Revised Common Lectionary (Complementary)
Lời kêu ca buồn thảm
Bài ca ngợi của con cháu Cô-rê soạn cho nhạc trưởng. Lời cầu nguyện xin CHÚA chữa bệnh. Theo giọng Ma-ha-lát Lê-an-nốt. Thể mạch-kinh của Hê-man người Ếch-ra-hít.
88 Chúa ôi, Ngài là Thượng Đế, Đấng cứu tôi.
Cả ngày lẫn đêm, tôi kêu cầu cùng Chúa.
2 Xin hãy nghe lời khẩn nguyện tôi,
lắng nghe tiếng kêu xin của tôi.
3 Đời tôi đầy khốn khổ, tôi hầu như sắp chết.
4 Người ta nghĩ rằng tôi đang đi xuống mồ.
Tôi như người kiệt sức.
5 Tôi bị bỏ mặc cho chết,
như xác nằm trong mồ,
như những kẻ mà Ngài không nhớ tới nữa,
hoàn toàn bị cách xa quyền năng Chúa.
6 Chúa đã đặt tôi trong mồ sâu tăm tối của sự chết.
7 Cơn giận Ngài nổi phừng cùng tôi;
các lượn sóng Chúa bao trùm tôi. Xê-la
8 Chúa đã làm cho bạn hữu tôi xa lánh tôi,
khiến họ ghét tôi.
Tôi bị mắc kẹt không thoát được.
9 Mắt tôi lòa vì than khóc.
Chúa ôi, tôi cầu nguyện cùng Chúa mỗi ngày.
Tôi giơ tay lên cầu nguyện cùng Chúa.
10 Ngài có tỏ phép lạ cho người chết không?
Họ có sống dậy để ca ngợi Ngài không? Xê-la
11 Tình yêu Ngài có được rao truyền nơi huyệt mả không?
Sự thành tín Ngài có được rao giảng nơi cõi chết [a] không?
12 Phép lạ Ngài có được biết đến trong mồ mả đen tối không?
Sự nhân từ Ngài có được biết đến nơi đất lãng quên không?
13 Nhưng Chúa ôi, tôi đã kêu cứu cùng Ngài;
mỗi sáng tôi cầu nguyện với Ngài.
14 Lạy Chúa, sao Ngài lìa bỏ tôi?
Sao Ngài ẩn mặt cùng tôi?
15 Tôi yếu ớt và hấp hối từ khi còn trẻ.
Tôi gánh chịu sự kinh khiếp của Ngài,
tôi hoàn toàn kiệt quệ.
16 Ngài đã nổi giận cùng tôi,
cơn kinh khiếp của Chúa tàn hại tôi.
17 Chúng vây tôi hằng ngày như nước lụt.
Chúng đến quanh tôi.
18 Ngài đã lấy người thân và bạn bè tôi đi.
Tôi phải làm bạn với bóng tối.
Bệnh của vua Ê-xê-chia
20 Lúc đó vua Ê-xê-chia lâm bệnh nặng gần chết. Nhà tiên tri Ê-sai, con A-mốt đến thăm và bảo, “CHÚA phán như sau: Hãy sắp xếp mọi việc vì ngươi sẽ không sống được đâu mà sẽ qua đời.”
2 Ê-xê-chia xoay mặt vào vách và cầu nguyện cùng CHÚA, 3 “CHÚA ôi, xin nhớ rằng tôi đã luôn luôn vâng lời Ngài. Tôi đã hoàn toàn hiến mình cho Ngài và làm điều phải trước mặt Ngài.” Rồi Ê-xê-chia khóc thảm thiết.
4 Khi Ê-sai vừa ra khỏi sân giữa của cung vua thì CHÚA bảo ông: 5 “Hãy đi trở lại nói với Ê-xê-chia, lãnh tụ dân ta rằng: ‘CHÚA là Thượng Đế của Đa-vít, tổ tiên ngươi phán như sau: Ta đã nghe lời cầu nguyện ngươi và đã thấy nước mắt ngươi, ta sẽ chữa lành ngươi. Ba ngày nữa ngươi sẽ đi lên đền thờ CHÚA. 6 Ta cũng sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa. Ta sẽ giải cứu ngươi và thành nầy khỏi tay vua A-xy-ri; ta sẽ bảo vệ thành nầy vì ta và vì Đa-vít, tôi tớ ta.’”
