Old/New Testament
Áp-ra-ham và Vua A-bi-mê-léc
20 Áp-ra-ham rời nơi đó di chuyển về Miền Nam,[a] và định cư ở khoảng giữa Ca-đe và Su-rơ. Lúc họ là những kiều dân cư ngụ tại Ghê-ra 2 Áp-ra-ham đã nói về Sa-ra vợ ông rằng, “Nàng là em gái tôi.” Vì thế A-bi-mê-léc vua Ghê-ra sai người đến bắt bà đem đi. 3 Nhưng ban đêm, Ðức Chúa Trời đến với A-bi-mê-léc trong chiêm bao, phán rằng, “Ngươi phải chết vì cớ người đàn bà ngươi đã bắt về, vì người ấy đã có chồng” 4 – Lúc ấy A-bi-mê-léc chưa lại gần bà– Ông thưa, “Lạy Chúa, lẽ nào Ngài tiêu diệt một dân ngay lành sao? 5 Chẳng phải ông ấy đã nói với con rằng, ‘Nàng là em gái tôi’ sao? Và chính nàng cũng đã xác nhận rằng, ‘Ông ấy là anh tôi.’ Con đã làm điều ấy theo lòng ngay thẳng của con, và hai tay con vô tội.”
6 Ðức Chúa Trời phán với ông trong chiêm bao, “Phải, Ta biết ngươi đã làm điều ấy theo lòng ngay thẳng của ngươi, nên Ta ngăn cản ngươi để ngươi không mắc tội với Ta. Vì thế Ta đã không để cho ngươi đụng đến nàng. 7 Bây giờ ngươi hãy trả vợ người ấy lại, vì người ấy là một tiên tri; người ấy sẽ cầu nguyện cho ngươi để ngươi được sống. Còn nếu ngươi không trả vợ người ấy lại thì hãy biết rõ rằng: chắc chắn ngươi sẽ chết, ngươi và tất cả những kẻ thuộc về ngươi sẽ chết.”
8 Sáng hôm sau A-bi-mê-léc thức dậy sớm; ông truyền gọi tất cả bầy tôi của ông đến và thuật lại cho họ những điều ấy; mọi người đều rất sợ hãi. 9 Sau đó A-bi-mê-léc cho gọi Áp-ra-ham đến và nói với ông, “Ngươi đã làm gì cho chúng ta thế? Ta đã làm gì có lỗi với ngươi mà ngươi đã khiến cho ta và vương quốc của ta suýt nữa phải mang một tội trọng như thế? Ngươi đã làm cho ta những điều ngươi không nên làm.” 10 A-bi-mê-léc nói tiếp với Áp-ra-ham, “Ngươi đã nghĩ gì mà làm như thế?”
11 Áp-ra-ham đáp, “Thưa tôi đã làm vậy vì tôi nghĩ thầm: Ở xứ nầy không ai kính sợ Ðức Chúa Trời. Người ta có thể giết tôi để cướp vợ tôi dễ dàng. 12 Vả lại nàng cũng thật là em gái tôi. Nàng là em gái cùng cha khác mẹ với tôi, và tôi đã cưới nàng làm vợ. 13 Khi Ðức Chúa Trời bắt tôi phải lưu lạc rày đây mai đó khỏi nhà cha tôi, tôi có nói với nàng, ‘Ðây là nghĩa cử mà em có thể làm cho anh: Mỗi khi đến nơi nào, nếu ai hỏi, xin em hãy nói, “Ông ấy là anh tôi.”’”
14 Bấy giờ A-bi-mê-léc lấy chiên, bò, tôi trai, và tớ gái ban cho Áp-ra-ham và trả Sa-ra vợ ông lại cho ông. 15 A-bi-mê-léc nói, “Ðất nước của ta ở trước mặt ngươi; ngươi muốn ở nơi nào thì ở.” 16 Ông lại nói với Sa-ra, “Nầy, ta đã ban cho anh ngươi một ngàn miếng bạc. Số bạc ấy là tiền minh oan cho ngươi trước mặt những kẻ ở với ngươi. Ngươi đã hoàn toàn giữ tròn tiết hạnh trong việc nầy.”
