Revised Common Lectionary (Complementary)
10 Khi Ðức Chúa Trời thấy những việc họ làm; họ quay bỏ đường lối xấu xa gian ác của họ, Ðức Chúa Trời động lòng thương xót và đổi ý, Ngài không giáng họa trên họ như Ngài đã phán.
Giô-na Giận CHÚA
4 Bấy giờ Giô-na rất bất mãn, và ông rất giận. 2 Ông cầu nguyện với Chúa rằng, “Lạy Chúa, đây chẳng phải là điều con đã nói trước khi con còn ở trong nước của con sao? Ðó là lý do tại sao con đã vội vàng bỏ trốn qua Tạt-si, vì con biết Ngài là Ðức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận, và giàu tình thương. Ngài là Ðấng hay đổi ý về việc giáng họa. 3 Vì vậy bây giờ, Chúa ôi, xin Ngài cất lấy mạng sống con, vì đối với con chết còn hơn sống!”
4 Chúa phán với ông, “Ngươi giận có nên không?”
5 Sau đó Giô-na đi ra khỏi thành và ngồi ở một nơi, về hướng đông của thành. Tại đó ông cất cho ông một cái chòi, rồi vào ngồi dưới bóng mát của chòi ấy, để chờ xem điều gì sẽ xảy đến cho thành.
6 Khi ấy Chúa đã chuẩn bị sẵn một dây dưa, khiến nó bò lên chòi, phía trên đầu Giô-na, để làm bóng mát che đầu ông, giúp ông đỡ vất vả vì nắng nóng. Giô-na rất hài lòng về dây dưa ấy. 7 Nhưng hôm sau, khi vừa mới hừng đông, Ðức Chúa Trời đã chuẩn bị sẵn một con sâu, khiến nó đến cắn đứt dây dưa, làm dây dưa ấy héo đi. 8 Ðến khi mặt trời lên cao, Ðức Chúa Trời lại chuẩn bị sẵn một cơn gió nóng từ hướng đông thổi tới, đồng thời mặt trời giọi xuống trên đầu Giô-na khiến ông gần ngất xỉu. Ông cầu nguyện xin chết rằng, “Con thà chết còn hơn sống!”
9 Bấy giờ Ðức Chúa Trời phán với ông, “Ngươi nổi giận vì cớ dây dưa ấy có đúng không?”
Ông đáp, “Con tức muốn chết được.”
10 Chúa phán, “Ngươi tiếc một dây dưa mà ngươi không hề khó nhọc vì nó và cũng chẳng làm nó lớn lên; mới đêm nào nó mọc lên, và một đêm kia nó đã chết. 11 Còn Ta, chẳng lẽ Ta không tiếc Ni-ni-ve, một thành lớn có hơn một trăm hai mươi ngàn người không biết phân biệt phải trái[a] và rất nhiều súc vật trong đó hay sao?”
1 Ôi Vua, Ðức Chúa Trời của con, con tôn ngợi Ngài;
Con sẽ chúc tụng danh Ngài đời đời vô cùng.
2 Mỗi ngày con sẽ chúc tụng Ngài;
Con sẽ ca ngợi danh Ngài đời đời vô cùng.
3 Chúa thật vĩ đại và rất đáng ca ngợi;
Sự vĩ đại Ngài không sao dò thấu được.
4 Thế hệ này ca ngợi công việc của Ngài cho thế hệ kia;
Họ sẽ rao truyền các việc quyền năng của Ngài.
5 Con sẽ ca ngợi sự vinh hiển huy hoàng của uy nghi Ngài;
Con sẽ rao ra các việc diệu kỳ của Ngài.
6 Rồi người ta sẽ nói đến các việc kinh hoàng của quyền năng Ngài;
Và con sẽ mãi cao rao sự vĩ đại của Ngài.
7 Họ sẽ hăm hở thuật lại những kinh nghiệm về lòng tốt vô biên của Ngài,
Và lớn tiếng hoan ca đức công chính của Ngài.
8 Chúa thật khoan dung độ lượng và giàu lòng thương xót,
Chậm nóng giận và đầy dẫy tình thương.
