Old/New Testament
Binh-đát Tin Rằng Phàm Nhân Không Thể Nào Ðược Kể Là Công Chính
25 Bấy giờ Binh-đát người Su-a trả lời và nói:
2 Quyền thống trị và sự sợ hãi thuộc về Ngài;
Ngài thiết lập hòa bình thịnh vượng trên cõi trời cao.
3 Ai có thể đếm được các đạo binh của Ngài?
Có ai mà ánh sáng của Ngài không chiếu rọi đến chăng?
4 Có thể nào người ta được kể là công chính trước mặt Ðức Chúa Trời chăng?
Làm thể nào một người do phụ nữ sinh ra lại có thể được xem là trong sạch?
5 Kìa, ngay cả mặt trăng mà còn chưa trong sáng đủ,
Các vì sao mà còn chưa tinh sạch đủ trước thánh nhan Ngài,
6 Huống chi là loài người, vốn chỉ là loài giòi bọ,
Con của phàm nhân chỉ là loài giun sán đối với Ngài!
Gióp Tin Rằng Sự Uy Nghi của Ðức Chúa Trời Không Thể Dò
26 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:
2 Anh quả đã giúp người chẳng mảy may quyền lực;
Anh đã cứu cánh tay không sức lực chút nào.
3 Anh đã bày mưu cho kẻ chẳng khôn ngoan;
Anh đã chỉ lắm kế cho những người chẳng biết.
4 Ai đã giúp anh biết những điều anh chỉ bảo?
Thần linh nào đã tác động trên anh?
5 Hồn người chết quằn quại trong thống khổ,
Bên dưới các đại dương với các sinh vật trong đó.
6 Âm phủ phơi bày trần trụi trước mặt Ngài;
Hỏa ngục[a] không sao che đậy được mắt Ngài.
7 Ngài giăng phương bắc trên không gian vô tận;
Ngài treo trái đất lên chỗ không không.
8 Ngài nhốt nước lại trong những đám mây dày đặc;
Mây không bị rách ra để nước có thể tuôn đổ dễ dàng.
9 Ngài che khuất mặt trăng rằm[b] lại;
Ngài giăng mây của Ngài ra che nó khuất đi.
10 Ngài đã lập một vòng trên mặt nước;
Ngài đã định chu kỳ cho ngày và đêm.
11 Các trụ của trời cao phải rung rinh chuyển động,
Chúng hoảng kinh trước lời quở trách của Ngài.
12 Ngài dùng quyền năng của Ngài khiến biển sâu lặng sóng;
Ngài dùng tri thức của Ngài đánh tan tành thủy quái dữ dằn.[c]
13 Bởi Thần[d] Ngài, thiên đàng thành nơi toàn bích;
Chính tay Ngài đâm thủng con rắn đang lướt lẹ trốn đi.
14 Này, những việc bên lề của đường lối Ngài mà đã là như thế,
Tiếng thì thầm của Ngài mà đã đem lại những kết quả quá diệu kỳ,
Thử tưởng tượng khi tiếng sấm quyền năng của Ngài bùng nổ,
Ai có thể hiểu được việc gì sẽ xảy ra chăng?
Gióp Lại Quả Quyết Rằng Ông Không Có Lỗi với CHÚA
27 Gióp lại tiếp tục biện hộ cho ông và nói:
2 Nguyện Ðức Chúa Trời hằng sống, Ðấng tước đoạt công lý của tôi;
Nguyện Ðấng Toàn Năng, Ðấng khiến linh hồn tôi bị cay đắng muôn phần, chứng giám:
3 Hễ khi nào tôi còn hơi thở,
Hễ khi nào sinh khí của Ðức Chúa Trời còn trong lỗ mũi tôi;
4 Môi tôi sẽ không nói những gì gian tà bất chính;
Lưỡi tôi sẽ không thốt ra những lời gian dối hại người.
5 Tôi không chấp nhận những lời các anh phát biểu là đúng;
Cho đến chết, tôi vẫn không từ bỏ sự liêm khiết của tôi.
6 Tôi bám chặt đức công chính của tôi và không buông nó ra;
Ngày nào tôi còn sống, tôi sẽ không để cho lòng tôi có dịp cáo trách tôi.
7 Nguyện kẻ thù của tôi sẽ bị đối xử như phường gian ác;
Nguyện kẻ dấy lên chống lại tôi sẽ bị đối xử như kẻ gian tà.
8 Hy vọng của kẻ vô tín vô luân là gì khi Ngài bắt nó phải chết?
Nó sẽ còn được gì khi Ðức Chúa Trời cất mạng sống nó đi?
9 Ðức Chúa Trời sẽ nghe tiếng nó kêu cầu
Khi hoạn nạn đến với nó chăng?
10 Nó có thể tìm thấy nguồn hoan lạc nơi Ðấng Toàn Năng chăng?
Nó sẽ kêu cầu Ðức Chúa Trời luôn luôn chăng?
11 Tôi sẽ chỉ cho các anh về quyền năng của Ðức Chúa Trời;
Tôi sẽ không giấu điều gì về Ðấng Toàn Năng cả.
12 Này, tất cả các anh đã trông thấy điều đó rồi;
Thế sao các anh còn nói những lời hư không vô nghĩa?
13 Ðây là phần Ðức Chúa Trời dành cho kẻ gian ác;
Ðây là cơ nghiệp kẻ hiếp người nhận từ Ðấng Toàn Năng:
14 Dù con cháu nó nhiều, ấy là để cho gươm giết;
Dù chắt chít nó đông, thì cũng chỉ để bị chết đói mà thôi.
15 Kẻ nào thuộc về nó còn sót lại sẽ bị ôn dịch giết chết;
Trong gia đình nó sẽ không còn góa phụ nào để than khóc cho ai.
16 Dù nó chất chứa tiền bạc nhiều như bụi đất,
Dù nó sắm áo quần chất đống như đất sét ngoài đồng.
17 Áo quần nó sắm sẽ để cho những người công chính mặc;
Tiền bạc nó để dành những người lương thiện sẽ chia nhau dùng.
18 Nhà cửa nó xây sẽ mong manh như tổ kén của bướm đêm,
Như cái lều tạm bợ của người gác vườn nho đã cất.
19 Khi đi ngủ nó là kẻ giàu có nhưng tiền bạc chẳng vô nữa;
Lúc mở mắt ra nó là một kẻ trắng tay.
20 Ban ngày kinh hoàng ập đến trên nó như nước lụt;
Ban đêm giông tố ùa vào cuốn hút nó đi.
21 Ngọn gió đông cuốn nó đi mất, không còn thấy nó ở đâu nữa;
Trận gió ấy đùa nó đi khỏi chỗ nó mất rồi.
22 Cơn bão tố ấy sẽ lật đổ nó không chút xót thương;
Nó sẽ chạy trốn sức mạnh của cơn bão ấy cách tuyệt vọng.
23 Người ta sẽ vỗ tay vui mừng khi thấy nó bị báo trả;
Họ sẽ huýt gió đuổi xô khi nó bị buộc phải bỏ chỗ ở ra đi.
Sứ Ðồ Gia-cơ Tuẫn Ðạo
12 Trong lúc ấy Vua Hê-rốt[a] ra tay hãm hại một số người trong hội thánh. 2 Ông dùng gươm giết chết Gia-cơ anh của Giăng.
Phi-rơ Bị Bắt và Ðược Giải Thoát
3 Khi Hê-rốt thấy điều đó làm hài lòng người Do-thái, ông cũng tiến hành việc bắt giam Phi-rơ. Việc ấy xảy ra trong kỳ Lễ Bánh Không Men. 4 Sau khi bắt Phi-rơ, ông giam ông ấy vào ngục và giao cho bốn toán lính, mỗi toán bốn người, canh giữ ông ấy, và dự định sau Lễ Vượt Qua sẽ đem ông ấy ra xử trước dân.
5 Trong khi Phi-rơ bị giam trong ngục, hội thánh nhiệt thành dâng lời cầu nguyện lên Ðức Chúa Trời cho ông.
6 Trong đêm trước ngày Hê-rốt đem ông ra xử, Phi-rơ đang ngủ trong khi bị xiềng bằng hai dây xích giữa hai người lính, và bên ngoài các lính canh đang canh gác ngục. 7 Thình lình một thiên sứ của Chúa xuất hiện, hào quang tỏa rạng khắp phòng giam. Thiên sứ vỗ nhẹ vào sườn Phi-rơ, đánh thức ông dậy, và bảo, “Hãy thức dậy, lẹ lên.” Những xiềng xích tự động rớt ra khỏi hai tay ông. 8 Thiên sứ nói tiếp với ông, “Hãy thắt lưng và mang giày vào.” Ông làm theo như vậy. Thiên sứ lại bảo ông, “Hãy mặc áo choàng vào và đi theo tôi.” 9 Ông đi theo thiên sứ và ra ngoài, mà không biết việc thiên sứ dẫn ông đi là thật; ông cứ ngỡ rằng ông đang thấy chiêm bao. 10 Khi hai vị đã qua khỏi trạm canh thứ nhất và trạm canh thứ nhì, họ đến cổng sắt dẫn vào thành phố, cổng ấy tự động mở ra trước mặt họ; hai vị đi ra và tiếp tục đi chung với nhau một đoạn đường, thình lình thiên sứ lìa khỏi ông. 11 Bấy giờ Phi-rơ mới hoàn tỉnh và nói, “Bây giờ tôi biết chắc rằng Chúa đã sai thiên sứ của Ngài đến giải cứu tôi khỏi tay Hê-rốt và khỏi mọi điều người Do-thái đang mong đợi.”
12 Khi đã nhận thức được điều đó, ông đi ngay đến nhà của Ma-ry mẹ của Giăng, cũng gọi là Mác, nơi ấy đang có nhiều người nhóm lại và cầu nguyện. 13 Ông gõ cửa ở ngoài cổng, một cô tớ gái tên là Rô-đa chạy ra nghe. 14 Vừa khi nhận ra tiếng của Phi-rơ, cô mừng quýnh và quên mất việc mở cửa, nhưng chạy trở vào báo rằng Phi-rơ đang đứng ngoài cổng. 15 Nhưng những người ấy nói với cô, “Bộ cô khùng rồi sao!” Nhưng cô ấy cứ quả quyết rằng đó là sự thật. Họ lại bảo, “Có lẽ là thiên sứ của ông ấy.”
16 Trong khi đó Phi-rơ cứ tiếp tục gõ cửa. Họ đi ra mở cửa; vừa trông thấy ông, ai nấy đều sửng sốt. 17 Ông dùng tay ra dấu cho họ im lặng, rồi thuật lại cho họ nghe thể nào Chúa đã đưa ông ra khỏi ngục. Ðoạn ông bảo, “Hãy báo cho Gia-cơ[b] và anh chị em[c] biết việc này.” Sau đó ông rời nơi ấy và đến một nơi khác.
18 Ðến sáng ngày trong đám quân canh có sự nhốn nháo không nhỏ về việc biến mất của Phi-rơ. 19 Hê-rốt cho lùng kiếm Phi-rơ khắp nơi nhưng không tìm ra được. Ông ra lịnh hỏi cung toán quân canh gác, rồi truyền đem họ đi xử tử. Sau đó ông rời Giu-đê đi xuống Sê-sa-rê và ở lại đó.
Hê-rốt Bị Chúa Phạt Chết
20 Lúc ấy Vua Hê-rốt[d] rất giận dân Ty-rơ và dân Si-đôn, vì họ đồng lòng kéo nhau đến yêu sách ông. Nhưng sau khi Ba-la-tút, quan hầu cận của vua, nhận lời giúp đỡ họ, họ xin làm hòa, vì xứ sở của họ bị lệ thuộc vào thực phẩm cung cấp từ lãnh thổ của vua. 21 Ðến ngày đã định, Hê-rốt mặc vương bào, ngồi trên ngai, và tuyên phán với họ.
22 Ðám đông tung hô, “Ðó là tiếng của một vị thần chớ không phải tiếng của loài người.” 23 Ngay lập tức, một thiên sứ của Chúa đánh ông gục xuống, vì ông đã không nhường vinh hiển cho Ðức Chúa Trời; và ông bị trùng đục mà chết. 24 Còn Ðạo[e] của Ðức Chúa Trời cứ tiếp tục lớn mạnh và phát triển.
Ba-na-ba và Sau-lơ Trở Về An-ti-ốt
25 Sau khi đã hoàn tất công tác, Ba-na-ba và Sau-lơ rời Giê-ru-sa-lem trở về, dẫn theo Giăng, cũng gọi là Mác.
Copyright © 2011 by Bau Dang