Old/New Testament
Vua Đa-vít Phục Vụ Chúa Trong Đền Tạm
16 Người ta rước Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời và đặt trong trại mà vua Đa-vít đã dựng; họ cũng dâng tế lễ thiêu và tế lễ cầu an trước mặt Đức Chúa Trời. 2 Sau khi dâng tế lễ thiêu và tế lễ cầu an, vua Đa-vít nhân danh CHÚA chúc phước cho dân chúng. 3 Vua cũng ban cho mọi người Y-sơ-ra-ên, cả nam lẫn nữ, mỗi người một ổ bánh, một cái bánh chà là[a] và một cái bánh nho.
4 Vua lập một số người Lê-vi phụng vụ trước Rương Giao Ước của CHÚA, để cầu khẩn, cảm tạ và ca ngợi CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 5 A-sáp là trưởng, phó là Xa-cha-ri, rồi đến Giê-i-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, Ma-ti-thia, Ê-li-áp, Bê-na-gia, Ô-bết-Ê-đôm và Giê-i-ên. Họ sử dụng các nhạc khí như đàn hạc, đàn lia; A-sáp đánh chập chỏa; 6 hai thầy tế lễ Bê-na-gia và Giê-i-ên thường xuyên thổi kèn trước Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời.
7 Ngày hôm ấy, lần đầu tiên, vua Đa-vít ban lệnh cho A-sáp và họ hàng ông giữ nhiệm vụ cảm tạ CHÚA:
8 “Hãy cảm tạ CHÚA, cầu khẩn danh Ngài;
Hãy truyền bá công việc Ngài giữa các dân.
9 Hãy ca hát cho Ngài, hãy ca ngợi Ngài;
Hãy suy gẫm mọi công việc kỳ diệu của Ngài.
10 Hãy hân hoan trong danh thánh Ngài;
Nguyện lòng những người tìm kiếm CHÚA vui vẻ.
11 Hãy tìm CHÚA và sức mạnh của Ngài;
Hãy luôn luôn tìm kiếm mặt Ngài.
12 Hãy ghi nhớ những công việc kỳ diệu Ngài đã làm,
Những phép lạ và những phán xét Ngài đã phán;
13 Hỡi dòng dõi Y-sơ-ra-ên, tôi tớ Ngài,
Hỡi con cháu Gia-cốp, những người Ngài đã chọn.
14 Chính Ngài là CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta,
Ngài phán xét trên khắp trái đất.
15 Hãy ghi nhớ giao ước Ngài muôn đời
Và lệnh Ngài truyền đến ngàn thế hệ.
16 Tức là giao ước Ngài đã lập với Áp-ra-ham
Và lời thề cùng Y-sác;
17 Đạo luật Ngài đã xác lập
Với Gia-cốp, giao ước đời đời với Y-sơ-ra-ên.
18 Ngài phán: ‘Ta sẽ ban cho ngươi đất Ca-na-an
Làm phần cơ nghiệp;’
19 Khi ấy, dân ngươi rất ít,
Là những kẻ kiều cư trong xứ;
20 Lang thang từ nước này sang nước khác,
Từ dân này đến dân nọ.
21 Ngài không cho ai áp chế chúng,
Ngài quở trách các vua vì cớ họ.
22 Chớ đụng đến những kẻ được xức dầu của ta;
Cũng đừng hại các tiên tri của ta.
23 Mọi người trên trái đất, hãy ca hát cho CHÚA;
Hằng ngày hãy công bố sự cứu rỗi của Ngài.
24 Hãy tuyên xưng sự vinh quang của Ngài giữa các nước,
Những công việc kỳ diệu của Ngài giữa các dân.
25 Vì CHÚA là vĩ đại và rất đáng được ca ngợi;
Ngài đáng được kính sợ hơn hết thảy các thần.
26 Vì tất cả các thần của các dân chỉ là hình tượng
Nhưng CHÚA làm nên các tầng trời.
27 Trước mặt Ngài là huy hoàng và oai nghi,
Nơi Ngài ngự là sức mạnh và vui vẻ.
