Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Complementary)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with thematically matched Old and New Testament readings.
Duration: 1245 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Ê-sai 50:4-9

Tinh Thần Vâng Phục của Ðầy Tớ CHÚA

Chúa Hằng Hữu đã ban cho tôi cái lưỡi của người có học,
Ðể tôi biết nói lời nào thích hợp hầu nâng đỡ kẻ ngã lòng.
Mỗi buổi sáng Ngài kêu tôi thức dậy;
Ngài đánh thức tai tôi để chăm chú lắng nghe như một học trò.
Chúa Hằng Hữu mở tai tôi;
Tôi không phản đối và chẳng quay bước bỏ đi.
Tôi đưa lưng cho những kẻ đánh tôi;
Tôi đưa má cho những kẻ nhổ râu tôi;
Tôi không giấu mặt để khỏi bị sỉ nhục và phỉ nhổ,
Chúa Hằng Hữu sẽ giúp đỡ tôi;
Vì thế tôi sẽ không hổ thẹn;
Vì thế tôi sẽ trơ mặt ra như đá lửa;
Tôi biết tôi sẽ không bị hổ thẹn.
Ðấng xác minh tôi công chính ở gần tôi.
Ai muốn đấu chọi với tôi chăng?
Xin đứng ra để chúng ta đối mặt với nhau.
Ai muốn chống đối tôi chăng?
Mời người ấy hãy đến gần tôi.
Này, Chúa Hằng Hữu sẽ giúp đỡ tôi,
Ai là kẻ sẽ lên án tôi?
Kìa, chúng sẽ cũ mòn như chiếc áo;
Mối mọt sẽ ăn chúng hết sạch.

Thánh Thi 116:1-9

Cảm Tạ Chúa Cứu Khỏi Chết

Tôi yêu mến Chúa,
Vì Ngài nghe tiếng tôi và lời khẩn nguyện của tôi.
Vì Ngài đã nghiêng tai nghe lời cầu nguyện của tôi,
Nên hễ tôi còn sống bao lâu, tôi sẽ kêu cầu Ngài bấy lâu.

Dây sự chết đã quấn lấy tôi,
Nỗi sợ hãi chốn âm phủ đã bắt lấy tôi;
Tôi đã bị nguy khốn và sầu khổ.
Bấy giờ tôi kêu cầu danh Chúa,
Chúa ôi, con cầu xin Ngài, xin cứu linh hồn con.”

Chúa thật khoan dung độ lượng và công chính.
Phải, Ðức Chúa Trời chúng ta thật giàu lòng thương xót.
Chúa bảo hộ người chất phác thật thà;
Tôi bị sụp xuống nhưng Ngài đã cứu vớt tôi lên.

Hỡi linh hồn ta, hãy nghỉ ngơi lại,
Chúa đã hậu đãi ngươi.

Chúa đã giải cứu linh hồn con khỏi chết,
Mắt con khỏi đẫm lệ,
Chân con khỏi vấp ngã,
Nên con sẽ bước đi trước mặt Chúa,
Trong cõi của người sống.

Gia-cơ 3:1-12

Tầm Quan Trọng của Lưỡi

Thưa anh chị em của tôi, trong anh chị em đừng có nhiều người tự lập làm giảng sư, vì biết rằng chúng tôi, những người giảng dạy, phải chịu xét đoán nghiêm khắc hơn. Vì tất cả chúng ta đều vấp phạm nhiều cách. Nếu ai không vấp phạm gì trong lời nói mình, ấy là một người trọn vẹn, có khả năng kiềm chế cả thân thể mình.

Nếu chúng ta tra các hàm thiếc vào miệng ngựa để bắt chúng vâng phục chúng ta, chúng ta có thể điều khiển toàn thân chúng.

Cũng hãy xem, những chiếc tàu dù to lớn đến đâu và mặc cho gió thổi mạnh thế nào, chỉ với một bánh lái rất nhỏ, viên hoa tiêu có thể điều khiển chiếc tàu chạy theo hướng mình muốn. Cũng vậy, cái lưỡi chỉ là một phần nhỏ của cơ thể, nhưng nó lại khoác lác những việc lớn lao.

