Old/New Testament
Dân Ít-ra-en bị lưu đày
137 Chúng tôi ngồi bên các sông Ba-by-lôn và khóc khi tưởng nhớ đến Giê-ru-sa-lem.
2 Chúng tôi treo đờn cầm trên cây dương liễu gần đó.
3 Những kẻ bắt chúng tôi làm tù binh bảo chúng tôi hát;
Kẻ thù chúng tôi muốn nghe bài ca vui.
Chúng bảo,
“Hãy hát cho chúng ta nghe một bài về Giê-ru-sa-lem đi!”
4 Nhưng chúng tôi làm sao hát về Chúa được trong khi chúng tôi đang bị lưu đày ở nước người?
5 Giê-ru-sa-lem ơi, nếu ta quên ngươi,
nguyện tay phải ta mất khả năng đi.
6 Nếu ta không còn nhớ ngươi nữa
hay nếu ta không nghĩ đến ngươi như là niềm vui nhất của ta
thì nguyện lưỡi ta kẹt dính nơi vòm họng.
7 Lạy Chúa, xin hãy nhớ lại điều dân Ê-đôm làm trong ngày Giê-ru-sa-lem thất thủ.
Chúng bảo, “Hãy phá sập nó đi!
Hãy phá sập cho đến tận nền nó đi!”
8 Hỡi dân Ba-by-lôn,
các ngươi sẽ bị tiêu diệt.
Những kẻ báo trả các ngươi về điều các ngươi làm cho chúng ta sẽ vui mừng.
9 Chúng sẽ bắt con nhỏ các ngươi ném vào tảng đá.
Bài hát tạ ơn
Thi thiên của Đa-vít.
138 Lạy Chúa, tôi hết lòng cảm tạ Ngài;
Tôi sẽ hát ca ngợi Ngài trước mặt các thần.
2 Tôi sẽ cúi mình hướng về đền thờ Ngài,
và cảm tạ Chúa vì tình yêu và sự thành tín của Ngài.
Ngài đã làm cho danh Chúa và lời Ngài được tôn cao.
3 Trong ngày tôi kêu cầu cùng Chúa,
Ngài trả lời tôi.
Ngài làm cho tôi mạnh mẽ
và can đảm.
4 Lạy Chúa, nguyện các vua trên đất ca ngợi Ngài
khi họ nghe lời Ngài phán.
5 Họ sẽ ca ngợi Ngài về những điều Ngài làm,
vì sự vinh hiển của Ngài rất lớn.
6 Dù là Đấng Chí Cao,
Chúa cũng chăm sóc đến những kẻ khiêm nhường,
nhưng Ngài lánh xa kẻ tự phụ.
7 Chúa ôi, khi những cảnh nguy khốn vây quanh tôi tứ phía,
Ngài sẽ gìn giữ mạng sống tôi.
Khi kẻ thù tôi nổi giận,
Chúa sẽ lấy quyền năng với tay xuống cứu tôi.
8 Lạy Chúa, Ngài làm mọi sự cho tôi.
Lạy Chúa, tình yêu Ngài còn đời đời.
Xin đừng lìa bỏ chúng tôi,
là những kẻ Ngài dựng nên.
Thượng Đế biết hết mọi việc
Thi thiên của Đa-vít. Soạn cho nhạc trưởng.
139 Lạy Chúa, Ngài đã tra xét và thấu hiểu tất cả về tôi.
2 Chúa biết khi tôi ngồi,
lúc tôi đứng dậy.
Ngài rõ các tư tưởng tôi,
trước khi tôi nghĩ tới chúng.
3 Chúa biết chỗ tôi đi,
nơi tôi nằm xuống.
Ngài thấu rõ mọi hành vi tôi.
4 Trước khi tôi mở miệng nói nửa câu, thì, Chúa ôi,
Ngài đã biết trước rồi.
5 Ngài bao quanh tôi phía trước lẫn phía sau,
và đặt tay Ngài trên tôi.
6 Sự khôn ngoan của Ngài thật quá diệu kỳ đối với tôi;
vượt quá khả năng hiểu biết của tôi.
7 Tôi đi đâu để tránh khỏi Thánh Linh Chúa?
Chạy đâu để tránh mặt Chúa?
8 Nếu tôi lên trời,
Chúa có ở đó.
Nếu tôi nằm trong mồ mả,
Chúa cũng có ở đó.
9 Nếu tôi mọc lên từ phía Đông cùng với mặt trời,
hay lặn xuống phía Tây quá bên kia biển,
10 thì Chúa cũng có ở đó để dẫn dắt tôi.