21 Vì đối với tôi, sống là Ðấng Christ, và chết là lợi. 22 Nhưng nếu tôi được tiếp tục sống trong thân xác, có nghĩa là tôi sẽ làm việc sao cho có kết quả, tôi thật không biết phải chọn điều nào. 23 Tôi đang bị giằng co giữa hai điều: một đàng, tôi muốn được ra đi để ở với Ðấng Christ, đó là điều tốt hơn cho tôi; 24 một đàng khác, tôi được tiếp tục ở lại trong thân xác nầy, đó là điều cần hơn cho anh chị em. 25 Vì có niềm tin quả quyết về điều thứ hai nầy, tôi biết rằng tôi sẽ còn ở lại và sẽ tiếp tục sống với tất cả anh chị em để giúp anh chị em tăng trưởng và vui vẻ trong đức tin. 26 Như thế, khi tôi trở lại thăm anh chị em, thì vì cớ tôi, anh chị em có thể hãnh diện nhiều hơn trong Ðức Chúa Jesus Christ.
Chiến Ðấu cho Ðức Tin
27 Tôi chỉ mong anh chị em sống xứng đáng với Tin Mừng của Ðấng Christ, để hoặc đến thăm anh chị em, hoặc vắng mặt, tôi có thể nghe tin về anh chị em rằng anh chị em đang đứng vững, cùng một tinh thần, cùng một chí hướng, chiến đấu bên nhau cho đức tin của Tin Mừng, 28 và không sợ những kẻ chống đối anh chị em bất cứ điều gì. Đây là dấu hiệu của sự hủy diệt sẽ đến với họ, còn anh chị em sẽ được cứu, và đó cũng là điều đến từ Ðức Chúa Trời, 29 vì Ðức Chúa Trời không những đã ban cho anh chị em đặc ân tin Ðấng Christ, nhưng cũng chịu khổ vì Ngài nữa, 30 tức tham dự cùng một cuộc chiến mà anh chị em đã thấy tôi đương đầu trước kia, và nay vẫn còn nghe tôi đang tiếp tục.
Các Công Nhân Vườn Nho
20 “Vương quốc thiên đàng giống như một điền chủ kia sáng sớm đi ra mướn các công nhân làm việc trong vườn nho mình. 2 Sau khi thỏa thuận với họ tiền công một đơ-na-ri một ngày, chủ sai họ vào làm việc trong vườn nho mình. 3 Khoảng chín giờ sáng,[a] chủ trở ra và thấy một số người khác đang đứng không ngoài chợ. 4 Chủ bảo họ, ‘Anh em hãy vào làm việc trong vườn nho của tôi. Tôi sẽ trả tiền công phải chăng cho.’ Vậy họ đi làm. 5 Ðến mười hai giờ trưa,[b] rồi ba giờ chiều,[c] chủ lại đi ra và làm y như vậy. 6 Vào khoảng năm giờ chiều,[d] chủ đi ra và thấy một số người khác đang đứng không ở đó. Chủ hỏi họ, ‘Tại sao các anh đứng không ở đây cả ngày như thế?’
7 Họ trả lời ông, ‘Bởi vì không ai mướn chúng tôi.’
Chủ nói với họ, ‘Vậy các anh cũng hãy vào làm việc trong vườn nho của tôi.’
8 Ðến chiều tối, chủ bảo người quản gia của ông, ‘Ông hãy gọi các công nhân vào và trả tiền công cho họ, bắt đầu với những người cuối, rồi trả dần đến những người đầu.’
9 Những người được mướn vào làm lúc năm giờ chiều đến và lãnh mỗi người một đơ-na-ri. 10 Ðến phiên những người được mướn đầu tiên, họ tưởng họ sẽ được lãnh nhiều hơn, nhưng ai nấy cũng chỉ nhận một đơ-na-ri. 11 Khi nhận tiền, họ cằn nhằn chủ điền, 12 ‘Mấy người cuối cùng này chỉ làm một giờ mà cũng được trả tiền công bằng chúng tôi, những người đã làm việc nặng nhọc dưới nắng nóng suốt ngày.’
13 Nhưng chủ trả lời với một người của họ, ‘Bạn ơi, tôi không đối xử tệ với bạn đâu. Có phải bạn đã đồng ý với tôi về tiền công một đơ-na-ri một ngày không? 14 Vậy bạn hãy cầm lấy phần của bạn và đi về. Còn tôi, tôi muốn trả tiền công cho những người vào làm sau cùng bằng tiền công của bạn. 15 Chẳng lẽ tôi không có quyền sử dụng của cải tôi theo ý tôi muốn sao? Hay bạn ganh tức vì tôi rộng rãi chăng?’
16 Những người đầu sẽ thành cuối, và những người cuối sẽ thành đầu là như vậy.”[e]
Copyright © 2011 by Bau Dang