Old/New Testament
Án Phạt Ai-cập
46 Lời của Chúa đến với Tiên Tri Giê-rê-mi về các quốc gia:
2 Về Ai-cập:
Về đạo quân của Pha-ra-ôn Nê-cô vua Ai-cập, là đạo quân đã bị Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đánh bại ở bờ sông Ơ-phơ-rát tại trận Cạt-kê-mít, vào năm thứ tư của triều đại Giê-hô-gia-kim con của Giô-si-a vua Giu-đa:
3 “Hãy chuẩn bị mộc và khiên mà xông ra chiến trận!
4 Hãy thắng ngựa và lên yên!
Hãy đứng vào đội ngũ với mũ sắt trên đầu.
Hãy giũa mài giáo mác và mặc áo giáp vào!
5 Tại sao Ta thấy chúng hoảng sợ?
Chúng đang triệt thoái;
Các chiến sĩ của chúng bị đánh bại tả tơi,
Chúng vội vàng chạy trốn.
Chúng chẳng quay nhìn lại – Kinh hoàng tứ phía!” Chúa phán.
6 “Kẻ nhanh chân cũng không sao chạy thoát,
Chiến sĩ can trường cũng chẳng thể thoát thân;
Ở phương bắc, bên bờ sông Ơ-phơ-rát,
Chúng lảo đảo và ngã nhào.
7 Người này là ai mà nổi lên như nước sông trong mùa nước lũ,
Chảy tràn lan như nước lụt tuôn tràn?
8 Ai-cập đã nổi lên như nước sông trong mùa nước lũ,
Chảy tràn lan lai láng khắp nơi;
Nó nói, ‘Ta sẽ dâng nước lên và bao trùm khắp đất,
Ta sẽ tiêu diệt các thành và dân chúng ở trong.’
9 Hỡi các chiến mã, hãy xông vào trận mạc,
Hỡi các xe chiến mã, hãy nộ khí lao vào;
Hãy để các dũng sĩ tiến lên:
Nào quân Cút và quân Pút cầm khiên mang thuẫn,
Nào quân Lút giương cung nhắm bắn.
10 Ngày hôm ấy là ngày của Chúa, Chúa các đạo quân,
Một ngày báo trả,
Một ngày trị tội những kẻ thù của Ngài.
Gươm giáo sẽ tàn sát và no nê,
Chúng sẽ say sưa uống máu.
Vì Chúa, Chúa các đạo quân, có một cuộc hiến tế trong đất bắc bên bờ sông Ơ-phơ-rát.
11 Hỡi trinh nữ, người con gái của Ai-cập, hãy đi lên Ghi-lê-át và lấy dầu mà thoa bóp;
Ngươi có dùng bao nhiêu thuốc cũng chỉ vô ích mà thôi;
Ngươi sẽ không được chữa lành.
12 Các nước đã nghe biết nỗi xấu hổ của ngươi;
Tiếng kêu la của ngươi đã thấu cùng khắp đất;
Vì dũng sĩ đã ngã nhào trên dũng sĩ;
Cả hai cùng gục ngã với nhau.”
Ba-by-lôn Sẽ Tấn Công Ai-cập
13 Lời của Chúa phán với Tiên Tri Giê-rê-mi về việc Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn sẽ tấn công Ai-cập:
14 “Hãy rao báo trong Ai-cập,
Hãy công bố tại Mích-đôn,
Hãy rao truyền ở Mêm-phít[a] và Ta-pan-he;
Hãy bảo, ‘Hãy đứng vào vị trí chiến đấu, và hãy chuẩn bị sẵn sàng,
Vì gươm giáo sẽ ăn nuốt những kẻ chung quanh ngươi.’
15 Sao các dũng sĩ lại bỏ chạy?
Sao con bò mộng mà không đứng nổi?
Bởi vì Chúa đã xô nó xuống.
16 Phải, quân đội đông đúc của ngươi sẽ ngã nhào và chồng chất lên nhau;
Ai nấy bảo nhau, ‘Hãy đứng dậy, chúng ta hãy trở về với gia đình và bà con bạn hữu mình,
Hãy trở về nơi sinh quán của mình,
Ðể thoát khỏi sự tàn sát của gươm đao.’
17 Hãy ban cho Pha-ra-ôn vua Ai-cập một danh hiệu:
‘Kẻ khoác lác đã mất cơ hội.’”
18 Ðức Vua, danh Ngài là Chúa các đạo quân, phán,
“Ta lấy chính mạng sống Ta mà xác quyết rằng,
Như Núi Ta-bô nhô lên giữa các núi thể nào,
Như Núi Cạt-mên nổi bật nơi bờ biển thể nào,
Quân giặc cũng sẽ đến thể ấy.
