Old/New Testament
Chúa Giải Cứu I-sơ-ra-ên
43 Nhưng bây giờ hỡi Gia-cốp,
Chúa là Ðấng dựng nên ngươi;
Hỡi I-sơ-ra-ên, Ðấng tạo thành ngươi phán thếnày:
Ðừng sợ, vì Ta đã chuộc ngươi;
Ta đã gọi đích danh ngươi;
Ngươi thuộc về Ta.
2 Khi ngươi đi qua nước, Ta sẽ ở với ngươi;
Khi ngươi vượt qua sông, nước sẽ chẳng cuốn trôi ngươi;
Khi ngươi băng qua lửa, lửa sẽ không đốt cháy ngươi;
Ngọn lửa sẽ không thiêu rụi ngươi.
3 Vì Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi,
Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên,
Ðấng Giải Cứu của ngươi;
Ta ban Ai-cập làm tiền chuộc mạng ngươi;
Ta phó Ê-thi-ô-pi[a] và Sê-ba để thế chỗ cho ngươi,
4 Vì ngươi rất quý báu trước mặt Ta;
Ngươi đã được Ta trân quý,
Và Ta đã yêu thương ngươi,
Nên Ta ban những người khác chịu thay cho ngươi,
Phó các dân khác thế mạng ngươi.
5 Ðừng sợ, vì Ta ở với ngươi;
Ta sẽ đem dòng dõi ngươi từ phương đông trở về;
Ta sẽ nhóm họp con cháu ngươi từ phương tây về.
6 Ta sẽ bảo phương bắc rằng,
“Hãy thả chúng ra!”
Và nói với phương nam rằng,
“Ðừng giữ chúng lại!”
Hãy đem các con trai Ta từ chốn xa xăm trở về;
Hãy đưa các con gái Ta từ các nơi tận cùng trái đất trở về,
7 Tức tất cả những người được gọi bằng danh Ta;
Ta đã dựng nên mỗi người vì vinh hiển Ta;
Ta đã tạo thành người ấy;
Phải, Ta đã dựng nên người ấy.
8 Hãy để dân ấy ra đi,
Dân có mắt nhưng mù và có tai nhưng điếc đó.
9 Tất cả các nước khá họp lại với nhau;
Các dân khá tụ tập lại đi.
Ai trong các ngươi có thể công bố điều này?
Ai có thể giãi bày cho chúng ta hiểu những việc đã xảy đến trước kia?
Hãy để chúng đem các nhân chứng ra biện hộ cho chúng;
Hãy để người ta nghe và nhìn nhận rằng, “Ðó là sự thật.”
10 Chúa phán, “Các ngươi là những nhân chứng của Ta,
Là đầy tớ mà Ta đã chọn,
Ðể các ngươi biết Ta và tin Ta,
Và hiểu rằng Ta là Ðấng ấy.
Không có thần nào hiện hữu trước Ta,
Và sau Ta cũng không có thần nào khác.
11 Ta, chính Ta, là Chúa,
Ngoài Ta không có Ðấng Giải Cứu nào khác.
12 Ta đã tuyên bố, đã giải cứu, và đã công bố;
Chớ có thần lạ nào ở giữa các ngươi,
Vì các ngươi là những nhân chứng của Ta,
Chúa phán.
13 Ta là Ðức Chúa Trời;
Thật vậy, trước khi thời gian hiện hữu, Ta là Ðấng ấy;
Không ai thoát khỏi tay Ta,
Khi Ta hành động, kẻ nào dám làm ngược lại?
14 Chúa, Ðấng Cứu Chuộc các ngươi,
Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên phán thếnày:
Vì cớ các ngươi, Ta sẽ sai người đến Ba-by-lôn,
Ðể phá đổ tất cả các chấn song của nó,
Khiến tiếng reo hò của dân Canh-đê trở thành tiếng khóc than.[b]
15 Ta là Chúa,
Ðấng Thánh của các ngươi,
Ðấng Tạo Thành I-sơ-ra-ên,
Vua các ngươi.