7 Rồi Ê-sai bảo, “Hãy làm chất dẻo bằng trái vả.”
Vậy họ làm và đắp lên mụt nhọt của Ê-xê-chia thì vua lành.
8 Ê-xê-chia liền hỏi Ê-sai, “Sẽ có dấu hiệu gì cho thấy CHÚA sẽ chữa lành cho tôi và tôi sẽ đi lên đền thờ CHÚA vào ngày thứ ba không?”
9 Ê-sai nói “CHÚA sẽ thực hiện điều Ngài phán. Đây là dấu hiệu CHÚA tỏ cho vua: Vua muốn bóng mặt trời đi quá mười nấc hay lui lại mười nấc?” [a]
10 Ê-xê-chia đáp, “Làm cho bóng mặt trời đi quá mười nấc thì không khó gì. Hãy làm cho nó lui lại mười nấc.”
11 Nhà tiên tri Ê-sai cầu nguyện cùng CHÚA thì Ngài khiến bóng lui lại mười nấc mà nó đã đi quá trên bậc thang mà A-cha đã xây.
Chúa Giê-xu chữa lành một cậu bé mắc bệnh(A)
14 Khi Ngài trở lại với các môn đệ kia, thì thấy một đám đông vây quanh và các giáo sư luật đang tranh luận với họ. 15 Vừa thấy Chúa Giê-xu, đám đông vô cùng ngạc nhiên, nên chạy lại để chào mừng Ngài.
16 Chúa Giê-xu hỏi, “Các ông tranh luận với họ về việc gì thế?”
17 Một người đáp, “Thưa thầy, tôi mang con tôi đến cho thầy. Nó bị quỉ ám khiến nó không nói được. 18 Khi quỉ hành thì vật nó té xuống đất. Rồi nó sùi bọt mép, nghiến răng, người cứng đơ lại. Tôi đã xin các môn đệ thầy đuổi quỉ ra mà họ không làm được.”
19 Chúa Giê-xu đáp, “Nầy thế hệ vô tín, ta phải ở với các ông trong bao lâu nữa? Ta phải chịu đựng các ông trong bao lâu nữa? Mang nó đến đây cho ta.”
20 Họ mang cậu bé đến. Vừa khi thấy Ngài, quỉ vật cậu bé khiến nó té lăn nhào xuống đất, miệng sùi bọt mép.
21 Chúa Giê-xu hỏi người cha, “Nó bị thế nầy bao lâu rồi?”
Người cha thưa, “Từ khi nó còn nhỏ. 22 Nhiều lúc quỉ xô nó vào lửa hoặc xuống nước để giết nó. Nếu thầy có thể làm được gì cho nó, xin thầy thương mà cứu giúp chúng tôi.”
23 Chúa Giê-xu bảo người cha, “Ông nói, ‘Nếu thầy có thể!’ Người nào tin thì việc gì cũng có thể được.”
24 Lập tức người cha kêu lên, “Tôi tin! Xin giúp tôi thắng lòng vô tín của tôi!”
25 Khi Chúa Giê-xu thấy đám đông đổ xô lại, Ngài liền quở ác quỉ, “Này, quỉ làm cho người không nghe và không nói được, ta bảo mầy phải ra khỏi cậu bé nầy, không được phép nhập vào nó nữa!”
26 Quỉ rú lên một tiếng, vật cậu bé xuống đất, rồi ra khỏi. Đứa bé nằm cứng đơ như người chết nên nhiều người bảo, “Nó chết rồi!” 27 Nhưng Chúa Giê-xu cầm tay đỡ nó đứng dậy.
28 Khi Chúa Giê-xu vào nhà, các môn đệ hỏi riêng Ngài, “Tại sao chúng con không đuổi được quỉ ấy?”
29 Ngài đáp, “Loại quỉ nầy phải cầu nguyện [a] mới đuổi được.”
© 2010 Bible League International