Old/New Testament
Một Dân Ðược Tuyển Chọn
7 Khi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đem anh chị em vào xứ mà anh chị em sắp vào chiếm lấy, khi Ngài đuổi các dân bỏ xứ ra đi trước mắt anh chị em –tức dân Hít-ti, dân Ghi-ga-si, dân A-mô-ri, dân Ca-na-an, dân Pê-ri-xi, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si, bảy dân đông hơn và mạnh hơn anh chị em– 2 khi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, trao chúng cho anh chị em, để anh chị em đánh bại chúng, thì anh chị em phải tận diệt chúng hoàn toàn. Anh chị em không được lập giao ước với chúng và không được thương xót chúng. 3 Anh chị em không được kết sui gia với chúng, tức gả con gái mình cho con trai chúng, hoặc cưới con gái chúng cho con trai mình, 4 vì điều đó sẽ khiến con cái anh chị em lìa bỏ Ngài[a] mà thờ phượng các thần khác. Bấy giờ Chúa sẽ nổi cơn thịnh nộ nghịch lại anh chị em, và anh chị em sẽ bị tiêu diệt nhanh chóng. 5 Nhưng đây là cách anh chị em phải đối xử với chúng: phá hủy các bàn thờ của chúng, đập tan các trụ thờ của chúng, và thiêu rụi các thần tượng của chúng, 6 vì anh chị em là một dân thánh thuộc riêng về Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em. Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã chọn anh chị em từ mọi dân trên đất để thành một dân của Ngài, một dân thuộc riêng về Ngài.
7 Chúa đã đem lòng yêu thương anh chị em và chọn anh chị em, không phải vì anh chị em đông hơn các dân khác; thật ra anh chị em ít nhất trong các dân, 8 nhưng vì Chúa đã yêu thương anh chị em và giữ lời thề Ngài đã thề với tổ tiên anh chị em, nên Chúa đã dùng tay quyền năng Ngài đem anh chị em ra, cứu chuộc anh chị em từ nhà nô lệ, tức từ tay Pha-ra-ôn vua Ai-cập. 9 Vậy bây giờ khá biết rằng Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, chính là Ðức Chúa Trời. Ngài là Ðức Chúa Trời thành tín, Ðấng giữ giao ước và tình thương với những người yêu kính Ngài và vâng giữ các điều răn Ngài cho đến ngàn thế hệ về sau, 10 Ðấng báo trả nhãn tiền cho những kẻ ghét Ngài và sẽ tiêu diệt chúng đi. Ngài sẽ không lần lữa trong việc báo trả nhãn tiền những kẻ ghét Ngài. 11 Vậy anh chị em hãy cẩn thận vâng giữ các điều răn, luật lệ, và mạng lịnh mà tôi đã truyền cho anh chị em ngày nay.
Phước Hạnh khi Vâng Lời CHÚA
12 Nếu anh chị em vâng theo những mạng lịnh nầy, cẩn thận vâng giữ chúng, thì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ giữ với anh chị em giao ước và lòng thương xót mà Ngài đã thề với tổ tiên anh chị em. 13 Ngài sẽ yêu thương anh chị em, ban phước cho anh chị em, và làm cho anh chị em gia tăng đông đúc. Ngài sẽ ban phước cho con cháu anh chị em,[b] cho đất đai anh chị em sinh sản đầy dẫy hoa màu, cho lúa gạo, rượu, và dầu của anh chị em, cho các đàn súc vật: bò, lừa, chiên, dê của anh chị em được gia tăng đông đúc trong xứ Ngài đã thề với tổ tiên anh chị em để ban cho anh chị em.
14 Anh chị em sẽ thành một dân phước hạnh nhất trong các dân. Ở giữa anh chị em sẽ không một người nam hay một người nữ nào không có khả năng sinh con, và các đàn súc vật của anh chị em cũng vậy. 15 Chúa sẽ đẩy xa khỏi anh chị em mọi thứ bịnh tật, tức mọi thứ bịnh tật ghê sợ mà anh chị em đã biết ở Ai-cập. Ngài sẽ không để anh chị em bị những bịnh tật đó, nhưng Ngài sẽ giáng chúng xuống trên những kẻ ghét anh chị em. 16 Anh chị em sẽ thiêu nuốt tất cả các dân mà Chúa sẽ phó vào tay anh chị em. Mắt anh chị em đừng thương xót chúng. Anh chị em chớ phụng thờ các thần của chúng, vì điều đó sẽ là cái bẫy cho anh chị em.
