Old/New Testament
Bài Cầu Nguyện Lúc Chiều Tàn
An Tâm Tin Cậy CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với nhạc khí bằng dây
1 Ðức Chúa Trời công chính[a] của con ôi,
Xin đáp lời con khi con kêu cầu;
Xin cứu giúp con giữa cảnh gian truân;
Xin thương xót con và lắng nghe lời cầu nguyện của con.
2 Hỡi các con cái loài người, các người muốn biến vinh hiển của tôi ra sỉ nhục cho đến bao lâu?
Các người cứ yêu mến những gì hư không và tìm kiếm những gì giả dối cho đến bao giờ? (Sê-la)
3 Hãy biết rằng Chúa đã biệt riêng cho Ngài các thánh đồ;
Chúa sẽ nghe tôi khi tôi kêu cầu Ngài.
4 Khá run sợ và đừng phạm tội;
Khi ở trên giường, khá suy gẫm trong lòng và im lặng. (Sê-la)
5 Hãy dâng các của lễ với tấm lòng ngay lành,[b]
Hãy tin cậy hoàn toàn vào Chúa.
6 Nhiều người hỏi rằng, “Ai sẽ cho chúng ta thấy phước?”
Chúa ôi, xin tỏa rạng thánh nhan Ngài trên chúng con.
7 Ngài đã làm cho lòng con vui hơn chúng,
Hơn lúc chúng vui khi thu hoạch được nhiều lúa và rượu.
8 Con sẽ nằm xuống và ngủ bình an;
Vì Chúa ôi, chỉ Ngài mới làm cho con được sống an lành.
Cầu Xin Chúa Hướng Dẫn
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với Ống Sáo
1 Chúa ôi, xin lắng nghe những lời con cầu xin;
2 Xin đoái đến những lời con than thở.
Ôi Vua của con và Ðức Chúa Trời của con, xin nghe tiếng con kêu cầu,
Vì con cầu nguyện cùng Ngài.
3 Chúa ôi, sáng sớm xin Ngài nghe tiếng con;
Hừng sáng con trình duyên cớ con lên Ngài, rồi trông đợi.
4 Vì Ngài chẳng phải là Ðức Chúa Trời ưa thích điều ác;
Kẻ ác chẳng sống nổi trước mặt Ngài.
5 Kẻ khoác lác sẽ chẳng đứng nổi trước thánh nhan Ngài;
Ngài ghét tất cả những kẻ làm ác.
6 Ngài tiêu diệt những kẻ nói dối;
Chúa gớm ghiếc những kẻ khát máu và lừa gạt.
7 Nhưng con, nhờ lòng thương xót dồi dào của Ngài con sẽ vào nhà Ngài;
Con sẽ hướng về đền thánh Ngài mà thờ phượng Ngài với lòng kính sợ.
8 Chúa ôi, vì cớ những kẻ thù của con,
Xin dẫn dắt con đi trong đường công chính của Ngài;
Xin làm cho đường lối Ngài bằng phẳng trước mặt con.
9 Thật chẳng có gì đáng tin cậy nơi miệng chúng;
Tâm địa chúng đầy ý đồ hủy diệt;
Cổ họng chúng khác nào phần mộ mở ra;
Lưỡi chúng nói toàn những lời dua nịnh.
10 Ðức Chúa Trời ôi, xin bắt chúng phải đền tội;
Xin để chúng sụp ngã trên mưu chước chúng;
Xin đuổi chúng đi vì tội chúng quá nhiều,
Vì chúng đã dám nổi loạn chống lại Ngài.
11 Nhưng xin cho những ai để lòng tin cậy Ngài được vui mừng;
Họ sẽ hoan ca mãi mãi,
Vì Ngài bảo vệ những người ấy,
Ðể ai yêu mến danh Ngài sẽ được vui thỏa trong Ngài.
12 Vì Chúa ôi, chính Ngài sẽ ban phước cho người ngay lành;
Ngài sẽ lấy ơn huệ Ngài che chở người ấy như thuẫn khiên.
Lời Cầu Nguyện trong Cơn Khốn Khó
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với nhạc khí bằng dây, theo điệu nhạc buồn
1 Chúa ôi, xin đừng khiển trách con trong khi Ngài nổi giận;
Xin đừng sửa phạt con giữa cơn thịnh nộ của Ngài.
2 Xin thương xót con, Chúa ôi, vì con đang kiệt lực;
Xin chữa lành con, Chúa ôi, vì các xương cốt con đang rã rời.
3 Linh hồn con đang hoàn toàn kiệt quệ;
Còn Ngài, Chúa ôi, còn bao lâu nữa Ngài mới hết giận con?
4 Xin trở lại, Chúa ôi, xin cứu linh hồn con;
Xin cứu con vì tình thương của Ngài.
5 Vì khi chết rồi, làm sao người chết có thể nhớ đến Ngài?
Khi đã ở trong âm phủ rồi, ai có thể cảm tạ Ngài?
6 Con rên rỉ thở than đến kiệt lực;
Ðêm nào con cũng khóc đến nỗi nước mắt đẫm ướt cả giường,
Lệ con tuôn đổ đầm đìa ướt sũng giường con.