17 Áp-ra-ham cầu nguyện với Ðức Chúa Trời cho A-bi-mê-léc. Ðức Chúa Trời chữa lành cho A-bi-mê-léc. Ngài cũng chữa lành cho vợ ông và các nữ tỳ của ông để họ có thể có thai và sinh con. 18 Số là vì Sa-ra vợ Áp-ra-ham mà Chúa đã buộc dạ của mọi người nữ trong nhà A-bi-mê-léc, khiến họ không thể có thai.
I-sác Ðược Sinh Ra
21 Chúa thăm viếng Sa-ra như lời Ngài đã phán, và Chúa thực hiện lời hứa của Ngài đối với Sa-ra. 2 Sa-ra mang thai và sinh cho Áp-ra-ham một con trai trong khi ông đã già nua, theo như thời điểm Ðức Chúa Trời đã phán với ông. 3 Áp-ra-ham đặt tên cho con trai ông, do Sa-ra sinh cho ông, là I-sác. 4 Áp-ra-ham làm phép cắt bì cho I-sác con trai ông khi đứa trẻ được tám ngày, y như lời Ðức Chúa Trời đã truyền cho ông. 5 Áp-ra-ham được một trăm tuổi khi I-sác sinh ra. 6 Bấy giờ Sa-ra nói, “Ðức Chúa Trời đã làm cho tôi phải bật cười. Tất cả những ai nghe đến chuyện nầy ắt sẽ cười tôi.” 7 Bà lại nói, “Có bao giờ người ta nói với Áp-ra-ham rằng, ‘Sa-ra sẽ cho con bú’ chăng? Thế mà tôi đã sinh cho ông ấy một con trai khi tuổi ông ấy đã già.”
Ha-ga và Ích-ma-ên Ra Ði
8 Ðứa trẻ lớn lên và dứt sữa. Áp-ra-ham làm một bữa tiệc lớn để khoản đãi trong ngày I-sác thôi bú. 9 Sa-ra thấy con trai của Ha-ga người Ai-cập, đứa con do nàng sinh cho Áp-ra-ham, đang đùa giỡn. 10 Bà nói với Áp-ra-ham, “Mình hãy đuổi người đàn bà nô lệ nầy và đứa con của nó đi. Vì đứa con của người đàn bà nô lệ nầy sẽ không được hưởng gia tài chung với I-sác con trai của em.” 11 Việc ấy đã làm cho Áp-ra-ham rất khổ tâm, vì ông rất thương con trai ông.
12 Nhưng Ðức Chúa Trời phán với Áp-ra-ham, “Ngươi đừng buồn khổ vì đứa trẻ và vì người nữ nô lệ của ngươi nữa. Tất cả những gì Sa-ra bảo ngươi, hãy làm theo lời nàng, vì qua I-sác ngươi sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi. 13 Còn về đứa con của người nữ nô lệ, Ta cũng sẽ làm cho nó thành một dân lớn, vì nó cũng là dòng dõi ngươi.”