17 Nếu anh chị em tự nhủ, “Các dân nầy đông hơn chúng ta, làm sao chúng ta đuổi chúng đi được?” 18 Ðừng sợ chúng. Hãy nhớ lại những gì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã làm cho Pha-ra-ôn và cho toàn đất Ai-cập: 19 những cuộc đọ sức kinh hồn mà chính mắt anh chị em đã thấy, cùng những dấu kỳ và những phép lạ bằng tay quyền năng và cánh tay vung thẳng ra mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã đem anh chị em ra đi. Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, cũng sẽ làm như thế đối với tất cả các dân mà anh chị em đang sợ. 20 Ngoài ra Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ sai ong độc[c] đến đánh đuổi chúng, cho đến khi những kẻ lẩn trốn cuối cùng bị tiêu diệt. 21 Ðừng sợ hãi chúng, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, Ðấng ở với anh chị em, là Ðức Chúa Trời vĩ đại và đáng sợ. 22 Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ từ từ dẹp sạch các dân ấy khỏi mắt anh chị em. Anh chị em sẽ không thể tận diệt chúng một cách mau chóng, kẻo các thú dữ sẽ gia tăng đông đúc gây nguy hại cho anh chị em. 23 Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ ban các dân ấy cho anh chị em; Ngài sẽ làm cho chúng bị cực kỳ khủng hoảng, cho đến khi chúng bị tiêu diệt hẳn. 24 Ngài sẽ trao các vua chúng vào tay anh chị em, để anh chị em xóa tên các vua đó dưới trời. Không ai có thể chống nổi anh chị em, cho đến khi anh chị em tiêu diệt chúng. 25 Anh chị em hãy thiêu trong lửa thành tro hình tượng các thần của chúng. Ðừng thèm muốn bạc hoặc vàng trên các hình tượng đó, mà lấy về cho mình, vì nó sẽ thành cái bẫy cho anh chị em. Những thứ đó đã thành những vật gớm ghiếc đối với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em. 26 Chớ mang vật gớm ghiếc ấy vào nhà của anh chị em, kẻo anh chị em sẽ bị tách ra để bị diệt mất như vật đó chăng. Anh chị em phải cực kỳ gớm ghiếc và ghê tởm những thứ ấy, vì chúng đã bị tách biệt ra để bị diệt trừ.
Ðừng Quên Chúa Khi Thịnh Vượng
8 Toàn bộ điều răn tôi truyền cho anh chị em ngày nay anh chị em phải cẩn thận vâng giữ, để anh chị em được sống còn và gia tăng, hầu đi vào chiếm lấy xứ mà Chúa đã thề với tổ tiên anh chị em. 2 Hãy nhớ chặng đường dài mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã dẫn đưa anh chị em bốn mươi năm trong đồng hoang, để làm cho anh chị em biết hạ mình khiêm tốn, để thử lòng anh chị em, xem anh chị em có vâng giữ các điều răn của Ngài chăng. 3 Ngài đã hạ tính kiêu ngạo của anh chị em xuống[d] bằng cách để cho anh chị em đói, rồi Ngài dùng ma-na mà tổ tiên anh chị em chưa hề biết nuôi anh chị em, để anh chị em hiểu rằng người ta sống không phải chỉ nhờ cơm bánh mà thôi, nhưng còn nhờ mọi lời nói ra từ miệng Chúa nữa. 4 Suốt trong bốn mươi năm, áo quần của anh chị em không sờn rách và đôi chân anh chị em chẳng sưng phù. 5 Như vậy lòng anh chị em phải hiểu rằng giống như cha mẹ áp dụng kỷ luật để dạy dỗ con cái mình thể nào, Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, áp dụng kỷ luật để dạy dỗ anh chị em cũng thể ấy.
6 Vậy hãy vâng giữ các điều răn của Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, bằng cách đi theo đường lối Ngài và kính sợ Ngài. 7 Vì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sắp sửa đem anh chị em vào một xứ tốt đẹp, một xứ có những khe, những suối, và những dòng nước ngầm dưới đất trào lên trong các thung lũng và các núi đồi, 8 một xứ đầy những lúa mì, lúa mạch, cây nho, cây vả, và cây lựu, một xứ của cây ô-liu và mật ong, 9 một xứ mà anh chị em sẽ ăn uống thỏa thích, không bị hạn chế theo khẩu phần, ở đó anh chị em sẽ không thiếu thốn gì. Trong xứ ấy đá chứa nhiều quặng sắt[e] và trong các núi đồi anh chị em sẽ khai thác mỏ đồng. 10 Anh chị em sẽ ăn uống no nê và chúc tụng Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, về một xứ tốt đẹp mà Ngài ban cho anh chị em.
11 Hãy cẩn thận, kẻo anh chị em quên Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, không vâng giữ các điều răn, mạng lịnh, và luật lệ của Ngài, mà tôi truyền cho anh chị em ngày nay. 12 Khi anh chị em đã được ăn uống no nê, có nhà cửa xây cất sẵn đẹp đẽ để ở, 13 khi các đàn bò và các đàn chiên của anh chị em đã gia tăng đông đúc, khi anh chị em đã có nhiều bạc và vàng, và mọi thứ của cải anh chị em đã gia tăng lên nhiều, 14 lòng anh chị em chớ tự cao mà quên Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, Ðấng đã đem anh chị em ra khỏi đất Ai-cập, tức ra khỏi nhà nô lệ, 15 Ðấng đã đưa dẫn anh chị em vượt qua đồng hoang mênh mông và khủng khiếp, đầy rắn lửa và bò cạp, một miền đất khô cằn không có nước. Ngài đã khiến nước ngọt từ một vầng đá lửa tuôn ra cho anh chị em uống. 16 Ngài đã nuôi anh chị em trong đồng hoang bằng ma-na mà tổ tiên anh chị em chưa hề biết. Ngài đã cho anh chị em gặp phải gian lao vất vả, để anh chị em biết hạ mình khiêm tốn, và Ngài cũng đã thử thách anh chị em, để cuối cùng ban phước cho anh chị em.
17 Vậy chớ tự nhủ rằng, ‘Nhờ khả năng của tôi và sức lực của tay tôi mà tôi có được sự giàu có nầy.’ 18 Nhưng hãy nhớ đến Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, vì chính Ngài ban cho anh chị em khả năng làm giàu, để Ngài có thể thiết lập giao ước mà Ngài đã thề với tổ tiên anh chị em, như Ngài đang làm ngày nay. 19 Nếu anh chị em nhất định quên bỏ Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mà theo các thần khác, phục vụ và thờ lạy chúng, thì ngày nay tôi long trọng cảnh cáo anh chị em rằng anh chị em chắc chắn sẽ bị diệt mất. 20 Giống như Chúa đang tiêu diệt các dân trước mắt anh chị em thể nào, anh chị em sẽ bị tiêu diệt cũng thể ấy, bởi vì anh chị em không vâng theo tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em.
Hậu Quả của Sự Phản Bội CHÚA
9 Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy lắng nghe. Ngày nay anh chị em sắp sửa qua Sông Giô-đanh, để vào chiếm lấy xứ của các dân tộc đông hơn và mạnh hơn anh chị em, các thành lớn có tường cao đến tận trời, 2 có dân mạnh mẽ và cao lớn, dòng dõi của A-na-kim, những kẻ anh chị em đã biết. Anh chị em đã nghe người ta nói về dân ấy rằng, ‘Ai có thể đương đầu nổi với dân A-na-kim?’ 3 Ngày nay anh chị em khá biết rằng Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, Ðấng sẽ đi qua sông trước anh chị em như một ngọn lửa hừng thiêu đốt; chính Ngài sẽ đánh bại chúng trước mặt anh chị em, hầu anh chị em có thể trục xuất chúng và tiêu diệt chúng một cách nhanh chóng, như Chúa đã hứa với anh chị em.
4 Khi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đuổi chúng đi trước mắt anh chị em, anh chị em chớ tự nhủ thầm rằng, ‘Ấy là nhờ ta sống ngay lành đạo đức mà Chúa mới đem ta vào chiếm lấy xứ nầy,’ nhưng thật ra là vì các dân ấy quá tội lỗi gian ác nên Chúa mới trục xuất chúng trước mắt anh chị em. 5 Ấy không phải vì đức công chính của anh chị em hay vì nếp sống đạo đức[f] của anh chị em mà anh chị em được vào chiếm lấy xứ của chúng, nhưng vì tội lỗi gian ác của các dân ấy mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã trục xuất chúng trước mắt anh chị em, để làm thành lời hứa mà Chúa đã thề với tổ tiên anh chị em, tức với Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp.
6 Vậy hãy biết rằng, Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã cho anh chị em xứ sở tốt tươi màu mỡ ấy không phải vì anh chị em ngay lành đạo đức đâu, vì thật ra anh chị em là một dân cứng cổ. 7 Hãy nhớ và chớ quên thể nào anh chị em đã khiêu khích Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, khiến Ngài nổi giận anh chị em trong đồng hoang. Anh chị em đã nổi loạn chống Chúa từ ngày anh chị em ra khỏi đất Ai-cập cho đến khi anh chị em đến nơi nầy.
8 Ngay lúc ở Hô-rếp anh chị em cũng đã chọc Chúa nổi giận. Chúa đã giận anh chị em đến nỗi thiếu điều muốn tiêu diệt anh chị em. 9 Lúc đó tôi đã lên núi để nhận các bảng đá, tức các bảng giao ước mà Chúa đã lập với anh chị em. Tôi đã ở trên núi bốn mươi ngày và bốn mươi đêm. Tôi không ăn bánh hay uống nước gì cả. 10 Chúa đã ban cho tôi hai bảng đá do chính ngón tay Ðức Chúa Trời viết. Trên hai bảng ấy có ghi tất cả những lời Chúa đã phán với anh chị em từ trong ngọn lửa, ở trên núi, trong ngày anh chị em tụ họp. 11 Cuối bốn mươi ngày và bốn mươi đêm, Chúa đã ban cho tôi hai bảng đá đó, tức hai bảng giao ước. 12 Lúc đó Chúa đã phán với tôi, ‘Hãy đứng dậy, hãy mau mau xuống khỏi đây, vì dân ngươi, tức đoàn dân ngươi đã đem ra khỏi Ai-cập, đã làm việc bại hoại rồi. Chúng đã vội bỏ đường lối Ta đã dạy bảo chúng. Chúng đã đúc cho chúng một hình tượng để thờ lạy rồi.’ 13 Ngoài ra Chúa còn nói với tôi, ‘Ta đã thấy dân nầy thật là một dân cứng cổ. 14 Ngươi hãy để mặc Ta, hầu Ta sẽ tiêu diệt chúng và xóa tên chúng khỏi dưới trời, rồi Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân mạnh hơn và đông hơn chúng.’
15 Vậy tôi trở bước và từ trên núi đi xuống trong khi cả núi bốc lửa; hai tay tôi ôm hai bảng giao ước. 16 Bấy giờ tôi thấy quả thật anh chị em đã phạm tội chống lại Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, qua việc đúc cho mình tượng một con bò con. Anh chị em đã sớm lìa bỏ đường lối Chúa đã truyền cho anh chị em. 17 Vì thế tôi đã nắm lấy hai bảng đá và ném chúng khỏi hai tay mình, đập chúng vỡ tan trước mắt anh chị em. 18 Sau đó tôi sấp mình trước mặt Chúa như lần trước; trong bốn mươi ngày và bốn mươi đêm, tôi không ăn bánh và cũng không uống nước, vì tất cả tội lỗi mà anh chị em đã phạm, tức tội khiêu khích Chúa bằng cách làm những việc ác trước thánh nhan Ngài, 19 vì tôi đã rất lo sợ rằng Chúa sẽ nổi giận và nổi cơn lôi đình đối với anh chị em và sẽ tiêu diệt anh chị em. Nhưng lần ấy Chúa cũng đã đoái nghe tôi. 20 Chúa đã giận A-rôn đến độ muốn diệt ông ấy đi, nhưng lúc ấy tôi cũng đã cầu thay cho A-rôn. 21 Tôi đã lấy vật tội lỗi mà anh chị em đã làm, tức tượng con bò con, thiêu nó trong lửa, nghiền nát nó, tán nó nhuyễn thành bột, rồi ném bột đó vào dòng suối chảy xuống núi.
22 Khi ở Ta-bê-ra, ở Mát-sa, và ở Kíp-rốt Hát-ta-a-va, anh chị em cũng đã chọc giận Chúa nữa. 23 Khi ở Ca-đe Ba-nê-a Chúa đã truyền cho anh chị em rằng, ‘Hãy đi lên và chiếm lấy xứ Ta đã ban cho các ngươi.’ Nhưng anh chị em đã nổi loạn chống lại mệnh lệnh Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em; anh chị em không tin cậy Ngài và không vâng lời Ngài. 24 Từ ngày tôi biết anh chị em đến nay, anh chị em thường hay nổi loạn chống Chúa. 25 Vậy trong suốt bốn mươi ngày và bốn mươi đêm tôi phủ phục trước mặt Chúa, vì Chúa đã phán rằng Ngài sẽ tiêu diệt anh chị em. 26 Tôi đã cầu nguyện xin Chúa rằng, ‘Lạy Chúa Ðức Chúa Trời,[g] xin Ngài đừng tiêu diệt dân Ngài và cơ nghiệp Ngài mà Ngài đã chuộc bằng đại quyền của Ngài và đã đem họ ra khỏi Ai-cập bằng tay quyền năng của Ngài. 27 Xin nhớ lại các tôi tớ Ngài: Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp. Xin Ngài đừng để ý đến tính ương ngạnh của dân nầy, cùng những gian ác và tội lỗi họ. 28 Bằng không dân trong xứ mà Ngài đã đem chúng con ra khỏi sẽ nói rằng, “Bởi vì Chúa không đủ khả năng đem chúng vào xứ Ngài đã hứa với chúng, và bởi vì Ngài ghét chúng, nên Ngài đã đem chúng ra để chúng phải chết trong đồng hoang,” 29 vì họ chính là dân của cơ nghiệp thuộc riêng về Ngài, những người Ngài đã đem ra bằng đại quyền của Ngài và bằng cánh tay vung thẳng ra của Ngài.’
19 Khi trời sụp tối, họ ra ngoài thành.
Cây Vả Bị Khô và Ðức Tin Khi Cầu Nguyện
(Mat 21:20-22)
20 Sáng hôm sau, khi họ đi ngang qua cây vả, họ thấy nó đã khô đến tận gốc. 21 Phi-rơ nhớ lại và nói với Ngài, “Thưa Thầy, xin Thầy xem, cây vả bị Thầy quở đã héo khô.”
22 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Hãy có đức tin nơi Ðức Chúa Trời. 23 Quả thật, Ta nói với các ngươi, ai nói với núi này rằng, ‘Hãy tự nhấc lên và quăng mình xuống biển,’ mà trong lòng không nghi ngờ chi hết, nhưng tin quyết những gì mình nói sẽ xảy ra, nó sẽ xảy ra cho người ấy. 24 Vì thế Ta nói với các ngươi, mọi điều các ngươi xin trong khi cầu nguyện, hãy tin rằng các ngươi đã nhận được, thì các ngươi sẽ nhận được. 25 Khi các ngươi đứng cầu nguyện, nếu ai đã làm mích lòng các ngươi điều chi, hãy tha thứ người ấy, để Cha các ngươi trên trời có thể tha thứ các ngươi về những vi phạm của các ngươi. [26 Nhưng nếu các ngươi không tha thứ người ta, thì Cha các ngươi trên trời cũng sẽ không tha thứ các ngươi về những vi phạm của các ngươi.” ][a]
Chất Vấn Thẩm Quyền của Chúa
(Mat 21:23-27; Lu 20:1-8)
27 Họ trở lại Giê-ru-sa-lem. Khi Ngài đang đi trong sân đền thờ, các trưởng tế, các thầy dạy giáo luật, và các trưởng lão đến gặp Ngài, 28 họ hỏi Ngài, “Ông lấy thẩm quyền nào làm những điều này? Ai cho ông quyền làm những điều này?”
29 Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Ta hỏi các ngươi một câu, các ngươi hãy trả lời Ta, rồi Ta sẽ nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này: 30 Phép báp-têm của Giăng đến từ trời hay từ người? Hãy trả lời Ta đi.”
31 Họ bàn luận với nhau, “Nếu chúng ta nói ‘Từ trời,’ thì ông ấy sẽ hỏi vặn lại, ‘Vậy tại sao các ngươi không tin Giăng?’ 32 Còn nếu chúng ta nói ‘Từ người,’ thì..?” Họ sợ đám đông, bởi mọi người đều nhìn nhận Giăng là một vị tiên tri thật. 33 Vì vậy họ trả lời Ðức Chúa Jesus, “Chúng tôi không biết.”
Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta cũng không nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này.”
Copyright © 2011 by Bau Dang