Revised Common Lectionary (Complementary)
Lời Cầu Nguyện Khi Bị Quân Thù Phá Hoại Xứ Sở
Giáo huấn ca của A-sáp
1 Ðức Chúa Trời ôi, sao Ngài nỡ bỏ chúng con mãi thế này?
Sao khói thịnh nộ của Ngài vẫn còn bốc lên nghịch lại đàn chiên của đồng cỏ Ngài?
2 Xin nhớ lại con dân Ngài, những kẻ Ngài đã mua chuộc từ thời xa xưa, tức chi tộc Ngài đã chuộc để làm cơ nghiệp;
Xin nhớ lại Núi Si-ôn, nơi Ngài đã ngự.
3 Cầu xin Ngài đặt bước đến những nơi đang đổ nát triền miên;
Trong đền thánh Ngài quân thù đã phá tan mọi vật.
4 Những kẻ chống nghịch Ngài đã la hét om sòm giữa thánh điện tôn nghiêm;
Chúng đã giương cờ chúng lên làm biểu kỳ giữa nơi tôn thánh.
5 Nơi cửa đền thờ chúng đã nhấc rìu lên chặt phá thản nhiên,
Như thể chúng đốn gỗ trong rừng.
6 Bây giờ tất cả công trình chạm trổ đã bị chúng dùng búa rìu đập phá.
7 Chúng đã đốt đền thánh Ngài thành tro bụi;
Chúng đã làm ô uế nơi biệt riêng ra thánh cho danh Ngài ngự.
8 Chúng tự nhủ rằng, “Chúng ta phải tận diệt chúng.”
Chúng đã thiêu rụi mọi nơi thờ phượng Ðức Chúa Trời trong xứ.
9 Chúng con chẳng còn quốc kỳ[a] của mình nữa;
Chúng con cũng không còn vị tiên tri nào nữa;
Trong vòng chúng con, không ai biết họa này sẽ kéo dài đến bao lâu.
10 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài cứ để cho quân thù của chúng con phỉ báng Ngài đến bao lâu nữa?
Chẳng lẽ quân thù của chúng con cứ xúc phạm đến danh Ngài đến đời đời sao?
11 Sao Ngài cứ khoanh tay, nhất là cánh tay phải Ngài, như vậy?
Xin Ngài vung tay ra và tiêu diệt chúng đi.
12 Dù thế nào thì từ xưa đến nay Ðức Chúa Trời vẫn là Vua của con;
Ngài đã thực hiện ơn cứu rỗi khắp hoàn cầu.
13 Ngài đã dùng quyền năng Ngài rẽ nước đại dương ra;
Ngài đã đập vỡ đầu các thủy quái[b] trong lòng biển.
14 Ngài đã đập nát các đầu con quái vật;[c]
Ngài đã biến chúng thành mồi cho các dã thú ở đồng hoang.
15 Ngài đã vạch đất nứt ra để các suối và các khe tuôn nước;
Ngài đã khiến dòng sông lai láng phải cạn khô.
16 Ban ngày là của Ngài, ban đêm cũng của Ngài;
Ngài đã sắp đặt các tinh tú và mặt trời vào vị trí.
17 Ngài đã định sẵn giới hạn của mặt đất;
Ngài đã lập nên mùa hạ và mùa đông.
18 Chúa ôi, xin nhớ lại thể nào quân thù đã phỉ báng Ngài;
Quả là một dân điên dại dám xúc phạm đến danh Ngài.
19 Xin đừng phó mạng chim bồ câu của Ngài cho bầy dã thú;
Xin đừng quên con dân Ngài đang sống cơ cực triền miên.
20 Xin nhớ lại giao ước Ngài đã lập,
Vì những nơi tối tăm trên đất đang xảy ra vô số bạo hành.
21 Nguyện những người bị áp bức sẽ không bỏ đi trong ô nhục;
Nguyện kẻ khó nghèo và khốn khổ sẽ ca ngợi danh Ngài.
22 Ðức Chúa Trời ôi, xin trỗi dậy và binh vực duyên cớ của Ngài;
Xin nhớ lại thể nào những kẻ điên rồ đã phỉ báng Ngài suốt ngày.