16 Chúa phán thế này:
Ðấng làm nên một con đường giữa biển,
Tạo một lối đi giữa những dòng nước mạnh,
17 Ðấng khiến những chiến xa và chiến mã,
Những quân mạnh và binh hùng
phải nằm xuống, rồi không trỗi dậy được nữa;
Chúng đã tắt lịm, như tim đèn bị tàn lụi, phán,
18 Ðừng nhớ đến những chuyện đã qua,
Ðừng bận tâm đến những gì đã xảy ra thời xa xưa nữa.
19 Này, Ta đang làm một việc mới.
Kìa, việc ấy đang bắt đầu xảy ra,
Các ngươi không nhận thấy sao?
Ta sẽ mở một con đường giữa đồng hoang vắng vẻ,
Khơi nguồn các dòng sông giữa sa mạc khô khan.
20 Những thú rừng, chó rừng, và đà điểu sẽ tôn ngợi Ta;
Vì Ta ban nước uống giữa chốn đồng hoang,
Khiến các sông tuôn tràn trong sa mạc,
Ðể có nước cho tuyển dân Ta uống.
21 Ấy là dân Ta đã tạo dựng cho chính Ta,
Ðể họ có thể rao ra lời ca ngợi Ta.
22 Thế mà, hỡi Gia-cốp, ngươi đã không kêu cầu Ta;
Hỡi I-sơ-ra-ên, ngươi lại chán ngán Ta.
23 Ngươi chẳng đem chiên đến làm của lễ thiêu dâng lên Ta;
Ngươi chẳng tôn kính Ta bằng các con vật hiến tế;
Ta đâu có bắt các ngươi phải cực nhọc phụng sự Ta bằng các của lễ chay;
Ta cũng không muốn làm các ngươi mệt nhọc vì phải dâng hương khói;
24 Ngươi đã không bỏ tiền ra mua cho Ta được một nén hương;
Ngươi cũng không làm cho Ta vui lòng vì mỡ của các con vật hiến tế,
Nhưng ngươi đã làm cho Ta nặng nhọc vì những tội lỗi của ngươi;
Ngươi đã làm cho Ta chán ngán vì những gian ác của ngươi.
25 Nhưng chính Ta, phải, chính Ta, vì cớ Ta, xóa sạch những vi phạm của ngươi;
Ta sẽ không nhớ đến tội của ngươi nữa.
26 Hãy nhắc cho Ta nhớ lại điều ngươi phiền trách,
Rồi chúng ta sẽ tranh luận với nhau;
Hãy trình bày lý lẽ của ngươi để chứng tỏ rằng ngươi vô tội.
27 Tổ phụ đầu tiên của ngươi đã phạm tội;
Những kẻ giảng dạy luật pháp của ngươi đã phản loạn chống lại Ta.
28 Vì thế Ta đã để cho những kẻ lãnh đạo trong nơi thánh bị làm nhục,
Ta đã phó Gia-cốp cho bị diệt vong,
Ta đã để cho I-sơ-ra-ên bị người đời sỉ nhục.
Chúa Ban Phước cho I-sơ-ra-ên
44 Nhưng bây giờ, hãy lắng nghe, hỡi Gia-cốp tôi tớ Ta,
Hỡi I-sơ-ra-ên người Ta đã chọn.
2 Chúa là Ðấng đã tạo ra ngươi,
Ðấng đã tạo thành ngươi trong lòng mẹ ngươi,
Ðấng giúp đỡ ngươi, phán thếnày:
Ðừng sợ, hỡi Gia-cốp tôi tớ Ta,
Còn ngươi, hỡi Giê-su-run[c] người Ta đã chọn,
3 Vì Ta sẽ đổ nước xuống trên chỗ khô khan,
Cho các suối tuôn tràn trên miền đất khô hạn;
Ta sẽ đổ Thần Ta trên dòng dõi ngươi;
Và ban phước hạnh Ta cho con cháu ngươi.
4 Chúng sẽ phát triển như cỏ mọc ngoài đồng,
Như cây liễu xanh tươi bên dòng nước.
5 Người này sẽ nói, “Tôi thuộc về Chúa,”
Người kia sẽ lấy tên của Gia-cốp mà đặt cho mình;
Người khác sẽ viết trên tay, “Tôi thuộc về Chúa,”
Và xưng tên mình bằng danh của I-sơ-ra-ên.