14 Vậy sáng hôm sau Áp-ra-ham thức dậy sớm, lấy thức ăn và một bầu da nước đưa cho Ha-ga, và đặt chúng trên vai bà, rồi bảo bà và đứa trẻ ra đi. Bà ra đi và lang thang trong sa mạc Bê-e Sê-ba. 15 Khi nước trong bầu da đã cạn, bà đem đứa trẻ để nằm dưới bóng mát của một bụi cây. 16 Ðoạn bà đi cách xa khoảng tầm bắn một mũi tên, đối diện với đứa trẻ, và ngồi xuống, vì bà nói, “Xin đừng để tôi thấy đứa trẻ lúc nó chết.” Bà ngồi đối ngang nó và bật khóc thành tiếng. 17 Ðức Chúa Trời nghe tiếng của đứa trẻ. Thiên Sứ của Ðức Chúa Trời từ trời gọi Ha-ga và nói với bà, “Hỡi Ha-ga, chuyện gì thế? Ðừng sợ, vì Ðức Chúa Trời đã nghe tiếng của đứa trẻ từ chỗ nó đang nằm. 18 Hãy đến, đỡ nó dậy, và ôm nó vào lòng ngươi, vì Ta sẽ làm cho nó thành một dân lớn.” 19 Ðoạn Ðức Chúa Trời mở mắt bà; bà thấy một giếng nước. Bà đến đó, lấy nước đầy bình da, và cho đứa trẻ uống. 20 Ðức Chúa Trời ở cùng đứa trẻ. Nó lớn lên, sống trong sa mạc, và trở thành một tay thiện xạ. 21 Nó sống trong Sa Mạc Pa-ran. Mẹ nó cưới cho nó một cô vợ người Ai-cập.
Áp-ra-ham và A-bi-mê-léc Kết Ước
22 Lúc ấy A-bi-mê-léc và Phi-côn, tướng chỉ huy trưởng quân đội của ông, đến nói với Áp-ra-ham, “Ðức Chúa Trời ở với ông trong mọi việc ông làm. 23 Vậy bây giờ hãy thề với tôi trước mặt Ðức Chúa Trời rằng ông sẽ không gạt tôi, các con tôi, hoặc dòng dõi tôi, nhưng ông sẽ đối xử tử tế với tôi và với xứ sở ông đang trú ngụ, theo như lòng tử tế tôi đã đối với ông.”
24 Áp-ra-ham đáp, “Tôi xin thề.”
25 Kế đó Áp-ra-ham phàn nàn với A-bi-mê-léc về một giếng nước đã bị các tôi tớ của A-bi-mê-léc chiếm đoạt. 26 A-bi-mê-léc nói, “Tôi không biết ai đã làm việc ấy. Ông cũng không nói cho tôi hay. Mãi đến hôm nay tôi mới nghe việc nầy.”
27 Áp-ra-ham bắt các chiên và bò biếu cho A-bi-mê-léc, và hai người kết ước với nhau. 28 Áp-ra-ham lấy bảy con chiên tơ trong bầy và để riêng chúng ra. 29 A-bi-mê-léc hỏi Áp-ra-ham, “Ông để riêng bảy con chiên tơ ấy ra làm chi vậy?”
30 Áp-ra-ham đáp, “Xin ngài nhận lấy bảy con chiên nầy từ tay tôi, để xác nhận rằng tôi đã đào cái giếng ấy.” 31 Vì thế người ta gọi nơi đó là Bê-e Sê-ba,[b] vì hai người đã thề với nhau tại đó.
32 Sau khi hai bên đã kết ước với nhau tại Bê-e Sê-ba, A-bi-mê-léc và Phi-côn chỉ huy trưởng quân đội của ông đứng dậy và trở về xứ của người Phi-li-tin. 33 Áp-ra-ham trồng một cây me tại Bê-e Sê-ba, và tại đó ông cầu khẩn danh Chúa, Ðức Chúa Trời Hằng Hữu.[c] 34 Áp-ra-ham tạm trú lâu ngày trong đất của người Phi-li-tin.
Ðức Chúa Trời Thử Áp-ra-ham
22 Sau những việc ấy Ðức Chúa Trời thử Áp-ra-ham. Ngài phán với ông, “Hỡi Áp-ra-ham!”
Ông đáp, “Thưa có con đây.”
2 Ngài phán, “Hãy bắt con trai ngươi, tức I-sác con một ngươi, đứa con ngươi yêu quý, đi đến xứ Mô-ri-a, rồi tại đó dâng nó làm của lễ thiêu trên một núi Ta sẽ chỉ cho.”
3 Áp-ra-ham dậy sớm, thắng yên lừa, đem hai đầy tớ cùng I-sác con trai ông; ông cũng chặt củi mang theo để dùng cho của lễ thiêu, rồi lên đường đi đến nơi mà Ðức Chúa Trời đã chỉ cho. 4 Ðến ngày thứ ba, Áp-ra-ham ngước mắt lên và thấy nơi ấy đằng xa. 5 Bấy giờ Áp-ra-ham nói với hai đầy tớ của ông, “Các ngươi hãy ở lại đây với con lừa. Ðứa trẻ và ta sẽ đến nơi kia. Cha con ta sẽ thờ phượng, rồi sẽ trở lại với các ngươi.” 6 Áp-ra-ham lấy củi dùng cho của lễ thiêu chất trên vai I-sác; còn chính ông, ông mang mồi lửa và con dao, rồi hai cha con cùng đi.
7 I-sác nói với Áp-ra-ham cha cậu, “Thưa cha!”
Ông đáp, “Cha đây, con ơi.”
I-sác hỏi, “Lửa đây và củi đây, nhưng chiên con đâu để làm của lễ thiêu?”
8 Áp-ra-ham đáp, “Con ơi, chính Ðức Chúa Trời sẽ cung cấp chiên con để làm của lễ thiêu.” Rồi hai cha con cùng đi.
9 Khi họ đến nơi Ðức Chúa Trời đã chỉ cho ông, Áp-ra-ham lập một bàn thờ tại đó, rồi sắp củi lên trên. Ðoạn ông trói I-sác lại, đặt nằm trên bàn thờ, bên trên đống củi. 10 Ðoạn Áp-ra-ham đưa tay ra, cầm dao để giết con ông. 11 Nhưng Thiên Sứ của Chúa từ trời gọi ông và nói, “Hỡi Áp-ra-ham! Áp-ra-ham!”
Ông đáp, “Thưa có con đây.”
12 Ngài phán, “Chớ tra tay ngươi trên đứa trẻ và đừng làm gì hại đến nó, vì bây giờ Ta biết ngươi kính sợ Ðức Chúa Trời, bởi ngươi đã không tiếc với Ta con trai ngươi, tức con một ngươi.”
13 Bấy giờ Áp-ra-ham ngước mắt lên và trông thấy một con chiên đực, sừng đang vướng vào bụi cây phía sau ông. Áp-ra-ham đến bắt con chiên đực ấy, dâng nó làm của lễ thiêu thế mạng cho con trai ông. 14 Rồi Áp-ra-ham gọi chỗ đó là “Chúa sẽ cung cấp,”[d] như người ta đã gọi chỗ ấy cho đến ngày nay rằng, “Trên núi của Chúa, Ngài sẽ cung cấp.”
15 Thiên Sứ của Chúa từ trời gọi Áp-ra-ham lần thứ hai 16 và nói, “Chúa phán, Ta lấy chính mình Ta mà thề rằng: Vì ngươi đã làm điều ấy, ngươi không tiếc với Ta con trai ngươi, tức con một ngươi, 17 nên Ta nhất định sẽ ban phước cho ngươi, Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi đông như sao trên trời và nhiều như cát bờ biển. Dòng dõi ngươi sẽ chiếm lấy cổng thành quân thù. 18 Mọi dân trên đất sẽ nhờ dòng dõi ngươi được phước, bởi vì ngươi đã vâng lời Ta.”
19 Sau đó Áp-ra-ham trở lại chỗ các đầy tớ ông đang đợi. Họ đứng dậy và cùng nhau trở về Bê-e Sê-ba. Áp-ra-ham tiếp tục sống tại Bê-e Sê-ba.
Dòng Dõi Na-hô
20 Sau các việc ấy, có người nói với Áp-ra-ham, “Nầy, bà Minh-ca cũng sinh các con cho Na-hô em trai ông. 21 Con đầu lòng là U-xơ, con trai kế là Bu-xơ, và Kê-mu-ên cha của A-ram, 22 rồi Kê-sết, Ha-xô, Pin-đác, Gít-láp, và Bê-thu-ên.” 23 Bê-thu-ên sinh nàng Rê-be-ca. Ðó là tám người con bà Minh-ca đã sinh cho Na-hô em trai Áp-ra-ham. 24 Ngoài ra bà vợ thứ của ông ấy tên là Rê-u-ma cũng sinh cho ông các con là Tê-ba, Ga-ham, Ta-hách, và Ma-a-ca.
Tích Trữ Của Cải Trên Trời
(Lu 11:34-36)
19 “Các ngươi đừng tích trữ của cải cho mình dưới đất, nơi có mối mọt và ten rét làm hư, và kẻ trộm lẻn vào lấy cắp; 20 nhưng hãy tích trữ của cải cho mình trên trời, nơi chẳng có mối mọt và ten rét làm hư, và cũng chẳng có kẻ trộm lẻn vào lấy cắp. 21 Vì của cải các ngươi ở đâu, lòng các ngươi cũng ở đó.”
Ánh Sáng của Thân Thể
(Lu 11:34-36)
22 “Mắt là đèn của thân thể. Vậy, nếu mắt ngươi tỏ, toàn thân ngươi sẽ sáng. 23 Nhưng nếu mắt ngươi mù,[a] toàn thân ngươi sẽ tối. Vậy, nếu ánh sáng trong ngươi chỉ là bóng tối thì sự tối tăm ấy lớn biết bao!”
Ðức Chúa Trời và Tiền Của
(Lu 16:13)
24 “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà thương chủ kia, hoặc sẽ trọng chủ này mà khinh chủ kia. Các ngươi không thể vừa làm tôi Ðức Chúa Trời mà vừa làm tôi tiền của.”
Lo Lắng
(Lu 12:22-31)
25 “Vì vậy Ta nói với các ngươi, đừng vì mạng sống mình mà lo ăn gì hoặc uống gì; cũng đừng vì thân thể mình mà lo mặc gì. Mạng sống há chẳng quý trọng hơn thực phẩm sao? Thân thể há chẳng quý trọng hơn quần áo sao? 26 Hãy xem các chim trời. Chúng chẳng gieo, chẳng gặt, cũng chẳng thâu trữ vào vựa lẫm, thế mà Cha các ngươi trên trời vẫn nuôi chúng. Các ngươi chẳng quý trọng hơn loài chim sao? 27 Ai trong các ngươi nhờ lo lắng mà có thể kéo dài đời mình thêm một khắc chăng?
28 Còn về quần áo, tại sao các ngươi lại lo lắng? Hãy ngắm những hoa huệ ngoài đồng, xem chúng đã mọc lên thể nào. Chúng chẳng làm việc khó nhọc, cũng không kéo chỉ, 29 thế nhưng, Ta nói với các ngươi, ngay cả Vua Sa-lô-môn, dù sang trọng đến đâu, cũng không được mặc đẹp như một hoa nào trong các hoa ấy. 30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng là giống nay còn sống mai bị tống vào lò mà Ðức Chúa Trời còn cho chúng mặc đẹp thể ấy thay, lẽ nào Ngài chẳng lo cho các ngươi sao, hỡi những kẻ yếu đức tin?
31 Vậy các ngươi đừng lo lắng mà nói rằng, ‘Chúng ta sẽ ăn gì?’ hoặc ‘Chúng ta sẽ uống gì?’ hoặc ‘Chúng ta sẽ mặc gì?’ 32 Vì các dân ngoại luôn tìm kiếm những điều ấy, còn Cha các ngươi trên trời đã biết các ngươi cần những điều ấy rồi. 33 Nhưng trước hết hãy tìm kiếm vương quốc Ðức Chúa Trời và sự công chính của Ngài, để các ngươi sẽ được ban thêm mọi điều ấy nữa. 34 Vậy các ngươi đừng quá lo lắng về ngày mai, vì ngày mai sẽ có những việc để lo trong ngày mai. Ngày nào có khó nhọc đủ cho ngày ấy.”
Copyright © 2011 by Bau Dang