7 Mắt con hốc hác vì sầu khổ;
Chúng trở nên mờ yếu vì những kẻ thù ghét con.
8 Hỡi tất cả những kẻ làm ác, các người hãy dang xa khỏi tôi,
Vì Chúa đã nghe tiếng khóc của tôi.
9 Chúa đã nghe lời cầu khẩn của tôi;
Chúa sẽ nhậm lời cầu nguyện của tôi.
10 Nguyện tất cả kẻ thù của tôi sẽ bị hổ thẹn và khủng hoảng;
Nguyện chúng sẽ phải thối lui và bị nhục nhã thình lình.
Phao-lô tại A-thên
16 Trong khi Phao-lô ở A-thên chờ Si-la và Ti-mô-thê đến, lòng ông nảy sinh bực bội, vì ông thấy thành phố đầy dẫy các tượng thần. 17 Vì thế ông đến hội đường để biện luận với những người Do-thái và những người dân ngoại tin theo Do-thái Giáo; ngày nào ông cũng ra khu hành chính thương mại để biện luận với bất cứ người nào ông gặp. 18 Cũng có mấy triết gia thuộc trường phái Khoái Lạc[a] và trường phái Khắc Kỷ[b] tranh luận với ông. Có người nói, “Người lắm lời này muốn nói gì?” Những người khác bảo, “Dường như ông ấy muốn rao giảng về các thần ngoại quốc nào đó.” Số là Phao-lô đã giảng cho họ Tin Mừng của Ðức Chúa Jesus và sự sống lại.
19 Họ đưa ông đến A-rê-ô-pa-gu[c] và yêu cầu, “Chúng tôi có thể biết giáo lý mới mà ông giảng là gì không? 20 Vì những điều ông đem đến nghe lạ tai với chúng tôi lắm. Chúng tôi muốn biết những điều đó có nghĩa gì.” 21 Số là người A-thên và các kiều dân ở đó không thích gì hơn là dành thì giờ để bàn tán hay nghe ngóng những gì mới lạ.
22 Bấy giờ Phao-lô đứng giữa A-rê-ô-pa-gu và nói,
“Kính thưa quý vị là những người ở A-thên: Tôi nhận thấy quý vị có lòng tín ngưỡng hơn ai cả. 23 Vì tôi đã đi khắp thành phố của quý vị, xem xét kỹ những tượng thần quý vị đang thờ, và tôi thấy một bàn thờ, trên đó có khắc những chữ, ‘Thờ Thần Không Biết.’ Vậy vị thần mà quý vị thờ nhưng không biết đó chính là vị thần tôi rao giảng cho quý vị đây.
24 Ðức Chúa Trời là Ðấng dựng nên vũ trụ và mọi vật trong đó. Vì Ngài là Ðấng chủ tể của trời và đất, Ngài không ngự trong các đền thờ do tay loài người làm nên. 25 Ngài cũng không cần bàn tay loài người phục vụ như thể Ngài cần điều gì, vì chính Ngài ban sự sống và hơi thở cho mọi loài mọi vật.
26 Từ một người Ngài đã tạo nên mọi dân tộc đang sống trên khắp mặt đất. Ngài đã ấn định các mùa và ranh giới cho nơi họ ở, 27 để họ tìm kiếm Ðức Chúa Trời, và may ra họ có thể dò dẫm mà tìm được Ngài, mặc dù Ngài không ở xa mỗi người chúng ta; 28 vì ‘Trong Ngài chúng ta sống, động, và hiện hữu,’[d] như một vài thi sĩ của quý vị đã nói, ‘Chúng ta cũng là dòng giống của Ngài.’[e]
29 Vậy, vì là dòng giống của Ðức Chúa Trời, xin chúng ta đừng nghĩ rằng Ðức Chúa Trời giống như một tác phẩm bằng vàng, bạc, hoặc đá, do óc nghệ thuật và trí tưởng tượng của con người tạo nên. 30 Ðức Chúa Trời đã bỏ qua thời kỳ mông muội đó, nhưng bây giờ Ngài truyền rằng mọi người ở mọi nơi phải ăn năn, 31 vì Ngài đã định một ngày để phán xét cả thế gian theo lẽ công chính qua một Ðấng Ngài đã lập, và để xác nhận cho thẩm quyền của Ðấng ấy trước mọi người, Ngài đã làm cho Ðấng ấy sống lại từ cõi chết.”
32 Nhưng khi họ nghe nói đến sự sống lại của người chết, một vài người bắt đầu chế nhạo; rồi những người khác nói, “Chúng tôi sẽ nghe ông nói việc ấy vào một dịp khác.”
33 Nghe vậy Phao-lô bước ra khỏi những người ấy. 34 Nhưng có mấy người đi theo ông và tin. Trong số đó có Ði-ô-ni-si-u là thành viên của Hội Ðồng A-rê-ô-pa-gu, một bà tên là Ða-ma-ri, và một số người khác cùng tin với họ.
Copyright © 2011 by Bau Dang