Revised Common Lectionary (Complementary)
10 “Tôi nói,
Vào cao điểm nhất của đời tôi,
Tôi bị bắt phải đi vào cổng của âm phủ;
Tôi bị tước đoạt những năm còn lại của đời mình.
11 Tôi nói,
Tôi sẽ không thấy Chúa, Chúa ngự trong cõi người sống, nữa;
Tôi sẽ không còn thấy người ta, những dân cư sống trên thế gian, nữa.
12 Ðời tôi xong rồi,
Nó bị cất đi khỏi tôi như chiếc lều của người chăn;
Giống như người thợ dệt, tôi cứ mãi mê lo dệt đời mình,
Bỗng dưng Ngài cắt tôi đứt lìa khỏi khung cửi;
Từ ngày đến đêm Ngài làm cho đời tôi kết thúc.
13 Tôi trăn trở cho đến sáng;
Như sư tử xé xác con mồi, Ngài bẻ gãy tất cả các xương tôi;
Từ ngày đến đêm Ngài làm cho đời tôi kết thúc.
14 Như con én, như con nhạn, tôi kêu lên chíp chíp;
Tôi thở than như tiếng bồ câu gù;
Tôi ngửa trông lên trời cho đến khi mắt tôi sụp xuống.
Chúa ôi, con bị áp lực đến độ tinh thần con suy sụp;
Cầu xin Ngài bảo hộ con.
15 Tôi sẽ nói gì đây?
Ngài đã phán với tôi,
Và chính Ngài đã làm điều ấy;
Nên tôi sẽ bước đi cách cẩn trọng suốt đời mình,
Vì nỗi cay đắng của linh hồn tôi.
16 Lạy Chúa, người ta sống được là nhờ vào những điều ấy;
Sự sống của tâm linh con cũng nhờ vào mọi điều ấy mà thôi.
Ôi cầu xin Ngài chữa lành con và cho con được tiếp tục sống.
17 Thật vậy vì sức khỏe của con mà con đã cay đắng rất nhiều;
Nhưng Ngài đã đoái thương và cứu mạng con khỏi hố tử vong,
Vì Ngài đã vứt mọi tội lỗi của con ra sau lưng Ngài;
18 Vì âm phủ không thể biết ơn Ngài,
Tử thần không thể ca ngợi Ngài;
Những kẻ đi xuống huyệt mả không thể hy vọng vào đức thành tín của Ngài,
19 Nhưng chỉ những người còn sống,
Phải, chỉ những người còn sống sẽ cảm tạ Ngài,
Như con đang làm hôm nay.
Hỡi những người làm cha mẹ,[a]
Hãy dạy con cái mình biết đức thành tín của Ngài.
20 Chúa đã cứu con,
Nên chúng con sẽ hòa theo tiếng đàn mà ca hát,
Trong nhà của Chúa trọn đời chúng con.”
Thành Ai Bị Ðánh Bại
8 Bấy giờ Chúa phán với Giô-suê, “Chớ sợ và chớ mất tinh thần. Hãy đem tất cả chiến sĩ đi với ngươi; hãy đứng dậy và hãy tấn công Thành Ai. Này, Ta phó vua Thành Ai với dân của nó, thành của nó, và xứ sở của nó vào tay ngươi. 2 Ngươi sẽ đối xử với Thành Ai và vua nó như ngươi đã đối xử với Thành Giê-ri-cô và vua nó. Nhưng của cải nó và súc vật nó thì các ngươi có thể lấy làm chiến lợi phẩm cho mình. Hãy đặt quân mai phục ở phía sau thành để tập kích nó.”
3 Vậy Giô-suê và tất cả chiến sĩ tiến lên vây đánh Thành Ai. Giô-suê chọn ba mươi ngàn chiến sĩ và ban đêm sai họ ra đi 4 với lệnh rằng, “Anh em hãy mai phục phía sau thành. Chớ mai phục cách thành quá xa, và tất cả anh em phải đề cao cảnh giác. 5 Tôi và tất cả những người theo tôi sẽ tấn công mặt trước của thành. Khi chúng xông ra đánh chúng tôi như lần trước, chúng tôi sẽ rút chạy trước mặt chúng. 6 Chúng sẽ đuổi theo chúng tôi cho đến khi chúng tôi dụ chúng ra xa khỏi thành, vì chúng sẽ bảo, ‘Chúng bỏ chạy trước mặt chúng ta như lần trước.’ Khi chúng tôi bỏ chạy trước mặt chúng, 7 anh em hãy trỗi dậy khỏi vị trí mình đã mai phục và xông vào chiếm lấy thành; vì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh em, sẽ trao nó vào tay anh em. 8 Khi anh em đã chiếm được thành rồi, anh em hãy nổi lửa đốt thành. Hãy làm y như Chúa đã truyền. Này, tôi đã ban lịnh cho anh em rồi đó.”
9 Vậy Giô-suê sai họ đi và họ ra đi đến nơi họ mai phục. Họ nằm chờ để tập kích ở khoảng giữa Bê-tên và Ai, tức về hướng tây của Ai; nhưng Giô-suê thì ở lại với đại quân.