19 Hỡi Ái Nữ của Ai-cập, hãy chuẩn bị khăn gói để đi lưu đày!
Vì Mêm-phít sẽ trở thành một nơi hoang phế,
Một chốn điêu tàn, không người ở.
20 Ai-cập là một con bò cái tơ đẹp đẽ,
Bị ruồi mòng từ phương bắc đến tấn công.
21 Ngay cả quân đánh thuê ở giữa nàng vốn được nuôi béo như một đàn bò mập,
Thế mà chúng đã xây lưng và cùng nhau bỏ chạy;
Chúng chẳng đứng lại để cự địch;
Bởi vì ngày tai họa của chúng đã đến,
Thời điểm đoán phạt của chúng đã tới rồi.
22 Nàng lên tiếng khè khè như con rắn rồi lủi đi;
Vì quân thù của nàng đã hùng dũng tiến đến;
Chúng mang rìu đến tấn công nàng;
Chúng đốn ngã nàng như các thợ đốn cây ra tay.”
23 Chúa phán,
“Chúng sẽ đốn phá các rừng cây của nàng,
Mặc dù các rừng ấy rậm rạp khó vào được;
Nhưng vì quân giặc tiến đến đông hơn cào cào;
Thật khó có thể đếm hết chúng được.
24 Nàng Ái Nữ Ai-cập sẽ bị làm nhục;
Nàng sẽ bị trao vào tay một dân ở phương bắc.”
25 Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán, “Này, Ta sẽ trừng phạt Thần A-môn của Thê-be,[b] Pha-ra-ôn, Ai-cập, các thần của nàng, các vua của nàng, tức phạt Pha-ra-ôn và mọi người tin cậy nó. 26 Ta sẽ phó chúng vào tay những kẻ tìm cách lấy mạng chúng, tức vào tay Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn và các tôi tớ nó. Tuy nhiên sau đó Ai-cập sẽ có người ở, giống như thời xa xưa,” Chúa phán.
Ðức Chúa Trời Sẽ Cứu I-sơ-ra-ên
27 “Về phần ngươi, đừng sợ, hỡi tôi tớ Ta Gia-cốp,
Ngươi chớ hoảng kinh, hỡi I-sơ-ra-ên,
Vì này, Ta sẽ cứu ngươi từ các miền xa xôi hẻo lánh,
Và cứu con cháu ngươi từ những xứ chúng đến sống lưu đày.
Gia-cốp sẽ trở về, sống an lành và thoải mái,
Không ai sẽ làm nó lo sợ nữa.
28 Về phần ngươi, đừng sợ, hỡi tôi tớ Ta, Gia-cốp,” Chúa phán,
“Vì Ta ở với ngươi.
Ta sẽ tiêu diệt mọi nước Ta đã xua ngươi đến,
Nhưng phần ngươi Ta sẽ chẳng tiêu diệt ngươi.
Ta sẽ sửa phạt ngươi đúng mức,
Nhưng đừng mong Ta sẽ không sửa phạt ngươi.”
Án Phạt Dân Phi-li-tin
47 Lời của Chúa đến với Tiên Tri Giê-rê-mi liên quan đến dân Phi-li-tin, trước khi Pha-ra-ôn tấn công Ga-xa:
2 Chúa phán thế này,
“Này, các dòng nước từ phương bắc dâng lên,
Và sẽ biến thành một dòng nước lũ ngập tràn;
Nó sẽ chảy tràn vào, làm ngập khắp xứ và mọi vật trong đó,
Tràn ngập cả thành phố và dân cư sống trong đó.
Dân chúng kêu la,
Toàn thể dân cư trong xứ sẽ than khóc thảm thiết.
3 Khi nghe tiếng vó ngựa dồn dập tiến gần, tiếng vang động của các xe chiến mã, tức tiếng rúng động do các bánh xe đó gây ra,
Cha mẹ không kịp quay lại bồng con chạy trốn,
Tay chân họ bủn rủn rụng rời;
4 Vì ngày hủy diệt toàn dân Phi-li-tin đã đến,
Ngày cắt đứt mọi đồng minh còn sót lại của Ty-rơ và Si-đôn;
Vì Chúa đang tiêu diệt dân Phi-li-tin,
Những kẻ còn sót lại của Ðảo Cáp-tô.
5 Ga-xa phải cạo đầu than khóc;
Ách-kê-lôn bị tiêu diệt cho đến lặng câm;
Hỡi kẻ còn sót lại trong thung lũng của chúng,
Ngươi sẽ tự rạch mình than khóc đến bao lâu?