Chỉ Có Một Ðức Chúa Trời
6 Chúa, Vua của I-sơ-ra-ên, Ðấng Cứu Chuộc ông ấy, Chúa các đạo quân, phán thế này:
Ta là Ðấng Ðầu Tiên và là Ðấng Sau Cùng;
Ngoài Ta chẳng có thần nào khác.
7 Ai là kẻ giống như Ta?
Kẻ ấy hãy lên tiếng đi,
Hãy nói ra, và chứng tỏ cho Ta xem.
Những gì đã xảy ra từ khi Ta dựng nên loài người trong thời cổ đại,
Cho đến những gì đang xảy ra,
Và những gì sẽ xảy đến trong tương lai,
Hãy để chúng kể rõ ra đi.
8 Chớ sợ sệt và đừng kinh hãi;
Từ thuở xa xưa Ta há chẳng bảo ngươi và công bố rằng,
Các ngươi là những nhân chứng của Ta;
Có Ðức Chúa Trời nào khác ngoài Ta chăng?
Chẳng có Vầng Ðá nào khác;
Ta biết chắc chắn là không.
Thần Tượng Hư Không
9 Tất cả những kẻ làm hình tượng đều chẳng ra gì;
Các tác phẩm yêu chuộng của chúng đều vô dụng;
Những hình tượng ấy là các nhân chứng của chúng;
Nhưng vì những hình tượng ấy đều không thấy và không biết,
Nên chúng cũng chẳng biết hổ thẹn là gì.
10 Ai đã tạo nên một vị thần,
Hoặc đúc nên một pho tượng,
Mà tượng ấy chẳng làm nên tích sự gì?
11 Này, tất cả những kẻ tôn thờ nó đều sẽ hổ thẹn;
Những tay thợ khéo đều chỉ là phàm nhân;
Hãy để tất cả bọn chúng họp lại với nhau;
Cứ cho chúng đứng lên để chúng sẽ hãi hùng;
Cả bọn chúng sẽ bị hổ thẹn.
12 Người thợ rèn lấy một thanh sắt nung lên trên đống than hồng,
Rồi dùng búa đập nó ra thành một hình dạng,
Dùng cánh tay mạnh mẽ rèn nó;
Hắn đói lả và kiệt sức;
Hắn khát nước và ngất xỉu.
13 Người thợ mộc giăng dây mực,
Lấy phấn làm dấu,
Lấy bào mà bào,
Dùng thước đo vẽ kiểu,
Ðể làm nên một hình người,
Một tượng người đẹp đẽ,
Hầu để vào khám thờ trong nhà.
14 Nó đốn một cây bá hương, hoặc lấy một cây dẻ hay một cây sồi,
Trước đó nó để cây ấy lớn lên giữa các cây cối trong rừng,
Hoặc nó đã trồng một cây thông và để mưa làm cho cây thông ấy lớn lên.
15 Ðoạn nó lấy gỗ của cây ấy về làm củi;
Một phần của cây ấy nó đốt để sưởi ấm cho nó;
Một phần khác nó dùng để nhóm lửa và nướng bánh;
Phần còn lại nó lấy và làm thành một vị thần để thờ;
Nó tạc nên một pho tượng, rồi quỳ xuống trước mặt pho tượng đó mà lạy.
16 Một phân nửa nó dùng làm củi chụm trong lửa,
Trong phân nửa ấy, nó đã dùng để nướng thịt, ăn, và được no nê;
Nó cũng dùng gỗ ấy để sưởi ấm cho mình và nói,
“Chà, ấm quá; trông ngọn lửa thật ấm quá.”
17 Phần còn lại nó làm nên một vị thần, một tượng thần cho nó,
Xong rồi nó quỳ xuống trước mặt tượng đó và thờ lạy tượng ấy;
Nó cầu nguyện với tượng ấy và nói,
“Xin ngài cứu tôi, vì ngài là thần của tôi!”
18 Chúng không biết và cũng không hiểu;
Vì mắt chúng đã nhắm lại, nên chúng không thấy;
Lòng chúng đã khép kín, nên chúng không hiểu.
19 Không ai biết suy xét;
Không ai có tri thức;
Không ai thông sáng mà nói rằng,
“Tôi đã lấy phân nửa cây đó làm củi đốt trong lửa,
Phải, tôi cũng đã nướng bánh trên than của nó;
Tôi đã dùng nó nướng thịt và ăn,
Rồi bây giờ tôi lấy phần còn lại tạc thành một vật gớm ghiếc để thờ sao?
Chẳng lẽ tôi lại đi hạ mình thờ lạy một khúc gỗ sao?”
20 Kẻ ấy mê muội như thể đã ăn tro bụi;
Tâm trí tối tăm nên đã hành động sai lầm;
Nó không thể tỉnh ngộ để cứu lấy linh hồn mình được,
Và không thể nói, “Thứ tay phải ta nhờ cậy chẳng phải là đồ giả hay sao?”
Chúa Không Quên I-sơ-ra-ên
21 Hỡi Gia-cốp, hãy nhớ những điều này,
Hỡi I-sơ-ra-ên, vì ngươi là tôi tớ Ta;
Ta đã dựng nên ngươi, ngươi là tôi tớ Ta;
Hỡi I-sơ-ra-ên, Ta sẽ không quên ngươi.
22 Ta sẽ xóa bỏ các vi phạm của ngươi như làm một đám mây tan biến;
Các tội lỗi ngươi sẽ như mây mù tan mất;
Hãy trở lại với Ta, vì Ta đã cứu chuộc ngươi.
23 Hỡi các tầng trời, hãy tung hô chúc tụng,
Vì Chúa đã thực hiện điều ấy;
Hỡi các vực sâu dưới đất, hãy trỗi tiếng reo hò;
Hỡi các núi đồi và hỡi rừng rậm với mọi loài thảo mộc trong đó, hãy cất tiếng hoan ca,
Vì Chúa đã cứu chuộc Gia-cốp,
Ngài đã bày tỏ vinh hiển Ngài ra giữa I-sơ-ra-ên.
Giu-đa Sẽ Ðược Tái Lập
24 Chúa, Ðấng cứu chuộc ngươi,
Ðấng tạo thành ngươi từ trong lòng mẹ, phán thếnày:
Ta là Chúa, Ðấng làm nên mọi sự;
Một mình Ta căng cả bầu trời;
Một tay Ta trải rộng trái đất.
25 Ðấng làm cho phường nói dối thất vọng về những điềm chúng thấy,
Biến bọn thầy bói thành bọn ngu si,
Khiến những kẻ khôn ngoan ra những kẻ tầm thường,
Làm cho tri thức chúng trở thành trò dại dột.
26 Ta xác nhận những lời tôi tớ Ta đã nói,
Làm ứng nghiệm những gì tôi tớ Ta báo trước;
Ta phán về Giê-ru-sa-lem rằng, “Ngươi sẽ có người ở,”
Về các thành của Giu-đa rằng, “Các ngươi sẽ được tái thiết;
Ta sẽ làm cho các ngươi trỗi dậy từ những đống hoang tàn đổ nát của mình.”
27 Ta phán với vực sâu,
“Hãy trở nên khô cạn,
Và Ta biến các luồng nước của ngươi ra cạn khô.”
28 Ta phán về Si-ru rằng,
“Nó là người chăn bầy của Ta,
Nó sẽ thực hiện mọi điều Ta muốn phải thành tựu.”
Ta nói về Giê-ru-sa-lem rằng,
“Ngươi sẽ được xây dựng lại,”
Và về đền thờ rằng,
“Ngươi sẽ được lập nền trở lại.”
Tinh Thần Phục Vụ của Phao-lô Khi Ở Thê-sa-lô-ni-ca
2 Thưa anh chị em, chính anh chị em đã biết rõ, lần chúng tôi đến thăm anh chị em trước đây thật không uổng phí chút nào. 2 Vì như anh chị em đã biết, sau khi chúng tôi đã bị thương khó và bị làm nhục tại Phi-líp, chúng tôi vẫn lấy can đảm trong Ðức Chúa Trời chúng ta để rao giảng Tin Mừng của Ðức Chúa Trời cho anh chị em giữa nhiều chống đối. 3 Vì những lời khẩn khoản kêu gọi của chúng tôi không do chủ tâm bất chính, hoặc động cơ không trong sạch, hoặc với dụng ý lừa gạt, 4 nhưng vì Ðức Chúa Trời đã thử nghiệm chúng tôi và giao cho chúng tôi trọng trách rao giảng Tin Mừng, nên chúng tôi cứ giảng dạy, không phải để làm vừa lòng người ta, nhưng để làm vui lòng Ðức Chúa Trời, Ðấng dò xét lòng dạ chúng ta.