28 Hỡi các dân tộc, hãy dâng lên CHÚA,
Hãy dâng lên CHÚA vinh quang và sức mạnh.
29 Hãy dâng lên CHÚA vinh quang xứng với danh Ngài;
Hãy đem lễ vật đến trước mặt Ngài,
Hãy thờ lạy CHÚA trong sự huy hoàng thánh khiết.
30 Cả trái đất, hãy run sợ trước mặt Ngài;
Thật vậy, Ngài thiết lập thế giới và nó không lay chuyển.
31 Hỡi các tầng trời, hãy vui mừng; hỡi trái đất, hãy vui vẻ;
Hỡi dân cư các nước, hãy tuyên xưng: ‘CHÚA là vua cai trị.’
32 Biển và mọi vật trong biển gầm thét;
Đồng nội và mọi vật trong đó đều hân hoan.
33 Bấy giờ cây cối trong rừng sẽ ca hát vui vẻ
Trước mặt CHÚA,
Vì Ngài đến để phán xét trái đất.
34 Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài là thiện;
Tình yêu thương Ngài còn đến đời đời.”
35 Hãy nói: “Lạy Đức Chúa Trời, Đấng cứu rỗi chúng tôi, xin cứu rỗi chúng tôi;
Xin tập họp và giải cứu chúng tôi từ các nước
Để chúng tôi cảm tạ danh thánh Ngài
Và được vinh hiển trong khi ca ngợi Ngài.”
36 CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên
Đáng được chúc tụng đời đời.
Toàn dân hãy nói: “A-men! Ha-lê-lu-gia!”
37 Vua Đa-vít để A-sáp và họ hàng người ở lại đó, túc trực trước Rương Giao Ước của CHÚA và thường xuyên mỗi ngày phụng vụ Rương Giao Ước theo qui định. 38 Vua cũng đặt Ô-bết Ê-đôm và họ hàng người, sáu mươi tám người ở đó; Ô-bết Ê-đôm, con trai của Giê-đu-thun, và Hô-sa là người giữ cổng;
39 Vua lập thầy tế lễ Xa-đốc và những thầy tế lễ họ hàng người túc trực đền tạm của CHÚA, được đặt ở một nơi cao tại Ga-ba-ôn, 40 để thường xuyên mỗi sáng và chiều dâng tế lễ thiêu cho CHÚA trên bàn thờ tế lễ thiêu theo như mọi điều ghi chép trong luật của CHÚA đã truyền cho Y-sơ-ra-ên. 41 Cùng với những người ấy, Hê-man, Giê-đu-thun và những người chọn lựa khác được đề cử theo tên để cảm tạ CHÚA vì tình yêu thương Ngài còn đến đời đời. 42 Còn Hê-man và Giê-đu-thun sử dụng kèn, chập chỏa và những nhạc cụ dùng trong các bài hát ca tụng Đức Chúa Trời. Các con của Giê-đu-thun lo việc giữ cổng. 43 Tất cả mọi người ra về, ai về nhà nấy; còn vua Đa-vít trở về nhà để chúc phước cho gia đình mình.
Vua Đa-vít Muốn Xây Đền Thờ Chúa
17 Sau khi vua Đa-vít an cư trong cung điện mình, vua nói với tiên tri Na-than: “Này ta ở trong cung điện bằng gỗ bá hương còn Rương Giao Ước của CHÚA thì ở trong trại.” 2 Na-than đáp lời vua Đa-vít: “Vua hãy làm mọi điều lòng mình muốn vì Đức Chúa Trời ở cùng vua.” 3 Nhưng tối hôm ấy có lời của Đức Chúa Trời phán cùng Na-than:
4 “Hãy đi, nói với Đa-vít, tôi tớ ta, CHÚA phán như vầy: ‘Ngươi không phải là người sẽ xây đền thờ cho ta ngự.’ 5 Vì từ ngày ta đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập, ta không ở trong nhà. Ta đã di chuyển từ trại này sang trại kia, từ chỗ ở này đến chỗ ở nọ. 6 Trong mọi nơi ta đã đi cùng Y-sơ-ra-ên, có khi nào ta bảo cùng một trong những người lãnh đạo của Y-sơ-ra-ên, những người ta đã truyền chăn giữ dân ta, rằng: Sao các ngươi không xây cho ta một ngôi nhà bằng gỗ bá hương?”
