên đôi tay họ,
Kẻo chân bạn vấp phải đá chăng.
13 Bạn sẽ giẫm lên sư tử và rắn hổ mang;
Bạn sẽ chà đạp dưới chân sư tử tơ và rắn độc.[b]
14 Vì người ấy yêu kính Ta, nên Ta sẽ giải cứu người ấy;
Ta sẽ đặt người ấy lên nơi cao,[c] vì người ấy biết danh Ta.
15 Khi người ấy kêu cầu Ta, Ta sẽ đáp lời người ấy;
Trong lúc nguy nan, Ta sẽ ở cùng người ấy;
Ta sẽ giải cứu người ấy và làm cho người ấy được tôn trọng.
16 Ta sẽ cho người ấy được thỏa lòng sống lâu,
Và chỉ cho người ấy ơn cứu rỗi của Ta.
5 Mỗi vị thượng tế đều được chọn giữa vòng loài người và được lập lên để thay mặt loài người làm những việc liên quan đến Ðức Chúa Trời, hầu dâng các lễ vật và các thú vật hiến tế chuộc tội. 2 Vị thượng tế ấy có thể cảm thông với những người thiếu hiểu biết và lầm lạc, vì chính ông cũng bị những yếu đuối vây quanh. 3 Do đó khi dâng các thú vật hiến tế để chuộc tội cho dân, ông cũng phải dâng các thú vật hiến tế để chuộc tội cho chính mình.
4 Không ai được tự ý lấy vinh dự ấy cho mình, nhưng phải được Ðức Chúa Trời kêu gọi, giống như A-rôn ngày xưa. 5 Cũng vậy Ðấng Christ đã không tự tôn mình lên làm Thượng Tế, nhưng là Ðấng đã nói với Ngài,
“Con là Con Ta,
Ngày nay Ta đã sinh Con,”
làm điều đó, 6 giống như Ðấng ấy cũng đã phán trong một chỗ khác,
“Con làm tư tế đời đời,
Theo dòng Mên-chi-xê-đéc.”
7 Khi còn trong xác thịt, Ngài đã đổ nước mắt và khóc thành tiếng, dâng lời cầu nguyện và nài xin lên Ðấng có quyền cứu Ngài khỏi chết, và lời cầu xin của Ngài đã được nhậm vì Ngài đã kính cẩn vâng lời. 8 Dù Ngài là Con, Ngài đã học vâng lời bằng những điều Ngài chịu đau đớn, 9 và sau khi được làm cho trọn vẹn, Ngài đã trở thành nguồn cứu rỗi đời đời cho tất cả những ai vâng lời Ngài, 10 Ðấng được Ðức Chúa Trời chỉ định làm Thượng Tế theo dòng Mên-chi-xê-đéc.
Lời Cầu Xin của Gia-cơ và Giăng
(Mat 20:20-28)
35 Gia-cơ và Giăng, hai con trai của Xê-bê-đê, đến và nói với Ngài, “Thưa Thầy, chúng con mong rằng những gì chúng con sắp xin sẽ được Thầy làm cho.”
36 Ngài hỏi họ, “Các ngươi muốn Ta làm chi cho các ngươi?”
37 Họ thưa với Ngài, “Xin cho chúng con được ngồi, một người bên phải Thầy và một người bên trái Thầy khi Thầy được vinh hiển.”
38 Nhưng Ðức Chúa Jesus phán với họ, “Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén Ta sắp uống hay chịu phép báp-têm Ta sắp chịu chăng?”
39 Họ trả lời Ngài, “Thưa được.”
Ðức Chúa Jesus phán với họ, “Chén Ta uống các ngươi sẽ uống, và phép báp-têm Ta chịu các ngươi sẽ chịu, 40 nhưng ngồi bên phải Ta hay bên trái Ta không do Ta cho, nhưng chúng được dành cho những người đã được chuẩn bị.”
41 Khi mười môn đồ kia nghe thế, họ giận Gia-cơ và Giăng. 42 Nhưng Ðức Chúa Jesus gọi họ đến và nói với họ, “Các ngươi biết rằng những người được xem là thủ lãnh của các dân ngoại đều làm chúa trên họ; những người có chức quyền của họ đều lấy quyền hành áp chế họ. 43 Nhưng giữa các ngươi thì chẳng như vậy. Ai trong các ngươi muốn làm lớn phải làm đầy tớ các ngươi, 44 và ai trong các ngươi muốn làm đầu phải làm nô lệ mọi người. 45 Vì ngay cả Con Người đã đến không phải để được phục vụ nhưng để phục vụ, và phó mạng sống mình làm giá chuộc nhiều người.”
Copyright © 2011 by Bau Dang