Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Complementary)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with thematically matched Old and New Testament readings.
Duration: 1245 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
Thánh Thi 107:1-3

Quyển 5

(Thi thiên 107-150)

Thượng Đế giải cứu khỏi nhiều gian nguy

107 Cảm tạ Chúa vì Ngài nhân từ.
    Tình yêu Ngài còn đời đời.
Hỡi những ai được Chúa cứu
    hãy ca ngợi như thế.
    Ngài đã giải cứu họ khỏi tay kẻ thù
và đã tập họp họ lại từ các quốc gia,
    từ Đông đến Tây, từ Bắc đến Nam [a].

Thánh Thi 107:23-32

23 Có kẻ dùng tàu biển buôn bán trên các đại dương.
24 Họ thấy những điều Chúa có thể làm,
    những phép lạ Ngài thực hiện trong biển sâu.
25 Chúa phán thì giông tố nổi lên,
    thổi sóng cuồn cuộn.
26 Tàu bè bị chòng chành,
    khi trồi lên cao chót vót,
    lúc sụp xuống nơi thẳm sâu.
    Trận bão dữ dội đến nỗi họ hết hi vọng.
27 Họ đi lảo đảo và ngã té như người say.
    Họ lúng túng không biết làm sao.
28 Trong cơn khốn khổ họ kêu la cùng Chúa,
    Ngài liền giải cứu họ khỏi nỗi hiểm nguy.
29 Ngài khiến bão lặng
    và dẹp yên các lượn sóng.
30 Họ vui mừng vì bão yên.
    Thượng Đế hướng dẫn họ đến bến mà họ muốn đi.
31 Họ phải cảm tạ Chúa về tình yêu
    và các phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
32 Họ phải ca ngợi sự cao cả Ngài trong hội các dân;
    họ phải ca ngợi Ngài trong buổi hội các bô lão.

Gióp 29:1-20

Gióp tiếp tục biện luận

29 Gióp tiếp tục lên tiếng:

“Tôi mơ ước về những tháng ngày trước đây,
    khi Thượng Đế trông nom tôi.
Ngọn đèn CHÚA chiếu trên đầu tôi,
    và ánh đèn Ngài soi đường khi tôi đi trong tăm tối.
Tôi mơ ước ngày tôi còn sung túc,
    khi tôi còn tận hưởng tình thân hữu với Thượng Đế
    cùng các phúc lành của Ngài cho gia đình tôi.
Lúc đó Đấng Toàn Năng vẫn còn ở với tôi,
    và con cái tôi sống chung quanh tôi.
Lối đi tôi còn dầm mỡ sữa,
    và đá phun dầu ô-liu thượng hạng [a] ra cho tôi.

Tôi đi đến cửa thành,
    ngồi nơi công viên cùng với các bô lão.
Khi các thanh niên thấy tôi liền tránh qua một bên,
    và người già đứng lên tỏ dấu tôn kính.
Những kẻ tai mắt thôi nói,
    và lấy tay che miệng.
10 Tiếng nói của các kẻ tai mắt ngưng bặt,
    như thể lưỡi họ bị kẹt nơi vòm họng.
11 Ai nghe đến tôi đều nói tốt về tôi,
    những kẻ thấy tôi đều ca ngợi tôi,
12 vì tôi cứu giúp kẻ nghèo đang kêu xin,
    và trẻ mồ côi không ai giúp đỡ.
13 Người hấp hối chúc phước cho tôi,
    tôi làm cho lòng người góa bụa hát mừng.
14 Tôi mặc lấy nếp sống phải lẽ như áo quần;
    và khoác sự công chính vào như áo dài và khăn vành.
15 Tôi là con mắt cho kẻ mù và chân cho kẻ què.
16 Tôi như cha của người túng quẫn,
    tôi giúp người lạ thắng kiện.
17 Tôi bẻ gãy nanh kẻ ác,
    và cướp tù nhân ra khỏi nanh vuốt chúng.