7 Bây giờ, hãy nói với Đa-vít, tôi tớ ta, CHÚA Vạn Quân phán như vầy: “Ta đã đem ngươi ra từ đồng cỏ, từ một kẻ chăn cừu để làm người cai trị dân Y-sơ-ra-ên ta. 8 Ta đã ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi, diệt hết thù địch trước mặt ngươi; ta sẽ làm cho ngươi nổi danh như những người vĩ đại nổi danh trên thế giới. 9 Ta sẽ lập một nơi cho dân Y-sơ-ra-ên ta, ta sẽ trồng chúng nó tại đó để chúng có một quê hương và không bị quấy rối nữa; quân gian ác cũng sẽ không còn áp bức chúng như thuở ban đầu, 10 từ khi ta lập các người lãnh đạo trên dân Y-sơ-ra-ên ta, và ta sẽ bắt mọi kẻ thù địch qui phục ngươi. Ta công bố cho ngươi biết CHÚA sẽ xây cất một cung điện cho ngươi. 11 Khi phần ngươi đã mãn, trở về với tổ tiên, ta sẽ cho dòng dõi ngươi, một trong những con trai ngươi, sẽ đứng lên kế vị ngươi; ta sẽ lập vương quốc người vững chắc. 12 Người sẽ xây đền cho ta, ta sẽ lập ngai người bền vững mãi mãi. 13 Chính ta sẽ làm cha người và người sẽ là con ta và ta sẽ không rút lại tình yêu thương của ta khỏi người như ta đã rút lại khỏi kẻ tiền nhiệm ngươi. 14 Ta sẽ lập người trên nhà và trên vương quốc ta đời đời; ngai người sẽ được vững lập mãi mãi.” 15 Na-than trình lại tất cả những lời và mạc khải trên cho Đa-vít.
16 Bấy giờ vua Đa-vít đi vào, ngồi trước mặt CHÚA và thưa rằng: “Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời, con là ai? Gia đình con là gì mà Ngài đem con đến địa vị này. 17 Điều này dường như vẫn còn nhỏ trước mắt Chúa; lạy CHÚA, Đức Chúa Trời, Ngài cũng hứa cho nhà của tôi tớ Chúa một tương lai và coi con như một người cao quí nhất. 18 Đa-vít này không đủ lời để cảm tạ Chúa về sự vinh dự mà Ngài đã ban cho tôi tớ Ngài vì Ngài biết rõ tôi tớ Ngài. 19 Lạy CHÚA, vì tôi tớ Chúa và theo ý Chúa, Ngài đã làm điều lớn lao này và cho biết những điều vĩ đại. 20 Lạy CHÚA, không có ai như Ngài và như tai chúng tôi vẫn nghe, không có Đức Chúa Trời nào khác ngoài Ngài. 21 Có dân tộc nào trên trái đất như dân Ngài, một nước đặc biệt, là Y-sơ-ra-ên; Ngài đã đi ra, cứu chuộc cho mình một dân tộc; làm cho Danh Ngài vĩ đại và đáng kính sợ khi đánh đuổi các nước khỏi trước mặt dân Ngài, là dân Ngài đã cứu chuộc khỏi Ai Cập. 22 Ngài đã chọn dân Y-sơ-ra-ên làm dân của chính mình đời đời và chính CHÚA là Đức Chúa Trời của họ. 23 Giờ đây, lạy CHÚA, nguyện lời Ngài đã hứa cùng tôi tớ CHÚA và nhà người được thiết lập đời đời; xin Ngài hãy thực hiện điều Ngài đã hứa; 24 để Danh Ngài tồn tại và vĩ đại đời đời. Người ta sẽ nói: CHÚA Vạn Quân là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đức Chúa Trời cho Y-sơ-ra-ên và nhà Đa-vít, tôi tớ Ngài được thiết lập trước mặt Ngài.
