Revised Common Lectionary (Complementary)
Cảm Tạ Chúa vì Ðược Giải Cứu và Thoát Chết
Thơ của Ða-vít
Bài ca trong Lễ Cung Hiến Nhà CHÚA
1 Chúa ôi, con tôn ngợi Ngài, vì Ngài đã nhấc con lên,
Và không để cho những kẻ chống nghịch con được dịp vui mừng vì cớ con.
2 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con,
Con cầu xin Ngài giúp đỡ, và Ngài đã chữa lành con.
3 Chúa ôi, Ngài đã đem linh hồn con ra khỏi cõi người chết;[a]
Ngài đã giữ con được sống, để con không bị xuống vực sâu.
4 Hỡi các thánh đồ của Ngài, hãy ca hát tôn ngợi Chúa,
Hãy dâng những lời cảm tạ lên danh thánh của Ngài;
5 Vì cơn giận của Ngài chỉ có vài giây phút,
Nhưng ân huệ của Ngài dài trọn cả đời.
Sự than khóc chỉ tạm trú qua đêm,
Nhưng sự vui mừng sẽ đến vào buổi sáng.
6 Về phần con, trong khi được thịnh vượng, con nói rằng,
“Tôi sẽ không bao giờ bị rúng động.”
7 Chúa ôi, nhờ ân huệ của Ngài, Ngài lập con vững vàng như một ngọn núi;
Nhưng khi nào Ngài ẩn mặt, con liền bị khủng hoảng ngay.
8 Chúa ôi, con kêu cầu Ngài,
Con hướng về Chúa và cầu khẩn:
9 “Ðể con bị đổ máu, để con phải đi xuống vực sâu, nào có lợi gì chăng?
Chẳng lẽ tro bụi sẽ ca ngợi Ngài sao?
Chúng há sẽ rao truyền đức thành tín của Ngài ư?
10 Chúa ôi, xin dủ nghe con và thương xót con;
Chúa ôi, cầu xin Ngài luôn làm Ðấng giúp đỡ con.”
11 Ngài đã biến nỗi sầu thảm của con thành điệu nhảy múa;
Ngài đã cởi áo tang của con và mặc cho con bằng niềm vui,
12 Ðể linh hồn con ca ngợi Ngài, vì không thể nín lặng được.
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, con sẽ cảm tạ Ngài mãi mãi.
16 Vì những điều ấy nên tôi khóc,
Mắt tôi đổ lệ dầm dề;
Vì Ðấng an ủi, Ðấng làm cho tinh thần tôi phục hồi, đã lìa xa tôi;
Các con cái tôi bơ vơ đói khổ,
Vì quân thù đã thắng hơn tôi.
17 Si-ôn đưa tay ra van xin giúp đỡ,
Nhưng không ai an ủi nàng;
Chúa đã ra lịnh cho các láng giềng của Gia-cốp rằng,
Chúng phải trở nên kẻ thù của ông;
Giê-ru-sa-lem đã trở thành một vật ô uế giữa các láng giềng của nàng.
18 Chúa thật đúng, vì tôi đã nổi loạn chống lại mạng lịnh Ngài;
Hỡi muôn dân, hãy lắng nghe,
Và hãy nhìn xem những sầu thảm tôi đang phải chịu;
Các thiếu nữ và các thanh niên của tôi đã bị bắt đem lưu đày.
19 Tôi gọi những người yêu của tôi, nhưng họ đã gạt tôi;
Các tư tế và các trưởng lão của tôi chết thảm trong thành,
Khi họ cố tìm chút gì để ăn đỡ đói, hầu phục hồi sinh lực của họ.
20 Lạy Chúa, xin Ngài xem, con tuyệt vọng biết bao!
Bụng con phập phồng lo sợ,
Tim con hồi hộp âu lo.
Vì con đã quyết tâm chống lại Ngài,
Nên ngoài đường gươm đao đua nhau lấy mạng,
Còn trong nhà thần chết hoành hành.
21 Người ta nghe tiếng con rên rỉ, nhưng chẳng ai an ủi con.
Tất cả kẻ thù của con nghe tin con gặp nạn,
Chúng vui mừng vì Ngài làm việc ấy cho con.
Xin Ngài sớm thực hiện ngày đoán phạt mà Ngài đã phán,
Ðể chúng biết mùi đau khổ như con.