10 Sáng hôm sau Giô-suê dậy sớm, duyệt binh, rồi cùng các trưởng lão của I-sơ-ra-ên tiến tới trước mặt quân Thành Ai. 11 Tất cả những chiến sĩ đi với ông xông lên, tiến gần thành, và hạ trại vào phía bắc của thành; có một khe núi phân cách họ và Ai. 12 Ông chọn chừng năm ngàn quân và đặt họ phục kích ở giữa Bê-tên và Ai, tức về hướng tây của thành. 13 Vậy họ bố trí các đội quân đâu vào đó: đại quân vẫn hạ trại dàn trận ở phía bắc của thành, và hậu quân mai phục ở phía tây của thành, còn Giô-suê thì đêm đó ở trong thung lũng.
14 Khi vua Thành Ai thấy vậy, ông và toàn thể quân dân của ông, tức dân cư trong thành, vội vàng thức dậy sớm, sáng ngày kéo ra dàn trận để đối phó với I-sơ-ra-ên ở bãi chiến trường. Ông dàn quân quay mặt về hướng A-ra-ba, nhưng ông không biết rằng có quân mai phục đang chờ tấn công ông ở phía sau thành. 15 Giô-suê và toàn quân I-sơ-ra-ên giả vờ bị đánh bại trước mặt chúng và kéo nhau chạy trốn về hướng đồng hoang. 16 Bấy giờ mọi người trong Thành Ai kêu nhau ra truy kích họ. Chúng càng đuổi theo Giô-suê bao nhiêu, chúng càng bị dụ ra xa khỏi thành bấy nhiêu. 17 Không một người nam nào ở Ai hay Bê-tên mà không đi ra truy kích I-sơ-ra-ên. Chúng cứ để cho thành bỏ ngỏ mà đuổi theo I-sơ-ra-ên.
18 Bấy giờ Chúa phán với Giô-suê, “Hãy vung gươm ngươi đang cầm trong tay ra và chĩa về hướng Ai, vì Ta sẽ ban nó cho ngươi.” Giô-suê liền đưa tay ra và chĩa mũi gươm về hướng thành. 19 Vừa khi Giô-suê đưa tay ra, đội quân nằm mai phục liền đứng dậy và xông ra khỏi chỗ. Họ chạy vào thành, chiếm lấy thành, và lập tức phóng hỏa thành. 20 Khi người Ai nhìn lại và thấy trong thành khói bốc lên ngập trời, chúng không còn sức lực để chạy trốn về hướng nầy hay hướng nọ nữa; vì những người đã chạy trốn về hướng đồng hoang bây giờ quay ngược lại đánh giết những kẻ đang truy kích họ. 21 Khi Giô-suê và toàn thể I-sơ-ra-ên thấy rằng quân mai phục đã chiếm được thành và khói thành bị cháy đang cuộn bay lên trời, họ bèn quay lại và đánh giết người của Thành Ai. 22 Quân đã chiếm thành bấy giờ cũng trở ra đánh giết chúng, thế là chúng bị quân I-sơ-ra-ên hai mặt giáp công; xoay qua bên nầy chúng gặp quân thù, xoay qua bên kia chúng cũng gặp quân thù. Quân I-sơ-ra-ên đánh giết chúng cho đến khi không còn một người nào sống sót hay trốn thoát. 23 Chỉ riêng vua Ai là bị bắt sống và bị dẫn đến Giô-suê.
3 Vậy hãy nghĩ đến Ðấng đã chịu đựng thái độ thù nghịch của những kẻ tội lỗi đối với Ngài như thế, để anh chị em không thối chí và ngã lòng.
Cha Thiên Thượng Sửa Dạy
4 Trong cuộc chiến đấu chống lại tội lỗi, anh chị em chưa chống trả đến nỗi bị đổ máu. 5 Và anh chị em đã quên lời khích lệ mà anh chị em đã được khuyên như con rồi sao?
“Con ơi, chớ coi thường sự sửa dạy của Chúa,
Khi Ngài quở trách, con chớ ngã lòng.
6 Vì Chúa yêu thương ai, Ngài sửa dạy người ấy;
Ai được Ngài nhận làm con, thì Ngài cho roi cho vọt.”
7 Khi anh chị em chịu sự sửa dạy, Ðức Chúa Trời đã đối xử với anh chị em như con, vì có ai làm con mà cha không sửa dạy chăng? 8 Nhưng nếu anh chị em không nhận được sự sửa dạy như bao nhiêu người con phải chịu, anh chị em là con ngoại hôn chứ không phải con chính thức. 9 Hơn nữa, chúng ta có cha phần xác sửa dạy, và chúng ta vẫn tôn kính họ, lẽ nào chúng ta lại không thuận phục nhiều hơn đối với Cha phần linh để sống sao? 10 Cha phần xác sửa dạy chúng ta theo điều họ cho là tốt, chỉ ít ngày, nhưng Cha phần linh sửa dạy chúng ta vì ích lợi của chúng ta, để chúng ta được dự phần sự thánh khiết của Ngài. 11 Tất cả những sự sửa dạy, lúc đầu dường như đau đớn, chứ chẳng vui thích gì, nhưng về sau sinh ra trái bình an của sự công chính cho những ai chịu rèn luyện như vậy.
Khuyên Những Người Yếu Ðuối
12 Vậy hãy nhấc đôi tay xụi lơ của anh chị em lên, và hãy đứng dậy trên hai đầu gối yếu đuối của mình. 13 Hãy làm bằng phẳng những lối đi cho đôi chân anh chị em, để người què khỏi bị trẹo chân, mà còn được chữa lành.
Copyright © 2011 by Bau Dang