25 Thật vậy, lạy Đức Chúa Trời của con, Ngài đã bày tỏ cho tôi tớ Chúa rằng Ngài sẽ xây cho người một ngôi nhà, vì thế tôi tớ Chúa mới dám cầu nguyện trước mặt Ngài. 26 Giờ đây, lạy CHÚA, là Đức Chúa Trời, Ngài đã hứa cho tôi tớ Chúa điều tốt đẹp này. 27 Thật vậy, Ngài đã vui lòng ban phước cho nhà tôi tớ Chúa được tồn tại trước mặt Ngài đời đời; vì lạy CHÚA, chính Ngài đã ban phước thì nó sẽ được phước đời đời.”
Các Chiến Thắng Của Vua Đa-vít
18 Sau đó vua Đa-vít đánh bại quân Phi-li-tin và bắt người Phi-li-tin qui phục; vua cũng chiếm cứ thành Gát và các làng chung quanh của người Phi-li-tin. 2 Vua cũng đánh bại dân Mô-áp; người Mô-áp phải thần phục và triều cống vua Đa-vít. 3 Vua Đa-vít cũng đánh bại Ha-đa-rê-xe, vua Xô-ba tại Ha-mát, khi vua này đi lập quyền kiểm soát của mình trên sông Ơ-phơ-rát. 4 Vua Đa-vít chiếm 1,000 chiến mã, 7,000 kỵ binh, 20,000 lính bộ; vua cho cắt hết gân chân của ngựa kéo xe chỉ chừa lại 100 con.
5 Khi quân Sy-ri ở Đa-mách đến tiếp viện cho Ha-đa-xê-re, vua Xô-ba, vua Đa-vít đánh bại 22,000 quân Sy-ri. 6 Vua Đa-vít lập đồn trong Sy-ri của Đa-mách; người Sy-ri phải thần phục và triều cống vua Đa-vít. CHÚA cho vua Đa-vít đi đến đâu, chiến thắng đến đó. 7 Vua Đa-vít lấy các khiên bằng vàng mà các tướng của Ha-đa-rê-xe mang và đem về Giê-ru-sa-lem. 8 Vua cũng lấy rất nhiều đồng từ các thành Ti-bát và Cun của Ha-đa-rê-xe; sau này vua Sa-lô-môn dùng đồng ấy làm bồn nước, cột và những vật dụng khác. 9 Khi Tô-hu, vua Ha-mát nghe tin vua Đa-vít đánh bại toàn quân của Ha-đa-rê-xe, vua Xô-ba; 10 người sai con trai mình là Ha-đô-ram đến chào và chúc mừng vua Đa-vít vì người đã chiến thắng Ha-đa-rê-xe. Vua Tô-hu cũng hay có chiến tranh với Ha-đa-rê-xe; vua gửi đủ thứ vật dụng bằng vàng, bạc và đồng đến tặng vua Đa-vít.
11 Vua Đa-vít dâng hiến những vật dụng này cho CHÚA cùng với bạc, vàng vua đã chiếm được từ các nước Ê-đôm, Mô-áp, A-môn, Phi-li-tin và A-ma-léc. 12 A-bi-sai, con trai Xê-ru-gia đánh bại 18,000 quân Ê-đôm tại thung lũng Muối. 13 Người lập các đồn tại Ê-đôm và người Ê-đôm phải thần phục vua Đa-vít. CHÚA cho vua Đa-vít đi đến đâu, chiến thắng đến đó.
14 Như thế, vua Đa-vít trị vì trên toàn thể Y-sơ-ra-ên; người làm điều công bình chính trực cho toàn dân. 15 Giô-áp, con trai Xê-ru-gia, thống lĩnh quân đội; Giô-sa-phát, con trai A-hi-lút, thượng thư bộ lễ; 16 Xa-đốc, con trai A-hi-túp và A-bi-mê-léc, con trai A-bi-tha, làm thầy tế lễ; Sa-vê-sa làm thư ký; 17 Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, chỉ huy người Kê-rê-thít và người Phê-lê-thít; còn các con trai vua Đa-vít đều là những thủ lĩnh bên cạnh vua.