Tay phải Chúa sẽ nắm tôi.
11 Nếu tôi nói,
“Bóng tối sẽ che kín tôi.
Nguyện xin ánh sáng quanh tôi biến thành bóng tối.”
12 Nhưng bóng tối không che được mắt Ngài.
Bóng tối cũng sáng như ban ngày;
Vì đối với Chúa tối và sáng chẳng khác gì nhau.
13 Chúa đã tạo nên con người tôi;
Ngài nắn nên tôi từ trong bụng mẹ.
14 Tôi ca ngợi Ngài vì Ngài dựng nên tôi một cách kỳ diệu.
Điều Chúa làm thật lạ lùng.
Tôi biết rất rõ.
15 Chúa thấy xương cốt tôi được tạo nên trong khi tôi thành hình trong bụng mẹ tôi.
Khi tôi được tạo dựng nên trong đó,
16 Ngài thấy thân thể tôi thành hình.
Trước khi tôi chào đời được một ngày
thì số các ngày đã định cho tôi đã được ghi vào sổ Chúa.
17 Thượng Đế ôi,
tư tưởng Chúa thật quá quí báu đối với tôi.
Số tư tưởng đó thật quá nhiều.
18 Nếu tôi thử đếm
thì nhiều hơn cát bãi biển.
Khi tôi thức giấc, tôi vẫn ở với Chúa.
19 Chúa ôi, tôi mong Ngài diệt kẻ ác!
Bớ bọn sát nhân,
hãy đi xa khỏi ta!
20 Chúng nói xấu Ngài.
Kẻ thù Chúa dùng danh Chúa cách bữa bãi.
21 Chúa ôi, tôi ghét kẻ ghét Chúa;
Tôi ghét kẻ chống nghịch Ngài.
22 Tôi ghét chúng quá sức;
chúng nó là kẻ thù tôi.
23 Lạy Chúa, xin hãy tra xét tôi và hiểu lòng tôi;
xin thử nghiệm tôi và biết các sự lo lắng trong lòng tôi.
24 Xin đừng để tôi bước trên lối sai lạc. [a]
Xin dẫn tôi vào con đường phải lẽ. [b]
13 Dù tôi có thể nói được các ngôn ngữ loài người và thiên sứ nhưng nếu không có tình yêu thương thì tôi chẳng khác nào tiếng chuông vang hay chập chỏa ồn ào. 2 Dù tôi có ân tứ nói tiên tri, hiểu biết mọi điều nhiệm mầu của Thượng Đế và thông biết đủ thứ, dù tôi có đức tin có thể dời núi được nhưng nếu không có tình yêu thương thì tôi chẳng ra gì. 3 Tôi có thể bố thí hết của cải, hi sinh thân mình để làm của lễ thiêu [a] nhưng nếu không có tình yêu thương thì chẳng ích gì cho tôi.
4 Tình yêu thương nhẫn nại và nhân từ. Tình yêu thương không đố kỵ, không khoe khoang, không tự phụ. 5 Tình yêu thương không cộc cằn, không ích kỷ, không nóng nảy. Tình yêu thương bỏ qua các tổn thương đã chịu. 6 Tình yêu thương không vui về điều ác nhưng vui trong sự thật. 7 Tình yêu thương chấp nhận mọi điều. Lúc nào cũng tin tưởng, lúc nào cũng hi vọng, lúc nào cũng chịu đựng.
8 Tình yêu thương không bao giờ dứt. Ân tứ nói tiên tri có lúc sẽ ngưng. Ân tứ nói ngôn ngữ lạ có lúc sẽ không còn. Ân tứ hiểu biết sẽ chấm dứt. 9 Vì rằng sự hiểu biết và khả năng nói tiên tri của chúng ta không hoàn toàn. 10 Nhưng khi cái hoàn hảo đến thì những gì không hoàn hảo phải chấm dứt. 11 Khi tôi còn nhỏ, tôi nói như trẻ con, lý luận như trẻ con. Nhưng khi tôi trưởng thành, tôi không làm những việc trẻ con nữa. 12 Chúng ta cũng thế. Điều chúng ta hiện đang thấy chỉ là phản ảnh mờ mờ thôi, giống như đang nhìn trong gương nhưng đến lúc ấy chúng ta sẽ thấy rõ. Hiện giờ tôi chỉ biết có một phần, nhưng đến lúc ấy tôi sẽ biết hết như Thượng Đế đã biết tôi. 13 Cho nên chỉ có ba điều nầy là còn mãi: đức tin, hi vọng và tình yêu thương. Mà điều cao quí hơn cả là tình yêu thương.
© 2010 Bible League International