5 Vì như anh chị em đã biết, chúng tôi không dùng những lời dua nịnh và cũng không rao giảng vì động cơ tham muốn điều gì – có Ðức Chúa Trời làm chứng cho chúng tôi. 6 Chúng tôi không tìm kiếm vinh hiển từ loài người, dù là vinh hiển đó đến từ anh chị em hay từ những người khác, 7 mặc dù chúng tôi có quyền hưởng nhận đặc quyền đó vì là các sứ đồ của Ðấng Christ, nhưng khi ở giữa anh chị em chúng tôi đã cư xử dịu dàng, như người mẹ[a] trìu mến chăm sóc các con mình. 8 Chúng tôi thương mến anh chị em đến nỗi không những đã vui vẻ rao truyền Tin Mừng của Ðức Chúa Trời cho anh chị em mà còn vui lòng chia sẻ chính mạng sống chúng tôi cho anh chị em, vì anh chị em đã trở thành những người rất yêu dấu của chúng tôi.
9 Thưa anh chị em, chắc anh chị em vẫn còn nhớ công lao vất vả và nỗi khó nhọc của chúng tôi: trong khi rao giảng Tin Mừng của Ðức Chúa Trời cho anh chị em, chúng tôi đã làm việc cả ngày lẫn đêm, để khỏi trở thành gánh nặng cho bất cứ người nào trong anh chị em. 10 Có anh chị em và Ðức Chúa Trời làm chứng, thể nào chúng tôi đã sống cách trong sạch, ngay lành, và không gì có thể chê trách được giữa anh chị em là những tín hữu. 11 Như anh chị em đã biết, thể nào chúng tôi đã đối xử với mỗi người trong anh chị em như cha với con, 12 khuyên bảo, khích lệ, và nài xin anh chị em sống xứng đáng là những người thuộc về Ðức Chúa Trời, Ðấng đã gọi anh chị em vào vương quốc và vinh hiển của Ngài.
13 Vì lý do đó chúng tôi luôn cảm tạ Ðức Chúa Trời, vì anh chị em đã tiếp nhận lời Ðức Chúa Trời do chúng tôi truyền cho như tiếp nhận chính lời của Ðức Chúa Trời, chứ không phải lời của loài người, và thật vậy, đó chính là lời Ðức Chúa Trời đang hành động trong anh chị em, những người có lòng tin.
14 Thưa anh chị em, anh chị em đã trở thành những người theo gương các hội thánh của Ðức Chúa Trời trong Ðức Chúa Jesus Christ ở Giu-đê, vì anh chị em cũng đã chịu khổ những điều tương tự bởi đồng bào mình, cũng như họ đã chịu khổ bởi đồng bào họ là người Do-thái. 15 Những người Do-thái ấy đã giết Ðức Chúa Jesus và các vị tiên tri, và bách hại chúng tôi đến nỗi phải ra đi. Họ làm phật lòng Ðức Chúa Trời và chống nghịch với mọi người. 16 Họ ngăn cản chúng tôi rao giảng cho các dân ngoại để các dân ngoại có thể được cứu; như thế họ đã làm cho tội lỗi của mình luôn đầy ắp; nhưng cuối cùng, cơn thịnh nộ đã đến với họ.
Phao-lô Mong Trở Lại Thê-sa-lô-ni-ca
17 Về phần chúng tôi, thưa anh chị em, tuy lâu nay chúng tôi phải xa cách anh chị em một thời gian, xa mặt nhưng chẳng cách lòng, chúng tôi nôn nóng mong được gặp lại anh chị em, mặt tận mặt. 18 Vì thật vậy, tôi, Phao-lô, đã hơn một lần muốn đến thăm anh chị em, nhưng Sa-tan đã ngăn trở chúng tôi. 19 Vì hy vọng, niềm vui, và mão miện hãnh diện của chúng tôi là gì, nếu không phải là anh chị em trước mặt Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta, trong ngày Ngài hiện đến? 20 Vì anh chị em là vinh hiển và niềm vui của chúng tôi.
Copyright © 2011 by Bau Dang