Revised Common Lectionary (Complementary)
7 Vì cớ Ngài con bị người ta mắng nhiếc;
Mặt con chẳng còn thể diện gì nữa.
8 Con đã trở thành kẻ xa lạ đối với anh chị em[a] con,
Thành người ngoại tộc đối với các con cái[b] của mẹ con;
9 Vì lòng nhiệt thành về nhà Ngài đã thiêu đốt con,
Những lời sỉ nhục của những kẻ sỉ nhục Ngài đã đổ trên con.
10 Khi con kiêng ăn và than khóc,
Con trở thành đối tượng cho người ta mắng nhiếc.
11 Khi con mặc bao gai,
Con trở thành đề tài giễu cợt cho người ta.
12 Những viên chức ngồi ở cổng thành chế giễu con;
Contrở thành câu hát cho những kẻ say sưa châm biếm.
13 Nhưng phần con, Chúa ôi, con vẫn cầu nguyện với Ngài;
Ðức Chúa Trời ôi, để trong lúc Ngài gia ân ban phước,
Theo tình thương lớn lao của Ngài,
Ngài đáp lời con bằng chân lý cứu rỗi của Ngài.
14 Xin cứu con khỏi chốn bùn lầy;
Xin đừng để con bị lún chìm xuống nữa;
Xin giải cứu con khỏi những kẻ ghét con,
Và khỏi những vùng nước sâu.
15 Xin đừng để dòng cuồng lưu cuốn hút lấy con;
Xin đừng để vực sâu nuốt chửng con;
Và xin đừng để vực thẳm khép miệng lại trên con.
16 Xin nhậm lời con, Chúa ôi, vì tình yêu của Ngài thật tuyệt vời;
Xin quay lại với con theo ơn thương xót lớn lao của Ngài.
17 Xin đừng ẩn mặt Ngài đối với tôi tớ Ngài;
Xin mau đáp lời cầu nguyện của con vì con đang gặp hoạn nạn.
18 Xin đến gần linh hồn con và cứu con;
Xin giải cứu con vì những kẻ thù của con.
Sự Ương Ngạnh và Thờ Thần Tượng
12 Nhưng chúng nói, “Ðừng có mơ! Chúng tôi cứ làm theo các ý định của chúng tôi. Mỗi người trong chúng tôi sẽ làm theo điều lòng mình muốn, bất kể điều ấy có xấu xa thế nào.”
13 Vì thế Chúa phán thế này:
“Hãy hỏi giữa các quốc gia,
Xem ai đã nghe một việc như thế chăng?
Kìa trinh nữ I-sơ-ra-ên đã làm một việc cực kỳ xấu xa khủng khiếp.
14 Tuyết ở Li-băng có bao giờ tan chảy hết trên các sườn núi đá chăng?
Hay các dòng nước mát trên ngàn lại ngưng chảy và cạn khô chăng?
15 Thế mà dân Ta đã quên Ta,
Chúng đã dâng hương cầu khấn các thần tượng hư không,
Nên chúng đã vấp ngã trong các đường lối chúng;
Vì chúng đã bỏ những đường xưa chính lộ,
Mà tẻ bước theo những đường hẻm lạc lầm.
16 Chúng đã làm cho đất nước của chúng ra hoang tàn đáng sợ,
Thành một cớ cười chê bị phỉ nhổ muôn đời.
Ai đi qua đó cũng lấy làm rởn ốc;
Họ lắc đầu và nguyền rủa chẳng tiếc lời.
17 Như ngọn gió từ hướng đông thổi tới,
Ta sẽ phân tán chúng ra giữa các quân thù.
Trong ngày chúng gặp phải khó khăn hoạn nạn,
Ta sẽ quay lưng đi, và chúng chẳng thấy mặt Ta.”
Ðức Chúa Jesus Hạ Mình Ðể Cứu Chúng Ta
5 Vì Ngài không đặt thế giới sẽ đến, mà chúng ta đang nói đây, dưới quyền các thiên sứ. 6 Nhưng có người đã làm chứng ở đâu đó rằng,
“Con người là gì mà Ngài nhớ đến nó?
Con của loài người là chi mà Ngài quan tâm đến nó?
7 Ngài đã làm cho Người thấp hơn các thiên sứ một ít;
Ngài đội cho Người vinh hiển và tôn trọng.[a]
8 Ngài khiến muôn vật phục dưới chân Người.”
Khi bắt muôn vật phục dưới Người, Ngài không chừa một vật nào không phục dưới Người, mặc dù hiện nay, chúng ta chưa thấy mọi vật đều phục dưới Người. 9 Ngược lại chúng ta thấy Ðức Chúa Jesus đã bị làm thấp hơn các thiên sứ một ít, nay được đội mão miện chiến thắng với vinh hiển và tôn trọng vì Ngài đã chịu đau đớn của sự chết, để bởi ân sủng của Ðức Chúa Trời, Ngài có thể nếm trải sự chết vì mọi người.
Copyright © 2011 by Bau Dang