18 Tôi thầm nghĩ, ‘Tôi sẽ sống nhiều ngày như cát,
    và sẽ qua đời trong nhà mình.
19 Rễ của tôi ăn sâu xuống tới nước.
    Sương mai sẽ đọng trên cành suốt đêm.
20 Vinh dự sẽ luôn luôn đến với tôi,
    và tôi luôn có sức mạnh [b].’

Công Vụ Các Sứ đồ 20:1-16

Phao-lô ở Ma-xê-đoan và Hi-lạp

20 Lúc cuộc náo loạn đã chấm dứt, Phao-lô cho mời các tín hữu đến với mình. Sau khi khích lệ và từ giã họ, ông đi qua miền Ma-xê-đoan. Trên đường đi đến Ma-xê-đoan, Phao-lô dùng nhiều lời khích lệ các tín hữu ở những nơi ông ghé qua. Rồi ông lên đường sang Hi-lạp, ở đó ba tháng. Ông định đáp thuyền qua Xy-ri nhưng có mấy người Do-thái lập mưu hại ông, nên Phao-lô quyết định trở về Xy-ri qua ngả Ma-xê-đoan. Những người cùng đi với ông là Xô-ba-tơ, con By-ru, gốc thành Bê-rê, A-ri-tạc và Xê-cung-đu, gốc Tê-sa-lô-ni-ca; Gai-út, gốc thành Đẹt-bơ; Ti-mô-thê cùng Ti-chi-cơ và Trô-phi-mu, hai người thuộc vùng Tiểu Á. Mấy anh em ấy đi trước và chờ chúng tôi ở Trô-ách. Sau ngày lễ Bánh Không Men chúng tôi xuống thuyền đi từ hải cảng Phi-líp. Năm ngày sau chúng tôi gặp họ ở Trô-ách rồi ở lại đó bảy ngày.

Phao-lô viếng Trô-ách lần cuối

Vào ngày đầu tuần, [a] chúng tôi họp lại để bẻ bánh [b], rồi Phao-lô nói chuyện với cả nhóm. Ông dự định ra đi ngày hôm sau, nên Phao-lô nói chuyện cho đến nửa đêm. Chúng tôi họp ở một phòng trên lầu, đèn đuốc sáng trưng. Có một cậu thanh niên tên Yêu-tích đang ngồi trên cửa sổ. Lúc Phao-lô đang nói chuyện, thì Yêu-tích ngủ gục, nên từ lầu ba té bịch xuống đất. Khi người ta đỡ lên thì anh đã chết. 10 Phao-lô đi xuống gặp Yêu-tích, quì xuống và ôm choàng qua xác. Ông nói, “Đừng lo. Anh ta sống lại rồi.” 11 Xong Phao-lô trở lên lầu, bẻ bánh và ăn. Phao-lô nói chuyện với họ rất lâu, cho đến sáng sớm, rồi lên đường. 12 Người ta đưa cậu thanh niên ấy về nhà, thấy anh ta sống lại, nên mọi người cảm thấy được an ủi rất nhiều.

Chuyến đi từ Trô-ách đến Mỹ-lệ

13 Chúng tôi lên đường đi trước Phao-lô và đáp thuyền qua thành A-xốt, nơi Phao-lô sẽ cùng xuống thuyền đi chung với chúng tôi. Phao-lô định lộ trình như thế vì ông muốn đến A-xốt bằng đường bộ. 14 Lúc chúng tôi gặp Phao-lô ở đó, liền đón ông lên thuyền cùng đi qua My-ti-len. 15 Từ My-ti-len chúng tôi giương buồm đi, hôm sau đến một nơi gần Ki-ốt. Ngày sau chúng tôi đến Xa-mô và hôm sau nữa thì đến Mỹ-lệ. 16 Phao-lô đã định không ghé Ê-phê-sô vì ông không muốn ở lại vùng Tiểu Á quá lâu. Ông muốn đến Giê-ru-sa-lem gấp cho kịp ngày lễ Thất Tuần, nếu được.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

© 2010 Bible League International