Revised Common Lectionary (Complementary)
7 Hãy im lặng trước mặt Chúa Hằng Hữu!
Vì ngày của Chúa đến gần.
Chúa đã chuẩn bị một cuộc hiến tế.
Ngài đã biệt riêng ra thánh những người khách của Ngài.
12 Khi ấy Ta sẽ dùng lồng đèn để lục soát Giê-ru-sa-lem;
Ta sẽ phạt những kẻ tự mãn, những kẻ thản nhiên trước sự băng hoại xã hội,[a]
Những kẻ nói trong lòng, ‘Chúa sẽ không ban phước hoặc giáng họa cho ai.’
13 Vì thế các tài sản của chúng sẽ bị cướp đi, nhà cửa của chúng sẽ ra hoang phế;
Chúng xây nhà nhưng sẽ không được ở trong đó;
Chúng trồng vườn nho nhưng sẽ không được uống rượu của vườn nho.”
Ngày Lớn của CHÚA
14 Ngày lớn của Chúa đã gần,
Gần lắm rồi và ngày ấy đến nhanh chóng.
Những tiếng kêu gào trong ngày của Chúa thật thê thảm,
Những chiến sĩ dũng mãnh cũng phải khóc to trong ngày ấy.
15 Ngày ấy là ngày của thịnh nộ,
Ngày của khốn quẫn và bi thương,
Ngày của hủy diệt và điêu tàn,
Ngày của tối tăm và mù mịt,
Ngày của âm u và đen tối.
16 Ngày của tiếng kèn trận và tiếng hò hét xung phong vào các thành kiên cố, và vào những tháp cao ở các góc thành.
17 “Ta sẽ đem cảnh khốn quẫn đến cho dân trong thành,
Chúng sẽ bước đi như những người mù,
Vì chúng đã phạm tội chống lại Chúa,
Máu của chúng sẽ đổ ra như bụi,
Thân thể chúng sẽ rữa nát như phân.”
18 Bạc hoặc vàng của chúng đều không thể cứu chúng trong ngày thịnh nộ của Chúa.
Trong lửa giận của Ngài, cả xứ sẽ bị thiêu rụi;
Thật vậy Ngài sẽ tuyệt diệt đồng loạt cách khủng khiếp mọi kẻ sống trong xứ.
TẬP THỨ TƯ
(Bài 90-106)
Ðức Chúa Trời Luôn Hằng Hữu Còn Nhân Loại Chỉ Tạm Thời
Bài cầu nguyện của Môi-se, người của Ðức Chúa Trời
1 Lạy Chúa, Ngài là nơi cư trú của chúng con trải qua mọi thế hệ.
2 Trước khi núi non thành hình,
Trước khi Ngài tạo thành trái đất và thế gian,
Từ vô cực quá khứ đến vô cực tương lai Ngài là Ðức Chúa Trời.
3 Ngài làm cho loài người trở về cát bụi và phán rằng,
“Hỡi con cái loài người, hãy trở về.”
4 Vì một ngàn năm trước mắt Ngài tựa như ngày hôm qua, đã qua rồi,
Hoặc như một canh đêm.
5 Ngài làm cho đời người trôi nhanh như dòng nước lũ,
Thoáng qua như một giấc ngủ.
Ðời người như cỏ mọc ban mai,
6 Sáng sớm chúng mọc lên và xanh tươi,
Chiều lại chúng héo khô và tàn tạ.
7 Thật vậy đời sống chúng con chóng tàn vì cơn giận của Ngài.
Chúng con kinh hãi vì cơn thịnh nộ của Ngài.
8 Ngài đã để những tội lỗi chúng con trước mặt Ngài,
Các tội bí mật chúng con trong ánh sáng của thánh nhan Ngài.
9 Những ngày chúng con qua đi dưới cơn giận của Ngài;
Những năm chúng con kết thúc như một tiếng thở dài.
10 Tuổi tác chúng con đến được bảy mươi,
Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi,
Nhưng niềm kiêu hãnh của chúng chẳng qua là lao khổ và buồn thảm;
Vì đời sống chóng qua, rồi chúng con bay mất đi.
11 Ai biết được sức mạnh của cơn giận Ngài?
Ngài càng nổi cơn thịnh nộ, thì chúng con càng khiếp sợ Ngài.
12 Xin dạy chúng con biết đếm số ngày chúng con,
Để chúng con được lòng khôn ngoan.
