Old/New Testament
Gióp Nguyền Rủa Ngày Sinh của Ông
3 Sau đó Gióp mở miệng và nguyền rủa ngày sinh của ông. 2 Gióp nói:
3 Ước chi ngày tôi sinh ra biến mất;
Ước chi đêm người ta nói “Bà đã mang thai một cháu trai” triệt tiêu.
4 Ước chi ngày ấy trở thành tăm tối.
Ước chi Ðức Chúa Trời từ trời cao không đoái đến nó,
Và ánh sáng không tỏa rạng trên nó.
5 Ước chi bóng tối và màn đen mù mịt cứ bám giữ lấy nó;
Ước chi mây đen bao phủ nó.
Ước chi bóng tối xảy ra giữa ban ngày làm nó kinh hãi.
6 Ðêm đó ước chi màn đêm cứ giữ chặt lấy nó.
Nguyện nó không được kể vào số những ngày trong năm.
Nguyện nó không được tính vào số các ngày trong tháng.
7 Phải, ước chi đêm đó chỉ là một đêm tĩnh mịch.
Ước chi trong đêm đó không ai nghe tiếng reo to mừng rỡ, vì đã nghe tiếng trẻ khóc chào đời.
8 Nguyện những ai hay nguyền rủa hãy nguyền rủa ngày ấy;
Ðó là những người có khả năng chửi rủa đến nỗi quái vật[a] cũng phải nổi khùng.
9 Nguyện những sao mai của ngày ấy bị khuất đi trong tăm tối;
Nguyện nó mong đợi ánh bình minh nhưng chẳng có gì;
Nguyện mắt nó sẽ không thấy tia hừng đông nào xuất hiện;
10 Bởi vì nó đã không đóng cửa lòng của mẹ tôi lại,
Hầu mắt tôi khỏi phải nhìn thấy cảnh đau đớn như thế nầy.
11 Sao tôi đã không chết đi khi vừa mới chào đời?
Sao lúc tôi ra khỏi lòng mẹ không là lúc tôi vừa tắt thở?
12 Tại sao đã có những đầu gối để nâng niu tôi,
Hay đã có bầu sữa mẹ để cho tôi bú?
13 Vì nếu được chết yểu, bây giờ tôi đã nằm im và nín lặng;
Tôi đã được an giấc và nghỉ ngơi,
14 Với các vị vua và các mưu sĩ trên đất,
Những người đã xây mộ cho mình trong nơi hoang vắng,
15 Hay với những nhà quyền quý có lắm bạc nhiều vàng,
Những người chất chứa trong các nhà họ biết bao tiền bạc.
16 Hay tại sao tôi không được chôn như một bào thai bị sảo,
Như một thai nhi không trông thấy ánh sáng mặt trời?
17 Ở nơi đó kẻ gian ác hết còn cơ hội để gây rối,
Những người mệt mỏi đã được nghỉ ngơi.
18 Ở nơi đó các tù nhân cùng nhau được thoải mái;
Họ không còn phải nghe tiếng quát tháo của cai tù.
19 Ở nơi đó kẻ nhỏ và người lớn đều như nhau;
Ngay cả các nô lệ cũng được tự do khỏi các chủ nhân của họ.
20 Tại sao lại ban ánh sáng cho người đau khổ,
Và ban mạng sống cho linh hồn kẻ sầu khổ bi thương,
21 Những kẻ chỉ mong được chết, nhưng cái chết không đến;
Họ đào bới tìm kiếm nó còn hơn tìm kho báu bị chôn giấu;
22 Những kẻ đã quá đỗi vui mừng,
Và nức lòng mừng rỡ khi tìm được phần mộ cho mình?
23 Sao lại ban ánh sáng cho người không biết mình sẽ đi đâu;
Người đã bị Ðức Chúa Trời dựng hàng rào bao vây bốn phía?
24 Vì tiếng thở dài ảo não đến với tôi đều đặn như cơm bánh,
Và tiếng rên rỉ của tôi cứ tuôn ra như uống nước hằng ngày.
25 Quả thật những gì tôi lo sợ đã xảy đến với tôi;
Những gì tôi kinh hãi đã xảy ra cho tôi.
26 Tôi không được thoải mái, tôi không được bình tịnh,
Tôi không được nghỉ ngơi, vì rắc rối phiền muộn đã ập đến rồi.
Ê-li-pha Cho Rằng Gióp Ðã Phạm Tội
4 Bấy giờ Ê-li-pha người Tê-man lên tiếng:
2 Nếu ai nói với anh cảm nghĩ của mình, anh có giận không?
Nhưng ai có thể cứ im lặng mãi mà không lên tiếng?
3 Này, anh đã dạy bảo nhiều người;
Anh đã giúp cho những cánh tay yếu đuối trở nên mạnh mẽ.
4 Lời khuyên bảo của anh đã nâng đỡ những người bị vấp ngã;
Anh đã làm cho những đầu gối lỏng lẻo được vững vàng.
5 Nhưng bây giờ thảm cảnh đến với anh, anh đâm ra thất chí;
Nó đụng đến anh, anh kinh hãi bàng hoàng.
6 Chẳng lẽ lòng kính sợ Chúa của anh không cho anh ít tự tin,
Ðức liêm chính của anh không cho anh chút hy vọng gì sao?
7 Xin anh nhớ lại xem, có bao giờ người vô tội mà bị diệt mất chăng?
Có nơi nào người ngay thẳng lại bị tiêu vong chăng?
8 Nhưng điều tôi thấy là: ai cày để trồng tội ác,
Và ai gieo rắc rối phiền muộn, ắt sẽ gặt những thứ ấy.
9 Chỉ một cái hắt hơi của Ðức Chúa Trời, chúng liền chết mất,
Chỉ một cái nhảy mũi của Ngài, chúng bị thiêu hủy tức thì.
10 Ðâu còn tiếng gầm của sư tử, tiếng rống của sư tử hung tàn,
Các răng nhọn của sư tử tơ đã bị bẻ gãy cả rồi.
11 Con sư tử chúa đàn cũng phải chết vì không mồi,
Ðàn con nhỏ của sư tử cái ắt phải bị tan lạc.
12 Bây giờ có một lời đã lặng lẽ đến với tôi,
Tai tôi đã nghe tiếng của nó thì thầm.
13 Giữa các tư tưởng xuất hiện qua các khải tượng trong đêm,
Khi giấc ngủ say chụp xuống trên những người phàm.
14 Một cơn sợ hãi đã đến với tôi, tôi run lên cầm cập;
Tất cả các xương tôi đều lẩy bẩy rụng rời.
15 Một thần linh bay lướt qua mặt tôi,
Mình tôi nổi gai ốc, và lông tóc tôi dựng đứng.
16 Vị thần ấy đứng yên ở đó,
Nhưng tôi không thể nhận ra hình dáng của vị thần.
Có một hình dạng ở trước mắt tôi;
Hình dạng ấy cứ đứng yên ở đó, rồi tôi nghe tiếng nói:
17 “Người phàm có thể công chính hơn Ðức Chúa Trời chăng?
Loài người há trong sạch hơn Ðấng Tạo Hóa của mình sao?
18 Ngay cả các tôi tớ của Ngài mà Ngài còn chưa tin cậy;
Các thiên sứ của Ngài mà Ngài còn bắt lỗi,
19 Huống chi những kẻ sống trong căn nhà bằng đất sét, với nền móng bằng bụi đất,
Nó có thể bị nghiền nát như người ta bóp nát một con bướm đêm.
20 Sáng chúng còn đó, chiều chưa tàn chúng đã bị diệt mất rồi;
Chúng đã chết mất vĩnh viễn, và không ai quan tâm đến chúng nữa.
21 Dây căng lều của chúng đã bị nhổ theo chúng cả rồi sao?
Chúng chết mà không biết khôn ngoan nhận thức.”
44 Các tổ phụ chúng ta đã có Lều Chứng Cớ trong đồng hoang, như Ngài truyền cho Môi-se làm ra theo mẫu mực ông ấy đã thấy. 45 Các tổ phụ chúng ta đã thừa hưởng Lều ấy và cùng Giô-suê đem Lều ấy vào xứ đã chiếm lấy từ các dân ngoại, đó là các dân Ðức Chúa Trời đã đuổi đi trước mặt các tổ phụ chúng ta. Lều ấy cứ ở đó cho đến thời Vua Ða-vít, 46 là người được ơn trước mặt Ðức Chúa Trời. Vua ấy đã cầu xin để tìm một nơi ngự[a] cho Ðức Chúa Trời của nhà Gia-cốp. 47 Sau đó Sa-lô-môn đã xây cho Ngài một ngôi nhà. 48 Tuy nhiên Ðấng Tối Cao không ở trong đền do tay người ta dựng nên, như một vị tiên tri đã bảo,
49 ‘Chúa phán, “Trời là ngai Ta, đất là bệ chân Ta.
Các ngươi sẽ xây cho Ta nhà nào hoặc nơi nào để cho Ta nghỉ?
50 Há chẳng phải tay Ta đã dựng nên mọi vật ấy sao?”’
51 Quý vị thật là những người cứng cổ, lòng và tai không chịu cắt bì; quý vị cứ chống lại Ðức Thánh Linh mãi. Tổ phụ quý vị thế nào, quý vị cũng thể ấy. 52 Có vị tiên tri nào mà tổ phụ quý vị không bách hại chăng? Họ giết những người nào báo trước về sự xuất hiện của Ðấng Công Chính, là Ðấng mà bây giờ chính quý vị đã trở thành những kẻ phản bội và những kẻ sát nhân. 53 Quý vị đã nhận lãnh Luật Pháp do các thiên sứ ban hành mà quý vị không tuân giữ.”
Ê-tiên Tuẫn Ðạo
54 Khi nghe những lời ấy họ giận điên trong lòng; họ nghiến răng chống lại ông. 55 Nhưng ông được đầy dẫy Ðức Thánh Linh, ngước mắt nhìn chăm lên trời, thấy vinh quang của Ðức Chúa Trời, và thấy Ðức Chúa Jesus đứng bên phải Ðức Chúa Trời. 56 Ông nói, “Kìa, tôi thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên phải Ðức Chúa Trời.” 57 Bấy giờ họ cùng hét lên một tiếng lớn, bịt tai lại, chạy a lại chỗ Ê-tiên, 58 kéo ông ra ngoài thành, và ném đá ông. Những người làm chứng cởi áo choàng của họ để nơi chân một thanh niên tên là Sau-lơ. 59 Trong khi họ ném đá ông, Ê-tiên cầu nguyện rằng, “Lạy Ðức Chúa Jesus, xin tiếp nhận linh hồn[b] con.” 60 Khi quỵ xuống, ông kêu lớn tiếng, “Lạy Chúa, xin đừng đổ tội này cho họ.” Nói như vậy xong ông an giấc.
Copyright © 2011 by Bau Dang