Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
Thánh Thi 46-48

Thượng Đế gìn giữ dân Ngài

Soạn cho nhạc trưởng. Theo điệu a-la-mốt [a]. Thi thiên của con cháu Cô-rê.

46 Thượng Đế là nơi che chở và là sức mạnh của chúng tôi.
    Ngài luôn luôn cứu giúp trong lúc nguy nan.
Cho nên chúng tôi chẳng sợ dù cho đất rung động
    hay núi non sụp xuống biển,
Dù cho biển gầm và sủi bọt,
    hay núi lay chuyển vì sóng vỗ ầm ầm cũng vậy. Xê-la

Có một con sông mang lại niềm vui
    cho thành của Thượng Đế,
    nơi thánh mà Thượng Đế Chí Cao ngự.
Thượng Đế ở trong thành đó,
    nó sẽ không bị rúng động.
    Vừa bình minh Chúa sẽ giúp đỡ thành ấy.
Các dân tộc và vương quốc
    chuyển lay.
    Thượng Đế gầm thét, đất liền
    sụp đổ.
Chúa Toàn Năng ở cùng chúng tôi;
    Thượng Đế của Gia-cốp là Đấng bảo vệ chúng tôi. Xê-la

Hãy đến xem những việc Chúa làm,
    những điều diệu kỳ Ngài đã làm ra trên đất.
Ngài dẹp yên giặc khắp nơi trên đất.
Ngài bẻ gãy cung tên, gươm giáo
    và thiêu rụi các chiến xa.

10 Thượng Đế phán, “Hãy im lặng và biết ta là Thượng Đế.
Ta là Chủ Tể các dân tộc;
    Ta là Đấng Chí Cao trên khắp đất.”

11 CHÚA Toàn Năng ở cùng chúng ta;
    Thượng Đế của Gia-cốp là Đấng bảo vệ chúng ta. Xê-la

Thượng Đế, vua của thế gian

Bài ca của con cháu Cô-rê.

47 Nầy các dân, hãy vỗ tay.
    Hãy reo vui cho Thượng Đế.
Thượng Đế Chí Cao là Đấng
    diệu kỳ.
    Ngài là vua cao cả trên khắp thế gian!
Ngài giúp chúng ta đánh bại các quốc gia,
    và đặt chúng dưới quyền quản trị của chúng ta.
Ngài chọn đất cho chúng ta thừa hưởng.
    Chúng ta là con cái Gia-cốp, tức những kẻ được Ngài yêu. Xê-la

Thượng Đế thăng lên trong tiếng reo hò;
    Chúa ngự lên trong tiếng kèn thổi vang dậy.
Hãy ca ngợi Thượng Đế.
Hãy xướng hát lên.
    Hãy hát ca tụng vua chúng ta. Hãy ca lên.
Thượng Đế là Vua trên khắp thế gian
    nên chúng ta hãy hát ca ngợi [b] Ngài.
Thượng Đế là vua các dân tộc.
    Ngài ngự trên ngôi thánh Ngài.
Những nhà lãnh đạo các dân tộc cùng nhóm lại
    chung với dân cư của Thượng Đế của Áp-ra-ham
    vì các nhà lãnh đạo trên đất đều thuộc về Ngài.
    Ngài là Đấng cao cả.

Giê-ru-sa-lem, thành thánh của Thượng Đế

Bài ca của con cháu Cô-rê.

48 Chúa là Đấng cao cả;
    Ngài đáng được ca ngợi trong thành của Thượng Đế,
    trên núi thánh Ngài.
Núi ấy rất cao, ngoạn mục
    là nguồn vui cho cả thế giới.
Núi Xi-ôn nổi cao lên về hướng Bắc [c];
    đó là thành của vua lớn.
Thượng Đế ngự trong đền Ngài;
    Ngài là Đấng bảo vệ thành ấy.
Các vua họp nhau lại để tấn công Xi-ôn.
    Họ tiến về phía thành ấy.
Nhưng khi họ thấy thành thì sửng sốt,
    và hoảng sợ bỏ chạy.
Họ đâm ra sợ hãi
    và quặn thắt như đàn bà đau đẻ.
Thượng Đế dùng ngọn gió Đông hủy diệt các tàu lớn.
Trước kia chúng tôi đã nghe,
    nay chúng tôi thấy rằng Thượng Đế luôn luôn bảo vệ thành Ngài.
Đó là thành của CHÚA Toàn Năng,
    thành của Thượng Đế chúng tôi. Xê-la

Lạy Chúa, chúng tôi đi vào đền thờ Ngài
    để suy tư về tình yêu Ngài.
10 Lạy Thượng Đế, Ngài nổi danh khắp nơi.
Khắp đất mọi người đều ca ngợi Ngài.
    Tay phải Chúa đầy sự cứu rỗi.
11 Núi Xi-ôn vui mừng,
    các thành của Giu-đa hớn hở
    vì những quyết định của Chúa rất công minh.
12 Hãy đi quanh Giê-ru-sa-lem
    và đếm các tháp canh của nó.
13 Xem chúng vững chắc ra sao.
Hãy nhìn các đền đài trong đó.
    Rồi các ngươi hãy kể lại cho con cháu mình biết.
14 Chúa là Thượng Đế chúng ta cho đến đời đời.
    Từ nay trở đi Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta.

