Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Ê-sai 17-19

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ða-mách

17 Sứ điệp về Ða-mách:

Kìa, Ða-mách sẽ không còn là một thành phố nữa,
Nhưng chỉ là một đống đổ nát hoang tàn.
Các khu phố của nó[a] sẽ trở nên hoang vắng,
Chỉ còn làm nơi cho các đàn chiên nằm nghỉ;
Chẳng ai sẽ làm cho chúng kinh động.
Ðồn lũy của nó đóng ở Ép-ra-im sẽ không còn nữa;
Vương quyền của Ða-mách đã bị cất bỏ rồi;
Những người A-ram[b] còn sống sót sẽ giống như vinh hiển của con cái I-sơ-ra-ên,
Chúa các đạo quân phán vậy.

Trong ngày ấy, vinh hiển của Gia-cốp sẽ suy giảm;
Thân thể mập mạnh của nó sẽ trở nên gầy yếu.
Nó sẽ như người thợ gặt nắm lấy những ngọn lúa,
Rồi đưa tay ra cắt và chỉ có được một ít gié lúa thôi;
Giống như người ta đi mót lúa trong thung lũng Rê-pha-im.
Thật vậy chỉ một ít gié lúa còn sót lại;
Giống như cây ô-liu kia bị người ta rung,
Chỉ còn hai ba trái sót lại trên ngọn cây,
Hoặc bốn năm trái còn dính lại trên các cành ra trái.
Chúa Ðức Chúa Trời[c] của I-sơ-ra-ên phán vậy.

Trong ngày ấy người ta sẽ để lòng hướng về Ðấng Tạo Hóa mình;
Mắt họ sẽ ngưỡng vọng Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
Họ sẽ không cúng tế nơi bàn thờ các thần tượng,
Tức nơi các tác phẩm do tay họ làm ra;
Họ sẽ chẳng trông mong gì nơi các sản phẩm mà ngón tay họ đã tạo,
Bất kể là trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra,
Hay các bàn thờ để tế hương cho các thần tượng.

Trong ngày ấy các thành kiên cố của họ sẽ giống như những nơi hoang vắng của dân Hi-vi và dân A-mô-ri thời xưa;[d]
Các dân ấy đã bỏ xứ ra đi vì cớ dân I-sơ-ra-ên;
Thật là cảnh hoang tàn đổ nát.

10 Vì ngươi đã quên Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của ngươi,
Vì ngươi không nhớ đến Vầng Ðá vững chãi làm nơi ẩn náu của ngươi,
Cho nên, dù ngươi trồng những cây giống tốt
Và ương những cây lấy giống từ ngoại quốc mang về;
11 Dù trong ngày ngươi trồng, ngươi mong sao cho chúng chóng lớn;
Ngay buổi sáng ngươi trồng, ngươi đã muốn thấy chúng sớm trổ hoa,
Nhưng đến ngày gặt hái, ngươi sẽ chẳng thu hoạch được gì,
Mà chỉ thấy toàn thảm sầu và nỗi đau tuyệt vọng.

12 Khốn cho muôn dân đang thét gào;
Họ thét to tựa biển cả gầm vang;
Khốn cho các nước đang gào la;
Họ gào to tựa sóng cuồng ập xuống.
13 Nhiều nước gào la như sóng cao cuồn cuộn đập vào bờ;
Nhưng khi Chúa quở trách, chúng liền cao bay xa chạy;
Chúng bị săn đuổi như rác rến trên núi gặp cơn lốc,
Như bụi bay khi gặp trận cuồng phong.
14 Chiều tà đến, ôi thật là kinh hoàng!
Trước khi trời sáng, chúng chẳng còn nữa.
Ðây là số phận của những kẻ bóc lột chúng ta,
Là định mạng dành cho quân cướp đoạt chúng ta.

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ê-thi-ô-pi

18 Khốn cho xứ của loài côn trùng đập cánh vù vù,
Ở tận mãi bên kia các dòng sông xứ Ê-thi-ô-pi,[e]
Nó sai các sứ giả vượt biển bằng các thuyền đan bằng cỏ chỉ thảo lướt trên mặt nước.
Hãy ra đi, hỡi các sứ giả nhanh nhẹn;
Hãy đến một nước có dân cao lớn và da dẻ mịn màng,
Hãy tới một dân mà mọi người xa gần đều khiếp sợ,
Một nước hùng cường và đàn áp các lân bang,
Một nước có các sông phân chia lãnh thổ.