22 Nguyện các việc ác của chúng bị phơi bày trước thánh nhan Ngài;
Xin đối xử với chúng như Ngài đã đối xử với con,
Vì mọi vi phạm của con,
Vì con than thở quá nhiều,
Và lòng con giờ đã nao sờn.
Niềm Vui của Phao-lô
2 Xin dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh chị em; chúng tôi chưa hề làm gì sai với ai, chúng tôi chưa hề làm hại ai, chúng tôi chưa hề lợi dụng ai. 3 Tôi không nói thế để lên án anh chị em, vì như tôi đã nói trước đây, anh chị em luôn ở trong lòng tôi, như thể chúng ta sống chết có nhau. 4 Tôi rất tin tưởng nơi anh chị em và rất hãnh diện về anh chị em; tôi đã được đầy tràn an ủi; tôi đã được tràn ngập niềm vui ngay giữa lúc chúng tôi chịu mọi thứ hoạn nạn.
5 Thật vậy khi chúng tôi đến Ma-xê-đô-ni-a, thể xác chúng tôi không được nghỉ ngơi chút nào, nhưng chúng tôi gặp khốn khó mọi bề; bên ngoài phải đối phó với những tấn công, bên trong phải đương đầu với những lo sợ. 6 Nhưng Ðức Chúa Trời, Ðấng an ủi những kẻ ngã lòng, đã an ủi chúng tôi bằng cách sai Tít đến. 7 Chúng tôi không những đã được an ủi vì Tít đến, nhưng còn được an ủi vì sự an ủi anh ấy đã nhận được từ anh chị em. Anh ấy đã tường thuật cho chúng tôi biết niềm khao khát, nỗi thở than, và lòng nhiệt thành của anh chị em dành cho tôi; do đó tôi càng vui mừng hơn.
Sự Ðau Buồn Theo Ý Chúa
8 Nếu như trong thư tôi có làm cho anh chị em đau buồn, tôi cũng không hối tiếc. Giả như tôi có hối tiếc đi nữa, vì tôi thấy bức thư ấy đã làm cho anh chị em đau buồn trong ít lâu, 9 thì nay tôi lại vui mừng; không phải vui mừng vì thấy anh chị em đau buồn, nhưng vui mừng vì sự đau buồn ấy đã đưa đến sự ăn năn; vì anh chị em đau buồn theo ý Ðức Chúa Trời, nên chúng tôi đã không gây thiệt hại gì cho anh chị em, 10 vì sự đau buồn theo ý Ðức Chúa Trời đưa đến sự ăn năn để được cứu; đó là điều không có gì đáng phải hối tiếc, nhưng sự đau buồn theo kiểu thế gian ắt đưa đến sự chết. 11 Vì này, sự đau buồn theo ý Ðức Chúa Trời đã tạo nên sự nhiệt tình cho anh chị em như thế nào, rồi tiếp theo đó là biện minh, phẫn nộ, lo sợ, khao khát, nhiệt thành, và sửa phạt. Trong mọi sự anh chị em đã chứng tỏ anh chị em trong sạch trong việc này.
12 Vậy dù tôi đã viết cho anh chị em, nhưng tôi làm thế không phải vì cớ kẻ đã làm sai, cũng không phải vì cớ người đã bị làm hại, nhưng để sự nhiệt tình của anh chị em đối với chúng tôi được tỏ ra cho anh chị em trước mặt Ðức Chúa Trời. 13 Do đó chúng tôi đã được an ủi.
Ngoài sự an ủi đó, chúng tôi lại được vui mừng nhiều hơn vì thấy Tít thật vui vẻ, bởi tất cả anh chị em đã làm cho tâm linh anh ấy được tươi mới. 14 Vì nếu tôi đã khoe về anh chị em với anh ấy điều gì thì tôi đã không bị hổ thẹn; vì tất cả những gì tôi nói với anh chị em đều là sự thật như thế nào, thì những gì chúng tôi khoe về anh chị em trước mặt Tít đã được chứng tỏ là đúng sự thật cũng thể ấy. 15 Lòng quý mến của anh ấy đối với anh chị em đã gia tăng bội phần, khi anh ấy nhớ lại thế nào tất cả anh chị em đã vâng lời anh ấy, lo ngại và lo sợ khi đón tiếp anh ấy. 16 Tôi thật vui mừng, vì trong mọi sự tôi có thể tin tưởng nơi anh chị em.
Copyright © 2011 by Bau Dang