6 Này, hỡi thanh gươm của Chúa!
Bao lâu nữa ngươi mới chịu ngừng chém giết?
Hãy vào trở lại trong bao, nghỉ ngơi, và nằm yên!
7 Làm sao nó có thể nằm yên khi Chúa đã ra lịnh cho nó tấn công Ách-kê-lôn và dân cư ở dọc miền duyên hải,
Những nơi Ngài đã định cho nó phải hoành hành?”
Hậu Quả Khủng Khiếp của Kẻ Bỏ Ðạo
6 Vậy chúng ta hãy gác bỏ sau lưng những bài học sơ đẳng về Ðấng Christ mà tiến tới sự trưởng thành, không đặt lại nền tảng cho sự ăn năn từ bỏ những công việc chết, đức tin nơi Ðức Chúa Trời, 2 tín lý về lễ báp-têm, tín lý về sự đặt tay, tín lý về sự phục sinh từ cõi chết, và tín lý về sự phán xét đời đời. 3 Ấy là những điều chúng ta sẽ làm nếu Ðức Chúa Trời cho phép.
4 Thật không thể nào làm cho những người đã một lần được soi sáng, đã nếm trải ơn thiên thượng, đã trở thành những người dự phần ân tứ của Ðức Thánh Linh, 5 đã nếm trải lời tốt đẹp của Ðức Chúa Trời và những quyền phép của đời sắp đến, 6 mà sa ngã, lại phục hồi để ăn năn được, vì họ đã tự tay đóng đinh Con Ðức Chúa Trời một lần nữa và công khai sỉ nhục Ngài.
7 Vì mảnh đất nào thấm nhuần nước mưa thường xuyên và sinh hoa màu tốt đẹp cho người canh tác, thì mảnh đất ấy nhận được phước hạnh từ Ðức Chúa Trời; 8 nhưng mảnh đất nào chỉ sinh gai góc và bụi gai, thì ấy là mảnh đất bỏ đi, gần như bị nguyền rủa, cuối cùng sẽ bị đốt.
Bảo Ðảm Hy Vọng Bằng Sự Nhiệt Thành Phục Vụ
9 Thưa anh chị em yêu dấu, dù chúng tôi nói thế, nhưng chúng tôi vẫn tin quả quyết rằng trường hợp của anh chị em thì tốt đẹp hơn và thuận lợi hơn để anh chị em hưởng ơn cứu rỗi. 10 Vì Ðức Chúa Trời không bất công mà quên công việc và tình yêu anh chị em đã thể hiện vì danh Ngài, khi anh chị em phục vụ các thánh đồ và hiện nay vẫn còn đang phục vụ. 11 Chúng tôi mong ước mỗi người trong anh chị em đều biểu lộ lòng nhiệt thành như thế, để niềm hy vọng của anh chị em được bảo đảm cho đến cùng. 12 Làm như thế anh chị em sẽ không trở nên lờ đờ, nhưng bắt chước những người nhờ đức tin và lòng kiên trì mà thừa hưởng những lời hứa.
Ðức Chúa Trời Chắc Chắn Thực Hiện Lời Hứa của Ngài
13 Khi Ðức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham, Ngài không thể chỉ ai lớn hơn Ngài để thề, nên Ngài đã chỉ chính Ngài mà thề 14 rằng,
“Ta chắc chắn sẽ ban phước cho ngươi, và Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi gia tăng lên nhiều.”
15 Và vì thế ông đã bền chí đợi chờ, và đã nhận được điều đã hứa.
16 Vì người ta thường chỉ vào một đấng lớn hơn mình để thề, và lời thề là sự xác định để kết thúc mọi cuộc tranh chấp. 17 Cũng thế Ðức Chúa Trời càng muốn chứng tỏ cho những người thừa hưởng lời hứa biết tính bất di bất dịch của mục đích Ngài, Ngài đã bảo đảm bằng một lời thề, 18 để qua hai điều[a] bất di bất dịch ấy, tức hai điều Ðức Chúa Trời không thể nói dối, chúng ta, những kẻ chạy đến ẩn náu, có được sự khích lệ mạnh mẽ để nắm chặt lấy hy vọng đã đặt trước mặt mình. 19 Chúng ta nắm chặt lấy hy vọng đó như bám giữ cái neo chắc chắn và vững chãi của linh hồn, đã được neo chặt bên trong bức màn, 20 nơi Ðức Chúa Jesus, Ðấng đi tiên phong mở đường cho chúng ta, đã vào, khi Ngài trở thành Vị Thượng Tế đời đời theo dòng Mên-chi-xê-đéc.
Copyright © 2011 by Bau Dang