Hãy xem, một đám rừng lớn biết bao lại có thể bị thiêu rụi bằng một mồi lửa nhỏ. Cái lưỡi là một ngọn lửa, một thế giới tội lỗi; cái lưỡi được đặt giữa các chi thể chúng ta; nó làm hoen ố cả thân thể, đốt cháy cả cuộc đời, và nó bị lửa hỏa ngục thiêu đốt.

Thật vậy, mọi loài thú vật và chim chóc, mọi loài bò sát và các sinh vật dưới biển đều bị chế ngự, và đã bị loài người chế ngự. Nhưng không người nào có thể chế ngự cái lưỡi. Nó là một vật dữ khôn lường, đầy chất độc chết người.

Với cái lưỡi chúng ta ca ngợi Chúa và Ðức Chúa Cha, rồi cũng với cái lưỡi, chúng ta lại nguyền rủa những người được tạo nên theo hình ảnh Ðức Chúa Trời. 10 Từ một miệng mà ra cả sự ca ngợi lẫn sự nguyền rủa!

Thưa anh chị em của tôi, không thể có những điều như thế được. 11 Một dòng suối phát xuất từ một mạch lại có thể chảy ra cả nước ngọt lẫn nước đắng sao?

12 Thưa anh chị em của tôi, có thể nào cây vả sinh ra trái ô-liu, hay cây nho sinh ra trái vả chăng? Dòng nước mặn cũng không thể tách ra lạch nước ngọt được.

Mác 8:27-38

Phi-rơ Tuyên Xưng Chúa

(Mat 16:13-20; Lu 9:18-21)

27 Ðức Chúa Jesus và các môn đồ Ngài đến các làng trong miền Sê-sa-rê Phi-líp. Dọc đường Ngài hỏi các môn đồ, “Người ta nói Ta là ai?”

28 Họ đáp, “Có người nói Thầy là Giăng Báp-tít, người khác nói Thầy là Ê-li, người khác nữa lại nói Thầy là một trong các đấng tiên tri.”

29 Ngài hỏi họ, “Còn các ngươi nói Ta là ai?”

Phi-rơ đáp, “Thầy là Ðấng Christ.” 30 Ngài nghiêm dặn họ không được nói cho ai biết Ngài là ai.

Chúa Nói Trước về Sự Chết và Sự Sống Lại của Ngài

(lần thứ nhất)

(Mat 16:21-23; Lu 9:22)

31 Bấy giờ Ngài bắt đầu dạy họ rằng Con Người phải chịu nhiều đau khổ, sẽ bị các trưởng lão, các trưởng tế, và các thầy dạy giáo luật loại trừ, và sẽ bị giết, nhưng sau ba ngày sẽ sống lại.

32 Ngài nói những điều ấy cách công khai, nhưng Phi-rơ đem Ngài riêng ra và bắt đầu trách Ngài. 33 Ngài quay lại, nhìn các môn đồ, và quở Phi-rơ, “Hỡi Sa-tan, hãy lui ra sau Ta! Vì ngươi không để tâm trí đến việc của Ðức Chúa Trời mà chỉ nghĩ đến việc của loài người.”

Ðiều Kiện Ðể Theo Chúa

(Mat 16:24-27; Lu 9:23-27)

34 Ngài gọi đám đông và các môn đồ Ngài lại gần và nói với họ, “Nếu ai muốn theo Ta, người ấy phải từ bỏ chính mình, vác thập tự giá mình, mà theo Ta. 35 Vì ai muốn cứu mạng sống mình sẽ mất nó, nhưng ai mất mạng sống mình vì cớ Ta và vì Tin Mừng sẽ cứu được nó. 36 Vì nếu người nào được cả thế giới mà mất linh hồn mình thì có ích gì? 37 Người ấy sẽ lấy chi để đổi linh hồn[a] mình lại? 38 Vậy nếu ai hổ thẹn về Ta và lời Ta giữa thế hệ ngoại tình và tội lỗi này, Con Người cũng sẽ hổ thẹn về người ấy khi ngự đến trong vinh hiển của Cha mình với các thiên sứ thánh.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang