Old/New Testament
Chúa chăm sóc dân Ngài
Bài “mịch-tâm” của Đa-vít.
16 Lạy Thượng Đế, xin hãy bảo vệ tôi vì tôi tin cậy nơi Ngài.
2 Tôi [a] thưa cùng CHÚA, “Ngài là CHÚA tôi.
Mọi ơn phước tôi có là do CHÚA ban.”
3 Tôi rất ưa thích những người
thánh thiện trên đất.
4 Những kẻ chạy theo hình tượng sẽ khốn khổ.
Tôi sẽ không dâng huyết cho các thần tượng ấy,
và cũng không nhắc đến tên tuổi chúng nó nữa.
5 Tôi chỉ cần một mình CHÚA thôi.
Ngài chăm sóc tôi.
6 Đời sống [b] tôi trên đất rất tốt đẹp;
phần số [c] tôi thật tuyệt diệu.
7 Tôi ca ngợi CHÚA vì Ngài chỉ dạy tôi.
Còn ban đêm, lương tâm tôi dạy dỗ tôi.
8 Tôi luôn luôn để CHÚA đứng trước mặt.
Vì Ngài ở bên tôi,
tôi sẽ không bị tổn hại gì.
9 Nên lòng tôi vui mừng,
thâm tâm tôi hớn hở.
Thân thể tôi được yên ổn,
10 vì Ngài sẽ không bỏ tôi trong huyệt mả,
cũng chẳng để người thánh
của CHÚA bị mục nát.
11 Lạy CHÚA, xin dạy tôi sống đời thánh thiện.
Được ở cùng CHÚA khiến tôi tràn đầy niềm vui;
Ở bên tay phải CHÚA tôi vô cùng sung sướng.
Cầu nguyện xin Chúa bảo vệ
Lời cầu nguyện của Đa-vít [d].
17 Lạy CHÚA, xin nghe lời tôi nài xin được đối xử công bằng;
xin nghe tiếng kêu cứu tôi.
Xin nghe lời cầu nguyện tôi
vì tôi chân thật.
2 Ngài sẽ xử rằng lẽ phải về tôi;
mắt Ngài thấy điều chân thật.
3 Ngài đã dò xét lòng tôi;
thử nghiệm tôi suốt đêm.
Ngài tra xét tôi nhưng không thấy có gì quấy.
Miệng tôi cũng không phạm tội.
4 Tôi vâng giữ các mệnh lệnh CHÚA,
tôi không làm giống kẻ ác.
5 Tôi làm theo lời Ngài dạy bảo;
không hề đi sai lệch.
6 Lạy CHÚA, tôi kêu cầu cùng Ngài,
và Ngài trả lời tôi.
Bây giờ xin lắng nghe tôi,
nghe lời tôi thưa.
7 Tình yêu CHÚA thật tuyệt diệu.
Quyền năng Ngài cứu những kẻ tin cậy Ngài khỏi tay các kẻ thù nghịch.
8 Xin hãy giữ gìn tôi như con ngươi [e] của mắt Ngài.
Xin che phủ tôi dưới bóng cánh Ngài.
9 Xin giữ tôi khỏi kẻ ác
đang tấn công tôi,
khỏi các kẻ thù đang vây quanh tôi.
10 Chúng nó ích kỷ
và khoe khoang.
11 Chúng đuổi theo tôi cho đến khi vây được tôi.
Chúng dự định xô tôi ngã xuống đất.
12 Chúng như sư tử sắp giết con mồi;
chúng rình rập như sư tử.
13 Lạy CHÚA, xin hãy đứng dậy,
đối đầu với kẻ thù tôi,
và đánh hạ chúng nó.
Xin hãy dùng gươm Ngài giải cứu tôi khỏi kẻ ác.
14 Lạy CHÚA, xin dùng quyền lực Ngài cứu tôi,
khỏi những kẻ trông cậy đời nầy.