Hỡi tất cả các ngươi, dân cư trên thế giới,
Tức những người đang sống ở thế gian,
Hãy ngắm nhìn khi cờ hiệu giương lên trên núi;
Hãy lắng nghe khi tù và trỗi tiếng điểm binh,
Chúa đã phán với tôi thế này:
“Từ nơi Ta ngự, Ta sẽ lặng lẽ quan sát,
Như ánh nắng chói chang khi mặt trời đứng bóng,
Như màn sương tan mau dưới cơn nắng mùa gặt.”
Vì trước mùa hái nho, khi hoa nho biến mất trên cành,
Khi các đóa hoa biến thành những chùm nho chín mọng,
Ngài sẽ dùng rựa chặt các cành,
Cắt bỏ các nhánh, và vứt chúng đi.
Tất cả chúng sẽ bị bỏ thây để làm thức ăn cho chim chóc trên núi và cho các dã thú trên đất.
Chim chóc sẽ ăn chúng suốt mùa hè;
Mọi dã thú trên đất sẽ ăn chúng suốt mùa đông.

Bấy giờ một dân cao lớn và da dẻ mịn màng,
Một dân mà mọi người xa gần đều khiếp sợ,
Một nước hùng cường và đàn áp các lân bang,
Một nước có các sông phân chia lãnh thổ,
Sẽ sai người mang lễ vật đến dâng lên Chúa các đạo quân,
Ở trên Núi Si-ôn,
Nơi danh Chúa các đạo quân ngự.

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ai-cập

19 Sứ điệp về Ai-cập:

Này, Chúa ngự trên đám mây bay mau đến Ai-cập;
Các thần tượng Ai-cập run rẩy trước thánh nhan Ngài;
Lòng dạ dân Ai-cập đều rụng rời bủn rủn.

Ta sẽ khiến người Ai-cập nổi lên chống lại người Ai-cập;
Họ sẽ đánh giết lẫn nhau: người trong gia đình hại người trong gia đình, láng giềng hại láng giềng, thành này đánh thành nọ, tiểu quốc nọ đánh tiểu quốc kia.
Tinh thần trong lòng người Ai-cập sẽ không còn nữa;
Ta sẽ làm rối loạn các chương trình của chúng;
Chúng sẽ đi cầu vấn các thần tượng, hồn người chết, tà ma, và tà linh.
Ta sẽ phó dân Ai-cập cho một bạo chúa;
Một vua hung tàn sẽ cai trị chúng;
Chúa, Chúa các đạo quân, phán vậy.

Cửa biển sẽ nứt nẻ;
Sông Nin sẽ cạn khô;
Các kinh rạch sẽ trở nên hôi thối;
Các nhánh của Sông Nin sẽ cạn dòng và khô nứt;
Sậy lau sẽ ngã rạp bên bờ.
Cỏ cây hai bên bờ sông, ở cửa sông,
Và tất cả những ruộng đồng hai bên sông sẽ khô cằn nứt nẻ, bị bỏ hoang, và không còn nữa.
Các ngư phủ sẽ khóc than;
Mọi kẻ giăng câu sẽ than vãn;
Những người quăng chài trên mặt nước sẽ âu sầu.
Những thợ dệt vải gai sẽ tuyệt vọng;
Những thợ chải len và thợ dệt vải trắng đều xanh xao.
10 Những người sống nghề sản xuất vải đều khiếp đảm;
Tất cả những ai làm công kiếm sống đều thảm sầu.

11 Các quan quyền của Xô-an đều cực kỳ dại dột;
Các mưu sĩ khôn ngoan của Pha-ra-ôn bày vẽ toàn những mưu kế điên rồ.
Sao các ngươi có thể nói với Pha-ra-ôn rằng,
“Tôi là con cháu các nhà hiền triết, con cháu của các tiên vương”?
12 Các hiền nhân của ngươi đâu rồi?
Bây giờ hãy để chúng nói cho ngươi biết chương trình Chúa các đạo quân định làm cho Ai-cập là gì đi.

13 Các quan quyền của Xô-an đã trở nên dại dột;
Những người lãnh đạo của Mem-phít đã bị lừa gạt;
Những tộc trưởng của các bộ tộc đã dẫn Ai-cập đi sai lạc.
14 Chúa đã đổ vào chúng một tâm thần rối loạn;
Nên chúng làm Ai-cập ngả nghiêng,
Như một kẻ say rượu đi ngả nghiêng và nôn mửa.
15 Dù là thủ lãnh hay là người chỉ biết vâng lệnh thi hành, dù dẻo dai như cành chà là hay dễ gãy như cây sậy,
Không ai có thể làm gì cho Ai-cập được cả.

16 Trong ngày ấy người Ai-cập sẽ trở nên như phụ nữ, run rẩy và sợ sệt trước cánh tay Chúa các đạo quân đưa lên sửa phạt họ. 17 Xứ Giu-đa sẽ thành nỗi kinh hoàng cho người Ai-cập. Người nào bị nhắc đến tên sẽ lo sợ, vì chương trình mà Chúa các đạo quân đã định để nghịch lại họ.

Ai-cập, A-sy-ri, và I-sơ-ra-ên Ðược Phước

18 Trong ngày ấy xứ Ai-cập sẽ có năm thành nói tiếng Ca-na-an và tuyên thệ trung thành với Chúa các đạo quân. Một trong các thành ấy sẽ được gọi là Thành Mặt Trời.[f]

19 Trong ngày ấy sẽ có một bàn thờ được lập lên ngay giữa nước Ai-cập để người ta thờ phượng Chúa, và một bia đá bày tỏ lòng tôn kính Chúa cũng được dựng lên ở biên giới nước ấy. 20 Những điều đó sẽ là dấu hiệu và bằng chứng rằng Chúa các đạo quân hiện diện trong nước Ai-cập, hầu họ sẽ kêu cầu Chúa khi bị quân bạo ngược bức hiếp, và Ngài sẽ sai một Ðấng Giải Cứu đến binh vực và giải cứu họ. 21 Chúa sẽ làm cho người Ai-cập nhận biết Ngài; trong ngày ấy, người Ai-cập sẽ nhận biết Ngài. Họ sẽ đem con vật hiến tế và các lễ vật đến thờ phượng Ngài. Họ sẽ khấn hứa với Chúa và giữ trọn các lời khấn hứa ấy. 22 Chúa sẽ đánh phạt Ai-cập, đánh phạt rồi chữa lành. Họ sẽ trở về với Chúa, rồi Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của họ và chữa cho họ được lành.

23 Trong ngày ấy sẽ có một đại lộ từ Ai-cập đến A-sy-ri, và từ A-sy-ri đến Ai-cập. Người Ai-cập sẽ đến A-sy-ri, rồi người Ai-cập và người A-sy-ri sẽ cùng nhau đến thờ phượng.

24 Trong ngày ấy I-sơ-ra-ên sẽ hiệp cùng Ai-cập và A-sy-ri lập thành một liên minh ba nước. Liên minh ba nước ấy sẽ là nguồn phước giữa thế giới. 25 Họ là những người được Chúa các đạo quân ban phước, mà rằng, “Phước thay cho Ai-cập dân Ta, A-sy-ri công việc của tay Ta, và I-sơ-ra-ên cơ nghiệp của Ta.”

Ê-phê-sô 5:17-33

17 Vậy đừng làm kẻ dại dột, nhưng hãy tìm hiểu ý Chúa là gì. 18 Ðừng say rượu, vì rượu xui cho ngông cuồng, nhưng hãy đầy dẫy Ðức Thánh Linh.

19 Hãy dùng những thánh thi, thánh ca, và linh khúc mà đối đáp với nhau. Hãy đem hết tâm hồn hát ca và tôn ngợi Chúa. 20 Trong mọi sự, hãy nhân danh Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, luôn luôn cảm tạ Ðức Chúa Trời là Ðức Chúa Cha.

Mối Liên Hệ Vợ Chồng

21 Do lòng kính sợ Chúa, anh chị em hãy thuận phục nhau.

22 Hỡi người làm vợ, hãy thuận phục chồng như thuận phục Chúa, 23 vì chồng là đầu vợ như Ðấng Christ là đầu hội thánh; chính Ngài là Ðấng Giải Cứu của hội thánh, thân thể Ngài. 24 Hội thánh thuận phục Ðấng Christ thế nào, vợ cũng thuận phục chồng trong mọi sự thể ấy.

25 Hỡi người làm chồng, hãy yêu thương vợ như Ðấng Christ đã yêu thương hội thánh và phó chính Ngài vì hội thánh, 26 để Ngài có thể thánh hóa hội thánh, sau khi thanh tẩy hội thánh bằng nước, tức lời Ngài, 27 hầu tạo cho chính Ngài một hội thánh đẹp lộng lẫy, không hoen ố, không vết nhăn, và không khuyết điểm, nhưng thánh khiết và vẹn toàn.

28 Cũng thế, chồng phải yêu vợ như chính thân mình. Người nào yêu vợ là yêu chính mình; 29 vì không ai ghét chính thân mình bao giờ, nhưng luôn nuôi dưỡng và chăm sóc nó, cũng như Ðấng Christ đối với hội thánh vậy, 30 bởi vì chúng ta là các chi thể của thân Ngài.

31 Vì lý do đó người nam phải lìa cha mẹ để kết hợp với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt. 32 Ðây là một huyền nhiệm cao diệu, và dĩ nhiên, đây tôi muốn nói về mối liên hệ giữa Ðấng Christ và hội thánh. 33 Tóm lại mỗi người trong anh em phải yêu vợ như chính mình, còn vợ thì nên kính trọng chồng.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang