Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Gióp 36-37

Ê-li-hu Ca Ngợi Lòng Tốt của Ðức Chúa Trời

36 Ê-li-hu lại tiếp tục nói:

Xin ông cố nhẫn nại với tôi thêm chút nữa;
Tôi có những điều muốn bày tỏ với ông;
Vì tôi còn những điều muốn nói thay cho Ðức Chúa Trời.
Tôi mang kiến thức của tôi từ xa về đây;
Tôi sẽ quy sự công chính về cho Ðấng Tạo Hóa của tôi.
Quả thật những lời tôi nói không phải những lời giả dối;
Người muốn thưa chuyện với ông là người có tri thức ít nhiều.
Thưa ông, Ðức Chúa Trời là Ðấng quyền năng nhưng Ngài không khinh khi người nào;
Quyền năng và tri thức của Ngài thật vô lượng vô biên.
Ngài không gìn giữ mạng sống kẻ hung tàn gian ác;
Nhưng Ngài ban công lý cho người bị đàn áp đọa đày.
Ngài chẳng quay mắt Ngài khỏi người ngay lành công chính;
Nhưng Ngài đưa họ lên ngồi ngang hàng với các vua chúa;
Ngài lập họ được vững vàng mãi mãi;
Và cho họ được tôn trọng.
Nếu họ bị gông cùm xiềng xích,
Và bị trói buộc trong hoạn nạn khốn cùng,
Khi ấy Ngài sẽ chỉ cho họ những việc sai họ đã làm và những tội họ đã phạm,
Ðể họ thấy họ đã sống kiêu căng ngạo mạn như thế nào.
10 Ngài mở tai họ để họ nghe lời chỉ bảo;
Ngài truyền cho họ phải lìa bỏ tội lỗi.
11 Nếu họ nghe theo và thờ phượng Ngài,
Những ngày của đời họ sẽ an lành hạnh phước,
Những năm của đời họ sẽ đầy những khoan khoái vui mừng.
12 Nhưng nếu họ không nghe theo, họ sẽ bị gươm đao hủy diệt;
Họ sẽ chết đi như kẻ ngu dại chẳng biết gì.
13 Lòng của bọn vô tín vô luân chỉ biết tự chất thêm tức tối;
Chúng chẳng biết kêu cầu Ngài dù bị xiềng xích lao tù.
14 Chúng sẽ chết trong lúc tuổi còn thanh xuân non trẻ;
Mạng chúng tiêu vong giữa bọn điếm đực trong miếu đền.
15 Ngài để cho nó bị đau khổ rồi mới cứu nó ra khỏi cảnh khổ sở;
Ngài dùng hoàn cảnh bị ngược đãi để mở tai nó ra.
16 Cũng vậy Ngài sẽ đem ông ra khỏi cảnh hoạn nạn để đưa ông vào nơi tự do khoảng khoát, thoát khỏi cảnh tù túng;
Ngài sẽ cho dọn trên bàn ông đầy thức ăn cao lương mỹ vị.
17 Bấy giờ ông sẽ được toàn quyền xét xử những kẻ gian ác;
Quyền phán quyết và công lý đều nằm trọn trong tay ông.
18 Hãy coi chừng, đừng để ai xui giục ông làm sai để giàu có;[a]
Ðừng để của hối lộ lớn cám dỗ ông làm sai lệch công lý.
19 Sự giàu có của ông có thể giữ ông khỏi bị hoạn nạn sao?
Tất cả quyền lực của ông há làm được như thế sao?
20 Ðừng mong cho trời mau tối,
Khi người ta bị cô lập trong nơi ở của mình.
21 Hãy coi chừng, đừng ngã theo sự gian ác;
Vì chọn làm thế ắt phải chuốc lấy khốn khổ về sau.
22 Này, Ðức Chúa Trời được tôn cao qua quyền năng của Ngài;
Có ai dạy bảo như Ngài chăng?
23 Ai dám chỉ bảo Ngài đường lối nào Ngài phải chọn chăng?
Hay ai dám nói rằng, “Ngài đã làm sai” chăng?

Ê-li-hu Ca Tụng Ðức Chúa Trời

24 Hãy ghi nhớ mà ca tụng công việc Ngài thực hiện;
Ðó là điều nhân thế phải mãi mãi suy tôn.
25 Việc Ngài làm mọi người đều chiêm ngưỡng;
Các phàm nhân thảy nhìn thấy từ xa.
26 Ðúng vậy Ðức Chúa Trời thật vĩ đại;
Chúng ta không thể biết rõ Ngài;
Số năm Ngài sống không thể nào tìm ra hết.
27 Ngài thâu lại các giọt nước đã đổ xuống,
Rồi biến chúng thành sương mù và những giọt nước mưa.
28 Từ trong mây, mưa tuôn đổ ra,
Và rơi xuống trên người ta tầm tã.
29 Này, có ai hiểu mây giăng ra như thế nào chăng?
Hay có ai biết sấm chớp phát ra từ vòm trời của Ngài như thế nào chăng?
30 Kìa, Ngài tỏa ánh sáng ra chung quanh Ngài;
Ngài bao phủ cả đáy thẳm của các đại dương.
31 Ngài dùng chúng để nuôi sống[b] muôn dân;
Ngài cung cấp thực phẩm thật nhiều vô kể.
32 Ngài nắm trong tay Ngài biết bao sấm sét;
Ngài truyền cho nó phải đánh vào chỗ nào.
33 Tiếng sấm sét nổ vang báo cho nhân thế biết Ngài đang tể trị;
Ngài nộ khí xung thiên vì tội ác của loài người.

Ê-li-hu Cao Rao Sự Uy Nghi của Ðức Chúa Trời

37 Phải, nghĩ đến đó tim tôi run lên cầm cập;
Nó đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực của tôi.
Hãy nghe kỹ tiếng của Ngài gầm thét;
Âm thanh vang rền thoát ra từ miệng của Ngài.
Tiếng của Ngài làm rúng động khắp bầu trời;
Chớp nhoáng của Ngài lóe ra đến tận cùng trái đất.
Tiếp theo chớp là sấm nổ long trời lở đất;
Tiếng sấm uy nghi của Ngài vang dội khắp gầm trời;
Ngài không kiềm hãm tia sét khi tiếng Ngài phát ra.
Tiếng của Ðức Chúa Trời rất diệu kỳ qua tiếng sấm vang rền;
Ngài làm các việc lớn lao chúng ta không thể nào hiểu thấu.
Ngài phán với tuyết, “Hãy rơi nhẹ xuống đất,”
Ngài nói với mưa rào, “Hãy sa xuống lất phất,”
Ngài bảo với mưa to, “Hãy đổ xuống ào ào.”
Người ta bị trói tay và không thể làm việc ngoài trời được nữa;
Ðể mọi người có cơ hội nhận biết công việc của Ngài.
Các thú rừng phải rút vào hang để trú ẩn;
Chúng phải ở trong hang chờ đến lúc tạnh mưa.
Từ phương nam[c] bão ùn ùn thổi đến;
Gió từ phương bắc thổi về mang hơi lạnh thấu xương.
10 Hơi thở của Ðức Chúa Trời biến nước thành nước đá;
Cả mặt biển mênh mông đóng thành băng đá dễ dàng.
11 Ngài chứa nước trong các đám mây đen kịt;
Ngài giăng mây khắp trời và khiến chớp từ trong đó lóe ra.
12 Mây bay lòng vòng khắp đất theo sự hướng dẫn của Ngài;
Chúng sẽ làm bất cứ điều gì Ngài truyền trên khắp mặt đất.
13 Ngài sai mây đi, khi thì để sửa phạt,
Khi thì để tưới nhuần mặt đất, khi thì để bày tỏ tình thương.
14 Thưa ông Gióp, xin ông lắng nghe điều nầy:
Xin ông đứng lại và ngẫm nghĩ về các công việc diệu kỳ của Ðức Chúa Trời một lát.
15 Ông có biết cách nào Ðức Chúa Trời phân bố các mệnh lệnh cho chúng không?
Ông có biết cách nào Ngài khiến chớp nhoáng lóe lên trong các đám mây của Ngài chăng?
16 Ông có biết tại sao mây có thể trôi lơ lửng giữa bầu trời chăng?
Ông có thể hiểu được các công việc diệu kỳ của Ðấng có tri thức hoàn toàn chăng?
17 Ông có biết tại sao áo quần ông nóng bức,
Khi Ngài lấy gió nồm làm yên tịnh mặt đất chăng?
18 Ông có thể phụ với Ðức Chúa Trời giăng bầu trời ra,
Như một tấm gương đúc cứng cáp lớn lao vô tận chăng?
19 Ông dạy cho chúng tôi biết phải thưa với Ngài như thế nào đi;
Chúng tôi chẳng kiếm được lời nào, vì vẫn còn tối tăm mù tịt.
20 Có ai thưa với Ngài rằng tôi muốn phát biểu chăng?
Có ai muốn cho mình bị nuốt mất chăng?
21 Không ai có thể nhìn thẳng vào mặt trời đúng ngọ,
Vì ánh sáng của nó quá chói chang khi mây đã bị gió thổi đi.
22 Từ phương bắc vẻ huy hoàng của Ngài xuất hiện;
Ðức Chúa Trời mặc lấy vẻ uy nghi đáng sợ.
23 Ðối với Ðấng Toàn Năng chúng ta không thể tìm được Ngài;
Ngài là Ðấng quyền năng cao cả và rất mực công bình,
Ðức công chính của Ngài thật không sao kể xiết,
Ngài không bao giờ hà hiếp người nào.
24 Vì thế người ta sợ Ngài,
Ngài chẳng coi những kẻ tự cho mình là khôn ngoan ra gì.

Công Vụ Các Sứ đồ 15:22-41

Quyết Ðịnh của Hội Nghị

22 Bấy giờ các vị sứ đồ, các vị trưởng lão, và cả hội thánh đồng lòng chọn một số người giữa vòng họ để phái đi với Phao-lô và Ba-na-ba đến An-ti-ốt. Ðó là Giu-đa cũng được gọi là Ba-sa-ba và Si-la; hai vị đó là những người lãnh đạo giữa vòng anh chị em tín hữu. 23 Họ trao cho hai vị ấy một bức thư, viết rằng:

Thư Gởi Ðến Các Tín Hữu trong Các Dân Ngoại

“Anh em chúng tôi là các sứ đồ và các trưởng lão kính gởi các anh chị em[a] tín hữu trong các dân ngoại ở khắp miền An-ti-ốt, Sy-ri-a, và Si-li-si-a lời chào thân ái. 24 Vì chúng tôi có nghe rằng một số người từ giữa chúng tôi ra đi, mặc dù không được chúng tôi ủy nhiệm, đã tự ý nói những lời gây hoang mang tinh thần anh chị em. 25 Vì thế chúng tôi đã đồng lòng chọn những người đại diện chúng tôi cùng đi với hai anh em yêu dấu của chúng ta là Ba-na-ba và Phao-lô để đến với anh chị em. 26 Họ là những người đã từng liều thân vì danh Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta. 27 Vậy chúng tôi phái Giu-đa và Si-la đi, để chính miệng họ sẽ nói với anh chị em những điều ấy. 28 Vì Ðức Thánh Linh và chúng tôi thấy rằng tốt nhất là không nên đặt trên anh chị em một gánh nặng nào nữa ngoài những điều cần yếu sau đây: 29 Ðó là anh chị em phải kiêng cữ những thực phẩm cúng cho các thần tượng, chớ ăn huyết, chớ ăn thịt thú vật chết ngạt, và chớ gian dâm. Anh chị em giữ được những điều ấy là tốt rồi. Trân trọng kính chào.”

Phái Ðoàn Ðại Diện Ðến An-ti-ốt

30 Vậy sau khi được tiễn biệt, phái đoàn xuống An-ti-ốt. Họ mời hội thánh nhóm lại và trao bức thư. 31 Khi anh chị em đọc thư xong, họ vui mừng vì những lời khuyên bảo. 32 Cả Giu-đa và Si-la đều là các tiên tri; hai người dùng nhiều lời để khuyên nhủ và làm vững mạnh đức tin của anh chị em. 33 Sau khi ở đó một thời gian, họ được anh chị em tiễn họ ra đi bình an để về với những người đã sai phái họ. 34 Tuy nhiên Si-la quyết định ở lại đó.[b] 35 Phao-lô và Ba-na-ba vẫn ở lại An-ti-ốt. Họ và nhiều người khác tiếp tục dạy dỗ và rao giảng Tin Mừng của Ðạo[c] Chúa.

Phao-lô và Ba-na-ba Chia Tay Nhau

36 Sau đó ít lâu Phao-lô nói với Ba-na-ba, “Chúng ta hãy trở lại thăm các anh chị em trong mỗi thành mà chúng ta đã rao giảng Ðạo[d] Chúa để xem họ ra sao.” 37 Ba-na-ba muốn đem theo Giăng cũng gọi là Mác. 38 Nhưng Phao-lô nhất định không muốn đem theo một người đã bỏ ngang họ ở Pam-phy-li-a và không cùng đi với họ trong công việc. 39 Sự bất đồng ý kiến trở nên khá trầm trọng đến độ hai ông quyết định chia tay nhau. Ba-na-ba đem Mác theo với ông và xuống tàu đến Ðảo Chíp-rơ. 40 Còn Phao-lô chọn Si-la. Sau khi được anh chị em giao phó cho ân sủng của Chúa, hai người lên đường. 41 Ông đi qua vùng Sy-ri-a và vùng Si-li-si-a, làm vững mạnh các hội thánh.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang