Old/New Testament
Gia-cốp Chúc Phước Các Con Ông
49 Bấy giờ Gia-cốp gọi các con cụ đến và nói, “Các con hãy tụ họp lại đây, để cha nói cho các con biết những gì sẽ xảy đến cho các con sau nầy.
2 Hỡi các con của Gia-cốp, hãy tụ họp nhau lại nghe,
Hãy lắng nghe lời của I-sơ-ra-ên cha các con nói:
3 Ru-bên, con là con đầu lòng của cha,
Là sức mạnh và tinh hoa đầu tiên của sức lực cha,
Ðịa vị con cao trọng hơn tất cả, và quyền lực con cũng cao trọng hơn các em con.
4 Nhưng như nước đụng đâu chảy đấy, con sẽ không còn trỗi hơn ai nữa,
Vì con đã lên giường cha; con đã lên chõng cha và làm hoen ố nó.
5 Si-mê-ôn và Lê-vi là hai anh em;
Lưỡi gươm chúng là khí giới bạo tàn.
6 Nguyện linh hồn cha không đồng mưu với chúng;
Nguyện danh dự cha không hiệp với chúng;
Vì chúng giết người trong cơn nóng giận;
Trong lúc nổi xung chúng cắt nhượng bò tơ.
7 Ðáng nguyền rủa thay là cơn giận của chúng, vì nó thật dữ dằn!
Ðáng nguyền rủa thay là cơn thịnh nộ của chúng, vì nó thật bạo tàn!
Cha sẽ chia cách chúng ra trong nhà Gia-cốp,
Cha sẽ cho chúng tản mác trong khắp cả I-sơ-ra-ên.
8 Hỡi Giu-đa, các anh em con sẽ khen ngợi con;
Tay con sẽ chận cổ quân thù;
Các con trai của cha con sẽ phủ phục trước mặt con.
9 Giu-đa là một sư tử tơ;
Con ơi, khi con bắt được mồi mang về,
Con nằm xuống, thế nằm khác nào sư tử đực,
Giống như sư tử cái canh mồi,
Ai dám chọc nó đứng lên?
10 Vương trượng sẽ không lìa khỏi Giu-đa;
Gậy chỉ huy sẽ không rời khỏi hai gối nó,
Cho đến khi Ðấng mọi người thần phục[a] sẽ đến,
Tức Ðấng muôn dân vâng phục lệnh của Người.
11 Người buộc lừa mình vào cây nho,
Người buộc lừa con mình vào cây nho quý;
Người giặt y phục mình trong rượu nho đỏ thẳm,
Lấy máu trái nho để giặt áo choàng mình.
12 Mắt Người đỏ hơn rượu nho,
Răng Người trắng hơn sữa.
13 Xê-bu-lun sẽ định cư bên bờ biển;
Nó sẽ là bến an toàn cho những thuyền bè,
Ranh giới nó sẽ xa tận đến Si-đôn.
14 I-sa-ca là con lừa mạnh mẽ, nằm nghỉ giữa chuồng;
15 Nó thấy được một nơi nghỉ ngơi tốt đẹp,
Và vùng đất lại xinh tươi;
Nên nó bằng lòng quằn vai gánh nặng,
Chấp nhận làm vất vả như một lao nô.
16 Ðan sẽ xét xử dân tộc mình, như một chi tộc trong các chi tộc I-sơ-ra-ên.
17 Ðan sẽ là một con rắn bên đường,
Một con rắn lục nằm dọc theo lối đi,
Cắn vào gót chân ngựa,
Khiến người cỡi ngựa té bật ngửa ra sau.
18 Lạy Chúa, con trông đợi ơn giải cứu của Ngài.
19 Gát sẽ bị quân cướp đến cướp bóc,
Nhưng nó sẽ đuổi theo bén gót và cướp lại quân thù.
20 A-se sẽ có đầy những món ăn béo bổ,
Nó sẽ cung cấp cao lương mỹ vị cho các vua.
21 Náp-ta-li là con nai cái tự do bay nhảy,
Sinh những nai con trông thật dễ thương.
22 Giô-sép là một cây sai trái,
Một cây sai trái bên dòng suối,
Có các cành vươn quá bờ tường.
23 Những xạ thủ đã tấn công nó dữ dội;
Chúng bắn vào nó và cố áp đảo nó;
24 Nhưng nhờ tay Ðấng Toàn Năng của Gia-cốp,
Nhờ danh Ðấng Chăn Chiên, Vầng Ðá của I-sơ-ra-ên,
Cây cung nó vẫn luôn vững chắc,
Cánh tay nó luôn vững mạnh phi thường.
25 Nguyện xin Ðức Chúa Trời của cha con phù hộ con,
Nguyện xin Ðấng Toàn Năng[b] ban phước cho con,
Bằng những phước hạnh từ trời cao đổ xuống,
Bằng những phước hạnh nằm sâu dưới lòng đất trào lên,
Và bằng những phước hạnh của vú sữa và dạ con.
26 Những phước hạnh cha chúc cho con thật trổi hơn các núi non vạn cổ,
Và vượt hơn những gò nổng thiên thu.
Nguyện những phước hạnh ấy ở trên đầu Giô-sép,
Ở trên trán của người được biệt riêng ra khỏi anh em mình.
27 Bên-gia-min là chó sói cắn xé dữ dằn,
Buổi sáng nó ra đi hạ sát con mồi,
Chiều về nó phân chia mồi bắt được.”
28 Tất cả những người ấy là tộc trưởng của mười hai chi tộc I-sơ-ra-ên, và đó là những lời cha họ chúc phước cho họ. Cụ chúc cho mỗi người một lời chúc phước riêng.
Gia-cốp Qua Ðời và Ðược An Táng
29 Sau đó cụ dặn dò họ, “Cha sắp quy về với tổ tiên. Các con hãy chôn cha chung với các tổ tiên của cha trong hang nơi cánh đồng của Ép-rôn người Hít-ti, 30 tức trong hang đá nơi cánh đồng Mạch-pê-la, gần Mam-rê, trong xứ Ca-na-an; cánh đồng đó Áp-ra-ham đã mua của Ép-rôn người Hít-ti làm nghĩa địa. 31 Nơi đó Áp-ra-ham và Sa-ra bà cố các con đã được chôn; nơi đó I-sác và Rê-be-ca bà nội các con đã được chôn; và nơi đó cha cũng đã chôn Lê-a. 32 Cánh đồng và hang đá ở trong đó đã được mua của người Hít-ti.”
33 Khi Gia-cốp đã dặn dò các con cụ xong, cụ rút chân lên giường, trút hơi thở cuối cùng, và được quy về với tổ tiên mình.
Giô-sép và Người Ai-cập Than Khóc Gia-cốp
50 Bấy giờ Giô-sép cúi xuống ôm mặt cha ông, hôn ông cụ, và khóc. 2 Giô-sép truyền cho các y sĩ phục vụ ông tẩm liệm thi thể của cha ông bằng thuốc thơm. Vậy các y sĩ ấy tẩm liệm thi thể của I-sơ-ra-ên. 3 Họ mất bốn mươi ngày mới hoàn tất công việc ấy, vì đó là thời gian cần có để thực hiện công việc tẩm liệm bằng thuốc thơm. Người Ai-cập khóc thương cụ bảy mươi ngày.
4 Khi thời kỳ khóc thương cụ đã mãn, Giô-sép nói với triều thần Pha-ra-ôn, “Nếu tôi được ơn trước mặt các ngài, xin các ngài tâu với Pha-ra-ôn giúp tôi: 5 Cha tôi có bắt tôi thề rằng, ‘Nầy cha sắp qua đời. Con hãy chôn cha trong ngôi mộ mà cha đã đục sẵn cho cha trong xứ Ca-na-an.’ Vậy bây giờ xin cho tôi đi lên đó để chôn cha tôi, rồi tôi sẽ trở lại.”
6 Pha-ra-ôn đáp, “Hãy đi lên đó, chôn cha ngươi, như người đã bắt ngươi thề.”
7 Vậy Giô-sép đi lên, chôn cha ông. Toàn thể triều thần của Pha-ra-ôn, tức các đại quan trong triều, và tất cả các trưởng lão trong nước Ai-cập đi lên với ông. 8 Cùng đi theo có mọi người trong gia đình của Giô-sép, các anh em ông, và gia đình cha ông. Chỉ có các trẻ con, các đàn chiên, và các đàn bò còn ở lại trong xứ Gô-sen. 9 Ngoài ra cũng có các xe chiến mã và các kỵ binh đi theo hộ tống. Thật là một đoàn người đông đảo. 10 Khi họ đến sân đập lúa của A-tát ở bên kia Sông Giô-đanh, họ cử hành tang lễ rất trọng thể và than khóc cách bi ai. Giô-sép[c] để tang cho cha ông bảy ngày tại đó. 11 Khi người Ca-na-an trong xứ thấy tang lễ trọng thể nơi sân đập lúa của A-tát, họ bảo nhau, “Ðó là một tang lễ thật trọng thể của người Ai-cập.” Vì vậy nơi ấy được gọi là A-bên Ai-cập,[d] một nơi ở bên kia Sông Giô-đanh.
12 Như vậy các con trai của Gia-cốp[e] đã làm cho cụ những gì cụ dặn bảo. 13 Họ đưa thi hài cụ về xứ Ca-na-an và chôn cụ trong cánh đồng Mạch-pê-la, là cánh đồng gần Mam-rê mà Áp-ra-ham đã mua của Ép-rôn người Hít-ti để dùng làm nghĩa địa. 14 Sau khi đã chôn cha ông ở đó, Giô-sép trở về Ai-cập, ông và các anh em ông, cùng tất cả những người đã đi lên với ông để chôn cha ông.
Giô-sép Tha Thứ cho Các Anh
15 Khi các anh của Giô-sép thấy cha họ đã qua đời, họ nói với nhau, “Biết đâu Giô-sép vẫn còn để bụng hận chúng ta và sẽ trả thù chúng ta về mọi việc ác chúng ta đã làm cho nó?” 16 Vậy họ đến với Giô-sép và nói, “Trước khi qua đời, cha em đã căn dặn điều nầy, 17 ‘Hãy nói với Giô-sép, “Cha xin con tha thứ những tội ác và những điều sai trái các anh con đã đối với con.”’ Vậy bây giờ xin em tha thứ những tội lỗi cho các đầy tớ của Ðức Chúa Trời của cha em.” Khi nghe họ nói như thế, Giô-sép bật khóc. 18 Các anh ông cũng khóc. Họ sấp mình xuống trước mặt ông và nói, “Này, các anh sẵn sàng làm nô lệ cho em.”
19 Nhưng Giô-sép đáp với họ, “Các anh đừng sợ! Bộ tôi dám thay quyền Ðức Chúa Trời sao? 20 Mặc dù các anh đã có ý hại tôi, nhưng Ðức Chúa Trời đã biến việc ấy thành điều tốt cho tôi, để nhờ đó có thể bảo tồn mạng sống của nhiều người như Ngài đã làm ngày nay. 21 Vậy xin các anh đừng sợ. Chính tôi sẽ cung cấp cho các anh và cho con cái các anh.”
Ông dùng cách ấy làm cho họ an lòng, rồi ông chuyện trò thân mật với họ.
Giô-sép Qua Ðời
22 Vậy Giô-sép đã ở tại Ai-cập, ông và gia đình của cha ông. Giô-sép hưởng thọ một trăm mười tuổi. 23 Ông thấy được con cháu của Ép-ra-im đến thế hệ thứ ba. Các con của Ma-khia con trai Ma-na-se được ông nâng niu trên đầu gối ông.[f]
24 Sau đó Giô-sép nói với anh em ông, “Tôi sắp sửa qua đời, nhưng Ðức Chúa Trời sẽ viếng thăm anh em, và sẽ đem anh em lên khỏi xứ nầy để về xứ Ngài đã thề với Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp.”
25 Vậy Giô-sép bắt người I-sơ-ra-ên thề rằng, “Khi nào Ðức Chúa Trời viếng thăm anh em, anh em sẽ mang hài cốt tôi lên theo khi ra khỏi xứ nầy.”
26 Ðoạn Giô-sép qua đời, hưởng thọ một trăm mười tuổi. Thi thể ông được tẩm liệm bằng thuốc thơm và được đặt trong một quan tài tại Ai-cập.
Ngụ Ngôn về Hạt Cải
(Mác 4:30-32; Lu 13:18-19)
31 Ngài kể cho họ một chuyện ngụ ngôn nữa rằng, “Vương quốc thiên đàng giống như một hạt cải người kia lấy và gieo vào vườn rau mình. 32 Tuy nó là hạt nhỏ nhất trong các hạt giống, nhưng khi lớn lên, nó trở thành một bụi lớn nhất trong các thứ rau cải; nó trở thành một cây, đến nỗi chim trời có thể đến làm tổ trên cành nó được.”
Ngụ Ngôn về Men
(Lu 13:20-21)
33 Ngài kể cho họ một chuyện ngụ ngôn nữa, “Vương quốc thiên đàng giống như men người đàn bà kia lấy trộn với ba đấu bột, cho đến khi bột dậy cả lên.”
Lý Do Chúa Dùng Ngụ Ngôn
(Mác 4:33-34)
34 Ðức Chúa Jesus nói những điều ấy với đám đông bằng các ngụ ngôn. Ngài không nói với họ điều chi mà không dùng ngụ ngôn. 35 Ðiều ấy đã làm ứng nghiệm lời của đấng tiên tri đã nói trước rằng,
“Ta sẽ mở miệng để kể chuyện ngụ ngôn;
Ta sẽ nói ra những bí ẩn từ khi khai thiên lập địa.”
Chúa Giải Nghĩa Ngụ Ngôn Cỏ Lùng
36 Sau đó Ngài rời đám đông để vào nhà. Các môn đồ Ngài đến với Ngài và nói, “Xin Thầy giải nghĩa cho chúng con ngụ ngôn về cỏ lùng trong ruộng.”
37 Ngài trả lời và nói, “Người gieo giống tốt là Con Người, 38 đồng ruộng là thế gian, giống tốt là con cái Nước Trời, cỏ lùng là con cái Ác Quỷ,[a] 39 kẻ thù gieo cỏ lùng là Ác Quỷ, mùa gặt là ngày tận thế, và các con gặt là các thiên sứ. 40 Như cỏ lùng bị gom lại và bị đốt thể nào, điều sẽ xảy ra trong ngày tận thế cũng thể ấy. 41 Con Người sẽ sai các thiên sứ của Ngài; họ sẽ gom lại mọi kẻ gây cớ vấp ngã và những kẻ làm ác ra khỏi vương quốc của Ngài, 42 và quăng chúng vào hồ lửa, nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng. 43 Rồi những người công chính sẽ được rạng ngời như mặt trời trong vương quốc của Cha họ. Ai có tai, hãy nghe!”
Ngụ Ngôn về Kho Báu
44 “Vương quốc thiên đàng giống như một kho tàng chôn giấu trong cánh đồng. Một người nọ khám phá được bèn che giấu nó lại, rồi vui mừng trở về, bán tất cả những gì mình có, và mua cánh đồng ấy.”
Ngụ Ngôn về Viên Ngọc Quý
45 “Vương quốc thiên đàng cũng giống như một thương gia kia tìm mua bửu ngọc. 46 Khi tìm được viên ngọc quý, thương gia ấy trở về, bán tất cả những gì mình có, và mua viên ngọc ấy.”
Ngụ Ngôn về Lưới Cá
47 “Vương quốc thiên đàng cũng giống như một chiếc lưới thả xuống biển, bắt đủ loại cá. 48 Khi lưới đã đầy, người ta kéo lên bờ, rồi ngồi xuống, lựa cá tốt bỏ vào giỏ, và vứt cá xấu đi. 49 Trong ngày tận thế cũng vậy. Các thiên sứ sẽ đến, tách rời kẻ gian ác ra khỏi người công chính 50 và ném những kẻ gian ác vào hồ lửa, nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng.”
Chủ Nhà Lấy Của Trong Kho Ra
51 “Các ngươi có hiểu những điều ấy chăng?”
Họ trả lời Ngài, “Dạ hiểu.”
52 Ngài nói với họ, “Thế thì người dạy giáo luật nào trở thành môn đồ của vương quốc thiên đàng sẽ giống như chủ nhà kia lấy từ kho báu của mình ra cả vật mới lẫn vật cũ.”
Chúa Bị Khước Từ tại Na-xa-rét
(Mác 6:1-6; Lu 4:16-30)
53 Sau khi Ðức Chúa Jesus dạy xong các ngụ ngôn ấy, Ngài rời nơi đó. 54 Ngài trở về quê hương của Ngài và bắt đầu giảng dạy trong hội đường của họ. Dân địa phương ngạc nhiên và nói, “Bởi đâu người này có sự khôn ngoan và làm được những việc quyền năng như thế? 55 Ðây không phải là con trai của người thợ mộc sao? Mẹ ông ta chẳng phải là Ma-ry sao? Các em trai ông ta chẳng phải là Gia-cơ, Giô-sép, Si-môn, và Giu-đa sao? 56 Chẳng phải các em gái ông ta đang ở giữa chúng ta sao? Bởi đâu người này có được những điều ấy?” 57 Họ bị vấp ngã vì cớ Ngài.
Nhưng Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Một tiên tri không thiếu sự tôn trọng ngoại trừ ở quê hương mình và trong gia đình mình.”
58 Ngài không làm nhiều phép lạ ở đó vì lòng vô tín của họ.
Copyright © 2011 by Bau Dang