Công Vụ Các Sứ đồ 28

Phao-lô trên đảo Man-tơ

28 Khi chúng tôi lên bờ an toàn rồi, thì được biết đảo ấy tên Man-tơ. Cư dân trên đảo rất tử tế với chúng tôi. Vì trời lạnh và đang mưa nên họ đốt một đống lửa đón tiếp chúng tôi. Phao-lô ôm một bó củi và đặt trên đống lửa thì tình cờ có một con rắn độc bị nóng bò ra quấn lấy tay ông. Dân cư trên đảo thấy con rắn treo lủng lẳng trên tay Phao-lô nên bảo nhau, “Người nầy chắc là tay giết người! Cho nên dù thoát chết trên biển cả nhưng thần Công Lý [a] vẫn không cho sống.” Nhưng Phao-lô rảy con rắn vào lửa, không sao cả. Dân chúng trên đảo đoán chắc Phao-lô sẽ bị sưng vù lên hoặc ngã xuống chết ngay lập tức. Họ chờ mãi không thấy ông bị việc gì nên đổi ý nói rằng, “Ông nầy đúng là thần!”

Quanh đó có mấy thửa ruộng của Búp-liêu, một người có uy tín trên đảo. Ông mời chúng tôi vào nhà và thết đãi trong ba ngày. Cha của Búp-liêu đang bị sốt rét và kiết lỵ [b]. Phao-lô đến thăm, cầu nguyện, đặt tay lên ông và chữa lành cho. Sau đó, tất cả những người đau yếu nào trên đảo cũng đến với Phao-lô và đều được chữa lành cả. 10-11 Dân chúng tiếp chúng tôi rất niềm nở. Ba tháng sau, khi chúng tôi sắp rời đảo thì họ cung cấp đủ mọi thứ cần dùng cho chúng tôi.

Phao-lô đi La-mã

Chúng tôi lên một chiếc tàu khởi hành từ A-lịch-sơn nhưng trú trên đảo suốt mùa đông. Trước mũi tàu có vẽ hình thần sinh đôi. [c] 12 Chúng tôi dừng lại bến Xi-ra-qui ba ngày. 13 Từ đó chúng tôi giương buồm đi Rê-gum. Hôm sau gió Nam bắt đầu thổi thì ngày sau chúng tôi đến Bu-teo-li. 14 Chúng tôi tìm được một số tín hữu ở đó, họ mời chúng tôi ở lại chơi một tuần. Sau cùng chúng tôi đến La-mã. 15 Các tín hữu địa phương nghe tin chúng tôi đến, nên từ những nơi xa như Chợ A-bi-út [d] và Ba Lữ Quán [e] kéo đến thăm. Gặp gỡ họ, Phao-lô cảm thấy phấn khởi và cảm tạ Thượng Đế.

Phao-lô ở La-mã

16 Đến La-mã, Phao-lô được phép ở riêng, chỉ có một người lính canh giữ mà thôi.

17 Ba ngày sau, ông cho mời các lãnh tụ người Do-thái ở đó đến. Khi họ họp lại, Phao-lô trình bày, “Thưa anh em, tôi chưa hề làm điều gì chống lại dân ta hay phong tục của tổ tiên chúng ta. Nhưng tôi bị bắt ở Giê-ru-sa-lem, rồi bị giải sang cho người La-mã. 18 Sau khi hạch hỏi nhiều điều mà vẫn không tìm thấy lý do nào để xử tử, họ định thả tôi, 19 nhưng người Do-thái ở đó chống đối. Cho nên tôi phải đến La-mã để Xê-xa phân xử chứ không phải để tố cáo dân ta đâu. 20 Vì thế mà tôi muốn gặp các anh em để nói chuyện. Tôi mang xiềng xích nầy là vì tôi tin vào niềm hi vọng của dân Ít-ra-en.”

21 Họ đáp, “Chúng tôi chưa nhận được thư từ gì từ Giu-đia nói về vụ của anh. Không ai trong vòng các anh em Do-thái mới đến đây đem tin hoặc nói điều gì không hay về anh. 22 Nhưng chúng tôi muốn nghe ý kiến anh, vì biết rằng mọi người khắp nơi đều chống lại đạo nầy.”

23 Phao-lô và những người Do-thái đồng ý chọn một ngày họp lại. Vào hôm ấy có rất đông người Do-thái đến chỗ ông trọ. Ông dành suốt ngày nói chuyện với họ. Dùng luật pháp Mô-se và các lời tiên tri, ông giải thích về Nước Trời và tìm cách thuyết phục họ tin những lời viết về Chúa Giê-xu. 24 Có người tin lời Phao-lô, có kẻ chẳng chịu tin. 25 Cho nên họ bất đồng ý với nhau và bắt đầu tản mác ra về sau khi Phao-lô nói với họ một điều nữa: “Thánh Linh nói rất đúng về tổ tiên các anh qua nhà tiên tri Ê-sai,

26 ‘Hãy đi bảo cùng dân nầy rằng:
Các ngươi nghe thì nghe,
    nhưng không hiểu gì.
Nhìn thì nhìn
    mà chẳng học được gì.
27 Vì dân nầy đã trở nên ương ngạnh.
Có tai mà không nghe,
    họ nhắm mắt lại.
Nếu không, họ hiểu được
    mắt họ thấy được,
    tai họ nghe được.
Trí họ thật hiểu
    rồi họ sẽ trở về cùng ta
    để được chữa lành.’ (A)

28 Anh em nên biết rằng Thượng Đế đã đem sự cứu rỗi nầy đến cho các dân không phải Do-thái và họ bằng lòng tiếp nhận!” 29 [f]

30 Phao-lô ở suốt hai năm tại một nhà thuê, tiếp đón những người đến thăm. 31 Ông mạnh dạn rao giảng Nước Trời và dạy dỗ về Chúa Giê-xu, không bị ai ngăn trở cả.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

© 2010 Bible League International