Xin dành nhiều sự trừng phạt cho con cái chúng,
và dành sự khốn khổ cho dòng dõi chúng.
15 Vì tôi sống ngay thẳng, nên tôi sẽ nhìn thấy mặt CHÚA.
Lúc thức dậy, tôi sẽ mãn nguyện khi nhìn thấy Ngài.
Phao-lô ở Ma-xê-đoan và Hi-lạp
20 Lúc cuộc náo loạn đã chấm dứt, Phao-lô cho mời các tín hữu đến với mình. Sau khi khích lệ và từ giã họ, ông đi qua miền Ma-xê-đoan. 2 Trên đường đi đến Ma-xê-đoan, Phao-lô dùng nhiều lời khích lệ các tín hữu ở những nơi ông ghé qua. Rồi ông lên đường sang Hi-lạp, 3 ở đó ba tháng. Ông định đáp thuyền qua Xy-ri nhưng có mấy người Do-thái lập mưu hại ông, nên Phao-lô quyết định trở về Xy-ri qua ngả Ma-xê-đoan. 4 Những người cùng đi với ông là Xô-ba-tơ, con By-ru, gốc thành Bê-rê, A-ri-tạc và Xê-cung-đu, gốc Tê-sa-lô-ni-ca; Gai-út, gốc thành Đẹt-bơ; Ti-mô-thê cùng Ti-chi-cơ và Trô-phi-mu, hai người thuộc vùng Tiểu Á. 5 Mấy anh em ấy đi trước và chờ chúng tôi ở Trô-ách. 6 Sau ngày lễ Bánh Không Men chúng tôi xuống thuyền đi từ hải cảng Phi-líp. Năm ngày sau chúng tôi gặp họ ở Trô-ách rồi ở lại đó bảy ngày.
Phao-lô viếng Trô-ách lần cuối
7 Vào ngày đầu tuần, [a] chúng tôi họp lại để bẻ bánh [b], rồi Phao-lô nói chuyện với cả nhóm. Ông dự định ra đi ngày hôm sau, nên Phao-lô nói chuyện cho đến nửa đêm. 8 Chúng tôi họp ở một phòng trên lầu, đèn đuốc sáng trưng. 9 Có một cậu thanh niên tên Yêu-tích đang ngồi trên cửa sổ. Lúc Phao-lô đang nói chuyện, thì Yêu-tích ngủ gục, nên từ lầu ba té bịch xuống đất. Khi người ta đỡ lên thì anh đã chết. 10 Phao-lô đi xuống gặp Yêu-tích, quì xuống và ôm choàng qua xác. Ông nói, “Đừng lo. Anh ta sống lại rồi.” 11 Xong Phao-lô trở lên lầu, bẻ bánh và ăn. Phao-lô nói chuyện với họ rất lâu, cho đến sáng sớm, rồi lên đường. 12 Người ta đưa cậu thanh niên ấy về nhà, thấy anh ta sống lại, nên mọi người cảm thấy được an ủi rất nhiều.
Chuyến đi từ Trô-ách đến Mỹ-lệ
13 Chúng tôi lên đường đi trước Phao-lô và đáp thuyền qua thành A-xốt, nơi Phao-lô sẽ cùng xuống thuyền đi chung với chúng tôi. Phao-lô định lộ trình như thế vì ông muốn đến A-xốt bằng đường bộ. 14 Lúc chúng tôi gặp Phao-lô ở đó, liền đón ông lên thuyền cùng đi qua My-ti-len. 15 Từ My-ti-len chúng tôi giương buồm đi, hôm sau đến một nơi gần Ki-ốt. Ngày sau chúng tôi đến Xa-mô và hôm sau nữa thì đến Mỹ-lệ. 16 Phao-lô đã định không ghé Ê-phê-sô vì ông không muốn ở lại vùng Tiểu Á quá lâu. Ông muốn đến Giê-ru-sa-lem gấp cho kịp ngày lễ Thất Tuần, nếu được.
© 2010 Bible League International