Tỉnh Thức Chờ Ngày Chúa Tái Lâm
5 Thưa anh chị em, về thời kỳ và thời điểm thì tôi không cần viết cho anh chị em, 2 vì chính anh chị em đã biết rõ rằng ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm đến viếng trong ban đêm vậy. 3 Khi người ta nói, “Hòa Bình và An Ninh,” thì tai họa sẽ thình lình vụt đến, như cơn đau quặn thắt của người phụ nữ sắp sinh, và họ sẽ không thoát được.
4 Nhưng thưa anh chị em, anh chị em không ở trong bóng tối, đến nỗi ngày ấy bất ngờ xảy đến với anh chị em như kẻ trộm ra tay được, 5 vì tất cả anh chị em là con của ánh sáng và con của ban ngày. Chúng ta không phải là con của ban đêm hoặc của bóng tối. 6 Vậy chúng ta đừng ngủ mê như những người khác, nhưng hãy tỉnh thức và tỉnh táo. 7 Vì ai ngủ thì ngủ ban đêm, và ai say thì say ban đêm. 8 Nhưng chúng ta thuộc về ban ngày, nên hãy tỉnh táo, mặc áo giáp của đức tin và tình yêu, đội mũ an toàn của hy vọng hưởng ơn cứu rỗi. 9 Vì Ðức Chúa Trời không định cho chúng ta phải chịu cơn thịnh nộ, nhưng để được hưởng ơn cứu rỗi, qua Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, 10 Ðấng đã chết vì chúng ta, để bất cứ thức hay ngủ, chúng ta đều sống với Ngài. 11 Vậy anh chị em hãy khuyến khích nhau và xây dựng nhau, như anh chị em vẫn thường làm.
Ngụ Ngôn về Ba Ðầy Tớ và Các Ta-lâng
(Lu 19:11-27)
14 “Vương quốc thiên đàng giống như người kia sắp đi xa. Ông gọi các đầy tớ của ông đến và giao của cải ông cho họ. 15 Ông giao cho người này năm ta-lâng, người kia hai ta-lâng, và người nọ một ta-lâng, tùy theo khả năng mỗi người, rồi ông vội vã lên đường. 16 Người nhận năm ta-lâng đi kinh doanh, và làm lợi thêm năm ta-lâng. 17 Tương tự người nhận hai ta-lâng cũng làm lợi thêm hai ta-lâng. 18 Nhưng người nhận một ta-lâng đi đào một lỗ dưới đất, và chôn số tiền của chủ.
19 Sau một thời gian khá lâu, chủ các đầy tớ ấy trở về và tính sổ với họ. 20 Bấy giờ người nhận năm ta-lâng đến, mang theo năm ta-lâng nữa, và nói, ‘Thưa chủ, chủ đã giao cho tôi năm ta-lâng; xin chủ xem đây, tôi đã làm lợi năm ta-lâng nữa.’
21 Chủ nói với ông, ‘Khá lắm, đầy tớ tốt và trung tín. Ông đã trung tín trong việc nhỏ, tôi sẽ giao cho ông quản lý nhiều việc hơn. Hãy vào hưởng niềm vui của chủ mình.’
22 Người nhận hai ta-lâng cũng bước đến và nói, ‘Thưa chủ, chủ đã giao cho tôi hai ta-lâng; xin chủ xem đây, tôi đã làm lợi hai ta-lâng nữa.’
23 Chủ nói với ông, ‘Khá lắm, đầy tớ tốt và trung tín. Ông đã trung tín trong việc nhỏ, tôi sẽ giao cho ông quản lý nhiều việc hơn. Hãy vào hưởng niềm vui của chủ mình.’
24 Kế đó người nhận một ta-lâng cũng đến và nói, ‘Thưa chủ, tôi biết chủ là người nghiêm nhặt, gặt trong chỗ không gieo, khèo trong chỗ không vãi, 25 nên tôi sợ và đi chôn ta-lâng của chủ dưới đất. Này, của chủ đây, tôi trả lại chủ.’
26 Nhưng chủ đáp, ‘Hỡi đầy tớ gian tà và biếng nhác kia, ngươi biết ta gặt trong chỗ không gieo và khèo trong chỗ không vãi phải không? 27 Thế thì ngươi phải đem số tiền của ta gởi vào ngân hàng, để khi ta trở về, ta sẽ nhận được cả vốn lẫn lời chứ. 28 Vậy hãy lấy ta-lâng của nó và cho người có mười ta-lâng. 29 Vì ai có sẽ được cho thêm để sẽ có dư dật, nhưng ai không có thì ngay cả những gì người ấy đang có cũng sẽ bị lấy đi. 30 Còn tên đầy tớ vô ích đó, hãy quăng nó ra nơi tối tăm, nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng.’”
Copyright © 2011 by Bau Dang