28 Đang giảng dạy trong đền thờ, Đức Giê-su liền lên tiếng nói rằng: “Phải, các ngươi biết Ta và biết Ta từ đâu đến! Ta không tự mình đến đây, nhưng có Đấng Chân Thật đã sai Ta mà các ngươi không biết. 29 Còn Ta thì biết Ngài vì Ta từ Ngài mà đến và Ngài là Đấng đã sai Ta.”
30 Vậy, họ tìm cách bắt Ngài, nhưng chưa ai ra tay được, vì giờ của Ngài chưa tới. 31 Tuy nhiên, nhiều người trong đoàn dân tin Ngài và nói: “Khi Chúa Cứu Thế đến, chắc gì đã làm được nhiều dấu lạ hơn người này!”
Âm Mưu Bắt Chúa
32 Những người Pha-ri-si nghe đoàn dân xì xào bàn tán về Ngài như vậy, liền cùng với các thượng tế sai thuộc hạ đi bắt Ngài.
33 Đức Giê-su nói: “Ta còn ở với các ngươi ít lâu nữa rồi Ta sẽ đi về cùng Đấng đã sai Ta. 34 Dù các ngươi có tìm Ta cũng chẳng gặp, vì các ngươi không thể đến được nơi Ta ở!”
35 Người Do Thái bảo nhau: “Người này sắp đi đâu mà chúng ta sẽ không gặp được? Hay ông ta đi đến với kiều bào tản lạc ở hải ngoại giữa vòng người Hy Lạp để giảng dạy cho người Hy Lạp nữa? 36 Ông ta ngụ ý gì mà lại nói rằng: Các ngươi có tìm Ta cũng chẳng gặp được và các ngươi không thể đến nơi Ta ở?”
Nước Hằng Sống
37 Đến ngày cuối là ngày trọng thể của kỳ lễ, Đức Giê-su đứng lên, phán: “Người nào khát, hãy đến cùng Ta mà uống! 38 Người nào tin Ta thì sông nước hằng sống sẽ tuôn trào từ cõi lòng người ấy, như Kinh Thánh đã nói.” 39 Đức Giê-su nói điều này để chỉ về Thánh Linh mà những người tin Ngài sắp nhận lãnh. Thật ra, Thánh Linh chưa được ban vì Đức Giê-su chưa được hiển vinh.
40 Nghe những lời này, một số người trong đoàn dân bảo: “Người này chính thật là vị tiên tri!”
41 Số khác lại nói: “Người này chính là Chúa Cứu Thế!” Nhưng cũng có những người khác thắc mắc: “Chúa Cứu Thế mà lại xuất thân từ miền Ga-li-lê sao? 42 Kinh Thánh đã chẳng từng dạy rằng Chúa Cứu Thế phải ra từ dòng vua Đa-vít, cùng nguyên quán Bết-lê-hem với vua Đa-vít sao?” 43 Do đó, dân chúng chia rẽ nhau vì cớ Ngài. 44 Một số người muốn bắt giữ Ngài, nhưng chẳng một ai dám ra tay.
45 Khi đám thuộc hạ trở về, các thượng tế và người Pha-ri-si hỏi họ: “Sao không giải hắn đến đây?”
46 Họ đáp: “Chưa bao giờ có ai ăn nói hay như người này!”
47 Người Pha-ri-si hỏi vặn lại: “Chính các ngươi cũng bị lừa sao? 48 Có ai trong bậc quan quyền hay người Pha-ri-si tin hắn đâu? 49 Nhưng đám dân này không biết Kinh Luật thật đáng bị rủa sả!”
50 Trong nhóm Pha-ri-si có Ni-cô-đem là người đã đến gặp Ngài trước đây lên tiếng: 51 “Luật lệ của chúng ta đâu cho phép xét xử một người trước khi nghe người ấy nói và biết việc người ấy làm?”
52 Họ đáp: “Ông cũng xuất thân từ Ga-li-lê sao? Cứ tra cứu Kinh Thánh ông sẽ thấy rõ rằng không một vị tiên tri nào của Chúa xuất thân từ Ga-li-lê cả!” 53 Thế là mọi người bỏ đi, ai về nhà nấy.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)