23 Xin đừng quên giọng điệu của những kẻ thù nghịch Ngài;
Chúng cứ liên tục gào la chống lại Ngài càng lúc càng hăng.
Ða-vít Khảy Ðàn cho Vua Sau-lơ
14 Bấy giờ Thần của Chúa rời khỏi Sau-lơ, và một ác thần từ Chúa đến quấy phá ông. 15 Bầy tôi của Sau-lơ nói với ông, “Chắc hẳn là một ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá ngài. 16 Xin chúa của chúng tôi truyền cho bầy tôi của ngài đang ở trước mặt ngài tìm một người có tài khảy đàn,[a] để mỗi khi ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá ngài, thì người ấy sẽ khảy đàn, và ngài sẽ cảm thấy thư giãn tâm thần.”
17 Vậy Sau-lơ nói với bầy tôi của ông, “Hãy đi, tìm cho ta một người khảy đàn hay, rồi đem người ấy về đây cho ta.”
18 Một trong các cận thần của ông trả lời và nói, “Thưa, hạ thần thấy một con trai của Giê-se người Bết-lê-hem rất có tài khảy đàn. Cậu ấy là một dũng sĩ can trường, một tay chiến sĩ, một người ăn nói khôn ngoan, mặt mày tuấn tú, và được Chúa ở cùng.”
19 Vì thế Sau-lơ sai người đến gặp Giê-se và nói, “Hãy cho Ða-vít con trai ngươi, đứa chăn giữ đàn chiên, đến phục vụ ta.”
20 Giê-se bèn bắt một con lừa, chất lên lưng nó một bao bánh và một bầu da rượu. Ông cũng bắt một con dê tơ, rồi sai Ða-vít con trai ông dẫn chúng đến biếu Sau-lơ. 21 Vậy Ða-vít đến trình diện Sau-lơ và đứng hầu trước mặt ông. Ông rất thương mến chàng, và chàng trở thành người mang binh khí cho ông. 22 Sau đó Sau-lơ sai người đến nói với Giê-se, “Ngươi hãy để Ða-vít đứng hầu trước mặt ta, vì nó rất được lòng ta.” 23 Vậy mỗi khi ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá Sau-lơ, Ða-vít liền lấy cây hạc cầm khảy lên. Nghe tiếng đàn ấy, Sau-lơ tỉnh táo trở lại, bình phục, và ác thần lìa khỏi ông.
Một Ngàn Năm Phước Hạnh
20 Kế đó tôi thấy một vị thiên sứ từ trời xuống, có chìa khóa của vực thẳm và một dây xiềng rất lớn trong tay. 2 Vị thiên sứ ấy bắt Con Rồng, tức con rắn thời xưa, là Ác Quỷ và Sa-tan, và xiềng nó lại một ngàn năm. 3 Vị thiên sứ ấy quăng nó vào vực thẳm, khóa miệng vực thẳm lại, và đóng ấn lên trên, để nó không thể lừa dối các dân nữa, cho đến khi một ngàn năm đã mãn. Sau đó nó cần được thả ra ít lâu.
4 Kế đó tôi thấy các ngai và những người ngồi trên các ngai, và họ được ban cho quyền xét xử. Ðoạn tôi thấy linh hồn của những người bị chém đầu vì đã làm chứng cho Ðức Chúa Jesus và cho lời của Ðức Chúa Trời, và những người không thờ phượng Con Thú và hình tượng nó, và không nhận dấu của nó trên trán hoặc trên tay mình. Những người ấy được sống lại và trị vì với Ðấng Christ một ngàn năm. 5 Còn những người khác thì không sống lại cho đến khi một ngàn năm đã mãn. Ðây là đợt sống lại thứ nhất.
6 Phước thay và thánh thay cho những người được dự phần trong đợt sống lại thứ nhất. Sự chết thứ hai không có quyền trên họ, nhưng họ sẽ làm tư tế của Ðức Chúa Trời và của Ðấng Christ, và họ sẽ trị vì với Ngài một ngàn năm.
Copyright © 2011 by Bau Dang